Song Trùng - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:50:39
Lượt xem: 4
Đối với việc xuống giếng thang máy này, Vỹ Bách ôm nỗi lo không nói rõ thành lời.
Giếng thang máy là không gian chừa lại trong lúc xây dựng để thang máy vận hành, không khác gì nhiều so với miệng giếng thường, miệng giếng lớn hay nhỏ căn cứ theo kích thước của thang máy, bình thường vuông vức, chiều sâu dựa theo độ cao của tòa nhà, tòa nhà càng cao, giếng thang máy càng sâu.
Vỹ Bách ngẫm nghĩ độ cao tòa nhà và tình hình dưới giếng thang máy, cậu run lên: “Anh Bạch à, tòa nhà công ty tận mười mấy tầng, giếng thang máy ít nhất phải ba mươi mét, không có đèn thì chớ, còn có t.h.i t.h.ể của nữ quỷ..”
“Tạm thời không xuống.” Bạch Khởi thản nhiên nói.
Bạch Khởi không vội hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính của bộ phim, tiến độ nhiệm vụ tuyến phụ bị tụt lại một khoảng so với tuyến chính, cần anh đi thăm dò.
Nhiệm vụ tuyến chính cũng thiếu một điểm mấu chốt.
Hiện tại nữ quỷ đã cho anh cách để xóa bỏ lời nguyền, nhưng tuyệt đối sẽ không nói cho anh chân tướng chuyện xảy ra mười tám năm trước, điều này Bạch Khởi có thể xác định rõ ràng, cho nên lúc anh thu xúc xắc lại, không chút do dự ném hết đi.
Mỗi phương pháp thu thập tin tức trong phim kinh dị nhất định có giới hạn, điều này để giữ tiến độ kịch bản, nếu nữ quỷ nói ra hết, thì còn đóng phim kinh dị cái nỗi gì nữa.
Trong thể loại phim ma giải mã bình thường chỉ có hai trọng điểm đột phá kịch bản, một là tìm được chân tướng sinh ra ma quỷ, còn lại là tìm được biện pháp sống sót (giải trừ lời nguyền).
Nữ quỷ đã nói rõ cho anh vế sau ―― xuống thang máy để t.h.i t.h.ể của ả lại hiện ra dưới ánh mặt trời, nhưng không thể thành thật kể anh nghe tiếp chân tướng mười tám năm trước, anh phải nghĩ biện pháp để tiến hành kịch bản, tìm ra chân tướng năm đó.
Thực ra nhiệm vụ tuyến chính của “Oán linh váy đỏ” rất rõ ràng: tra ra chân tướng và hóa giải lời nguyền. Bạch Khởi chỉ cần hoàn thành hai điểm này là có thể hoàn thành viên mãn nhiệm vụ tuyến chính, điều này cũng hoàn toàn phù hợp với độ khó của phim tân thủ.
Điều khiến Bạch Khởi đau đầu là nhiệm vụ tuyến phụ. Yêu cầu của nhiệm vụ tuyến phụ rất kỳ lạ ―― thăm dò bí mật anh đầu cổ suy yếu.
Không phải thăm dò lý do anh đầu cổ sinh ra, mà là lý do anh đầu cổ suy yếu.
Anh đã có hướng nghĩ về lý do anh đầu cổ sinh ra, còn lý do nó suy yếu thì chưa có phương hướng.
Cổ trùng đang yên đang lành, tại sao lại mất màu, biến thành màu đen không có gì kì lạ, độc tính giảm mạnh mới là điểm trọng tâm.
Chuyện chảy m.á.u mũi vẫn còn chưa xong.
Mọi người trong đoàn phim đã tụ tập đông đủ, Bạch Khởi cũng không thể coi như không có chuyện gì mà ngủ ngon được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-28.html.]
Trong lúc hút thuốc, Bạch Khởi ngáp một cái, đứng trước cửa sổ sát đất vắng vẻ ở tầng năm, bình tĩnh nhìn đôi tình nhân đang nói cười vui vẻ dưới đường. Chàng trai cao gầy kia bước nhanh, thỉnh thoảng lại dừng lại, dưới sự dỗi hờn của người yêu, mỉm cười chờ cô chạy về phía mình.
Dường như là đôi tình nhân vừa mới chìm đắm trong mật ngọt của tình yêu, lúc trao nhau nụ hôn dưới ánh đèn đường còn rụt rè ngó đông ngó tây.
Cửa sổ sát đất phản chiếu vẻ mặt lặng lẽ của Bạch Khởi.
“Aiii.” Điếu thuốc bất tri bất giác ngắn lại, Bạch Khởi bị bỏng thuốc, hơi nhoi nhói, anh đang định đi rửa tay rồi ngồi xuống, trong đầu lại vang lên giọng nói ấm áp quen thuộc, mang theo chút dụ dỗ: “Bạch Khởi, ngoan nào, đi ngủ đi, để anh thay cho.”
Bạch Khởi giật mình hai giây: “Anh dậy rồi à?”
Bạch Du Hằng ngừng lại một lát, khẽ cười hai tiếng trêu chọc: "Có vẻ như cậu bạn trai đang nhớ anh, nên tỉnh giấc."
Cậu bạn trai.
Khóe môi Bạch Khởi cong lên, tinh quái đáp lại: "Ai thèm nhớ anh chứ."
Bạch Du Hằng khựng lại hai giây, giọng nói thản nhiên, nhưng lại vô cùng êm tai: "Vậy thì anh nhớ em."
Bạch Khởi nghe được điều mình muốn nghe, lập tức cảm thấy thỏa mãn.
"Hút ít thôi, nghe lời, đi ngủ đi." Khi nhắc lại, giọng Bạch Du Hằng trở nên nghiêm túc, mang theo sự uy nghiêm không thể xem thường. Nếu hắn có thể xác, nhất định sẽ đè lên người Bạch Khởi, dạy dỗ anh một trận, ép anh phải nhắm mắt ngủ.
Bạch Khởi cong môi: "Biết rồi."
"Mặc Minh, cô diễn viên mới với mái tóc xoăn quyến rũ, nhận thấy Bạch Khởi đứng một mình bên cửa sổ khá lâu, liền mang cốc nước đến bắt chuyện, với ý định tìm hiểu thêm thông tin.
Dù sao thì lúc nãy trông anh ấy có vẻ rất dễ gần và thân thiện.
"Anh Bạch, anh vẫn chưa nghỉ ngơi sao?" Mặc Minh ân cần hỏi.
Bạch Du Hằng khẽ cau mày, không đáp lại lời cô, thái độ vừa xa cách vừa lạnh lùng.
Mặc Minh không ngờ anh lại có phản ứng như vậy, đành tiếp tục: "Anh Bạch, anh thật sự rất giỏi! Nhiệm vụ chính đã gần 50% rồi, mà hôm nay mới chỉ là ngày thứ hai."
Mặc Minh càng nói càng cảm thấy ngại ngùng, cũng không hy vọng Bạch Khởi sẽ để ý đến mình. Bất ngờ thay, "Bạch Khởi" lại lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, rồi nói: "Điều này tôi biết rõ, không cần cô nhắc lại."