Song Trùng - Chương 279
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:32:22
Lượt xem: 1
Tiêu Nhất Cảnh cũng sửng sốt.
Lâm Ngưng Sương phản ứng lại, giận dữ nói: “Chắc chắn đám diễn viên kia đã lén lút đưa hai chiếc răng cho quỷ nữ!”
Tiêu Nhất Cảnh bình tĩnh lại, chau mày nói: “Trước đó không báo cáo tiến độ thu thập, sao bây giờ lại bắt đầu nhắc nhở?”
Màn hình điện thoại của hai người lại sáng lên.
【Quỷ nữ đổi yêu cầu và ban thưởng với phe của mình: Lý do thay đổi: Chiếc răng cuối cùng khác với những chiếc răng khác, quỷ nữ không thể tự thu hoạch được, buộc tín đồ phải tự tay dâng chiếc răng lên mới coi như hoàn thành viên mãn. Bởi vì đã tìm đủ số răng, những chiếc răng khác có thể cảm ứng được vị trí của chiếc răng cuối cùng, đợi quỷ nữ thích ứng với năm chiếc răng, chiếc răng cuối cùng sẽ bộc phát.
Yêu cầu mới: Tín đồ theo phe quỷ nữ giành lấy chiếc răng cuối cùng, giao nộp cho quỷ nữ.
Phần thưởng: Quỷ nữ hứa sẽ không g.i.ế.c c.h.ế.t mọi người. (Sau khi bộ phim kết thúc, coi như hoàn thành, rời khỏi bộ phim.)】
Lâm Ngưng Sương nhìn một chút, cười gằn bảo: “Không g.i.ế.c chúng ta, đúng là quỷ nữ có chuyện giấu chúng ta thật, nhưng bây giờ rất có thành ý, mẹ xem rồi, không chơi chữ, ban thưởng là thật.” Lâm Ngưng Sương nheo mắt, bà ta không hoàn toàn tin tưởng vào lời hứa của quỷ nữ, nhưng phần thưởng quá hấp dẫn khiến bà ta không thể bỏ qua.
Tiêu Nhất Cảnh thả lỏng mình, cười bảo: “Chẳng phải là nể mặt mẹ sao, cô ta cũng nghĩ rõ ràng, sợ có biến số, nên tỏ thành ý xin mẹ giúp đỡ, dù sao cũng thật sự cần tới chúng ta.”
Lâm Ngưng Sương hài lòng hừ nhẹ.
Tiêu Nhất Cảnh nghĩ tới điều gì đó, sa sầm mặt xuống: “Nếu như vậy thật, chúng ta hoàn toàn không rõ phần bị che giấu, như vậy chẳng phải độ thăm dò kịch bản sẽ rất thấp hay sao? Nhất định không thể bằng đám Bạch Khởi.”
Lâm Ngưng Sương nhìn hắn với vẻ khó tin: “Bọn nó đã c.h.ế.t rồi, còn ai so độ thăm dò kịch bản với con? Sao con cứ chú ý mấy chuyện vô nghĩa không đâu này vậy?”
Tiêu Nhất Cảnh sững sờ, lập tức cười, hắn đúng là đãng trí. Chỉ cần những kẻ có mâu thuẫn với hắn c.h.ế.t hết rồi, chuyện họ xếp thứ nhất, thứ hai ván đã đóng thuyền, lúc này rồi ai còn để ý tới độ thăm dò kịch bản chứ, hắn còn lo lắng chuyện xếp hạng làm gì, cùng lắm vì độ thăm dò kịch bản thấp nên điểm tích lũy ít hơn một chút. Tiêu Nhất Cảnh nhếch mép cười, hắn cảm thấy mình thật ngốc nghếch khi còn lo lắng về những chuyện nhỏ nhặt như vậy. Chiến thắng tuyệt đối mới là điều quan trọng nhất.
“Đợi bộc phát――” Lâm Ngưng Sương trông thấy Nguyệt Dao ra khỏi phòng tắm liền im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-279.html.]
Nguyệt Dao không hiểu ý, đi tới trước mặt Tiêu Nhất Cảnh, đưa điện thoại di động ra, cẩn thận hỏi: “Nhiệm vụ thay đổi này là thật à, mọi người có nhận được không?”
Tiêu Nhất Cảnh đang mất kiên nhẫn, định trả lời, hắn cúi đầu, trông thấy nội dung trên màn hình điện thoại của Nguyệt Dao, ánh mắt dừng lại.
Lý do đổi mới và yêu cầu của Nguyệt Dao không khác họ một chữ nào, nhưng sau đó không có gì cả.
―― Quỷ nữ không nhắc tới phần thưởng với Nguyệt Dao.
Thật là xảo quyệt.
Quỷ nữ đạt thỏa thuận với họ, nhưng vẫn lựa chọn lừa gạt che giấu Nguyệt Dao, muốn lấy mạng của Nguyệt Dao.
Tiêu Nhất Cảnh khẽ cười xùy trong lòng một tiếng, vậy lại vừa hay, không cần hắn phải ra tay. Nếu không phải hắn e ngại khán giả thì đã đuổi Nguyệt Dao đi từ lâu rồi. Tiêu Nhất Cảnh nhếch mép cười thầm. Quỷ nữ này quả là biết cách lợi dụng lòng tham của con người. Nhưng hắn cũng không phải kẻ ngốc, hắn sẽ lợi dụng lại ả.
Quỷ nữ này quả là cao tay trong việc nắm bắt tâm lý con người.
Tiêu Nhất Cảnh cất giọng dịu dàng hiếm có mà nói với Nguyệt Dao: “Bọn anh nhận được thông báo giống như em, yên tâm đi, sắp kết thúc rồi.”
Nguyệt Dao thở phào nhẹ nhõm, cô chợt thấy hối hận vì đã cung cấp tin tức cho Bạch Khởi. Đến khi bộ phim này kết thúc, Tiêu Nhất Cảnh và Lâm Ngưng Sương thấy phim thành phẩm, biết được sự phản bội của cô, cô và họ sẽ hoàn toàn trở mặt với nhau, sau này còn phải tránh họ. Nguyệt Dao cảm thấy bất an. Cô biết mình đang chơi một canh bạc mạo hiểm, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Điều này với cô mà nói là tổn thất rất lớn.
Nguyệt Dao âm thầm cảm thấy hối hận, sắp hết phim rồi, đến giờ vẫn luôn là cô giúp đám Bạch Khởi kia, đám người kia không làm gì cho cô cả, cô nhất thời cáu kỉnh phản bội Tiêu Nhất Cảnh như vậy liệu có đúng đắn hay không? Sau này một mình cô vào phó bản, liệu có sống được không?
Nhưng bây giờ cô không thể tự thú hành động mình phản bội với họ, điều này càng chỉ khiến tình cảnh của cô thêm tệ hơn.
Nguyệt Dao thấm thía cái giá của việc đứng núi này trông núi nọ.
Dù con thuyền kia có đáng tin hay không, cô đã lên rồi, không thể xuống được, nếu cô không lấy lòng cả hai bên, hai bên đều hận cô, một người yếu đuối như cô chỉ có thể lót đường, cô buộc phải dựa vào người khác.