Song Trùng - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:51:33
Lượt xem: 3

Vỹ Bách ăn bánh bao xíu mại mà cũng không thấy ngon miệng. Cậu ta cụp mắt xuống, dè dặt hỏi: "Anh Bạch này, có phải anh bị bệnh gì ngoài đời thực, nên mới đến đây để chữa bệnh không?"

"Không phải," Bạch Khởi xoa đầu cậu ta, nhẹ nhàng nói, "Tôi chắc chắn 100% là do bộ phim kinh dị này gây ra."

"Trời ơi!" Vỹ Bách kinh ngạc thốt lên, "Mới có hai ngày mà đã bị bệnh nặng như vậy rồi, sao có thể..."

Vỹ Bách chợt nhận ra điều gì đó, vội vàng cúi đầu xuống nhìn ngón trỏ của mình.

Một giây sau, vẻ mặt cậu ta trở nên vô cùng khó coi: "Là do cổ trùng sao? Thứ này sao mà ghê gớm vậy? Còn có thể khiến người ta bị bệnh nữa á?"

Bạch Khởi khẽ "Ừ" một tiếng.

Vỹ Bách đột nhiên hoảng sợ: "Anh Bạch à, anh bị cổ trùng cắn thành ra như vậy, vậy chẳng phải là mọi người cũng đều bị cắn rồi sao? Hay là em cũng nên đi xét nghiệm m.á.u không?"

Bạch Khởi: "Cũng được."

Trong lúc chờ kết quả xét nghiệm của Vỹ Bách, Bạch Khởi tranh thủ đi mua một ít thuốc giảm nhẹ các triệu chứng. Bộ phim kinh dị này dài nhất là bảy ngày, đã qua hai ngày, vậy là anh chỉ cần cố gắng cầm cự thêm tối đa năm ngày nữa.

Xem ra, anh cần phải đẩy nhanh tiến độ mới được. Anh phải tranh thủ thời gian làm sáng tỏ chân tướng sự việc mười tám năm về trước.

Có thể khẳng định bà chủ đã g.i.ế.c c.h.ế.t nữ quỷ, nhưng động cơ của bà ta là gì thì vẫn còn phải tìm hiểu.

Hỏi người bị hại trong cuộc cũng không thể tìm ra được đáp án...

Bạch Khởi khẽ mỉm cười. Vậy thì anh chỉ có thể vượt khó mà tiến lên "hỏi" bà chủ đã g.i.ế.c người thôi. Không thể tấn công trực tiếp thì anh vẫn còn cách khác.

Chẳng bao lâu sau, Vỹ Bách đi ra, vẻ mặt ngơ ngác đi tới trước mặt Bạch Khởi: "Anh Bạch à, kết quả xét nghiệm m.á.u của em đều bình thường, chỉ có tiểu cầu hơi cao. Bác sĩ nói em bị thiếu máu."

Bạch Khởi im lặng.

Anh ta bị cổ trùng cắn và phát bệnh. Vỹ Bách và những người khác vẫn chưa có biểu hiện gì, nhưng Bạch Khởi tin chắc chắn là họ cũng sẽ bị ảnh hưởng, dù sao thì họ cũng đều bị cổ trùng cắn.

Chỉ là hiện tại, ảnh hưởng của cổ trùng lên cơ thể họ khác với anh ta mà thôi.

Năm giờ chiều, bà chủ đến công ty kiểm tra như thường lệ. Đến sáu giờ, bà xuống gara ở tầng hầm. Ba phút sau, chiếc xe hơi của bà lái ra khỏi tầng hầm.

Có tài xế lái xe, bà chủ ngồi ở ghế phụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-31.html.]

Lúc này, Vỹ Bách và Bạch Khởi đang ngồi trong một chiếc taxi màu xanh không có gì nổi bật.

Bạch Khởi thấy chiếc xe của bà chủ từ từ nhập vào dòng xe cộ: "Bác tài ơi, làm ơn lái theo chiếc xe kia, chiếc xe mang biển số XXXXX kia ạ."

Lái xe nghi ngờ nhìn hai người qua gương chiếu hậu, lắc đầu nguầy nguậy: "Tôi không làm thế đâu! Hai người xuống xe đi..."

Bạch Khởi vội vàng nói: "Bác tài à, nói thật với bác, trên xe kia là người yêu của bạn cháu. Bạn cháu vừa mới nhận được tin nhắn của cô ấy báo là phải tăng ca, thế mà vừa quay đầu lại đã thấy cô ấy lên xe sang của người đàn ông khác..."

Bạch Khởi nói đến đây thì dừng lại, vẻ mặt vô cùng xấu hổ. Tài xế lập tức hiểu ra, thương hại nhìn vẻ mặt khó coi của Vỹ Bách đang ngồi bên cạnh. Trong lòng thầm nghĩ, hóa ra là đi đánh ghen.

Vỹ Bách nắm c.h.ặ.t t.a.y thành đấm, vẻ mặt đầy không cam tâm. Trong lòng thầm than số mình khổ quá, lại phải đóng vai này.

Tài xế lập tức buông lỏng cảnh giác: "Thế thì được rồi, nhưng tôi chỉ đi theo đến bên ngoài thôi nhé..."

Bạch Khởi không chút do dự đáp lại: "Không thành vấn đề."

Bình luận từ khán giả:

【Tôi cảm thấy anh ta lại giở trò gì nữa rồi hahahaha】

【Anh ta định làm gì vậy, dù có theo dõi mò tới gần nhà bà chủ, thì sao có thể vào được nữa】

【Muốn trộm đồ à? Đâu có dễ như vậy, chỗ ở của bà chủ kiểu gì mà chẳng có bảo vệ, ngay cả cổng lớn còn không vào được, huống hồ là tới nhà người ta.】

【Lầu trên đừng phất cờ quá sớm, không thể dùng tư duy bình thường để nghĩ hành động của anh ta được.】

【Đùa chứ, dù sao cũng là xã hội hiện đại, thím tưởng có thể trà trộn vào nhà người ta quỷ không biết thần không hay được à? Tới nơi rồi còn không bị phát hiện ra sao?】

Cuối cùng, chiếc taxi dừng lại trước cổng một khu dân cư cao cấp.

"Chỗ này một mét vuông đáng giá cả gia tài đấy," Tài xế cảm thán một câu, rồi nhìn cậu thanh niên nhỏ bé bên cạnh chàng trai tuấn tú với ánh mắt đầy thương cảm.

Xem ra, bạn gái của cậu ta đã cặp kè với một đại gia rồi.

Bà chủ bước xuống xe. Tài xế nhìn thấy bụng của bà ta thì ngớ người ra, không kìm được mà thốt lên: "Cậu bạn à, cậu cũng thảm quá, đứa bé này chắc chắn không phải con của cậu đâu."

Gân xanh trên trán Vỹ Bách giật giật hai cái: "........."

Bạch Khởi vỗ vai cậu, ý nói là sẽ ghi nhớ sự hy sinh cao cả này của Vỹ Bách.

Loading...