Song Trùng - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:32:20
Lượt xem: 2
Hứa Thanh kinh hãi nhìn Bạch Khởi, cảm thấy dưới vỏ bọc con người đều có trái tim dã thú: “Ý của anh là.. có vẻ như anh không phỉ nhổ những người ăn thịt thú rừng thịt người kia?”
Hứa Thanh rùng mình, một cảm giác bất an trỗi dậy, thôi thúc cậu ta rời xa Bạch Khởi.
Bạch Khởi sửng sốt một chút, không kiềm chế được mà bật cười: “Không, cậu đang hiểu sai ý tôi rồi. Đừng đánh đồng mọi thứ với nhau. Ăn thịt người, thịt thú rừng là hành vi của súc sinh, không phải người, đương nhiên phải tách biệt ra để nói. Tôi chỉ nói là, với những nguyên liệu nấu ăn như gà, vịt, ngỗng, cá, anh phải cho nguyên liệu nấu ăn thể diện cơ bản nhất, đương nhiên phải dùng một cách vẻ vang để nấu bọn chúng, vì việc ăn sinh vật nhỏ bé không đáng xấu hổ, hành vi ngược đãi, g.i.ế.c chóc vô nhân đạo mới đáng lên án.”
“Bộ phim này muốn nói cho chúng ta biết, lăng nhục thế lực nhỏ yếu, cuối cùng sẽ bị thế lực nhỏ yếu trả thù. Người ham ăn tục uống cuối cùng sẽ trở thành đồ ăn.”
Hứa Thanh thở phào nhẹ nhõm, cậu ta vừa trải qua một phen kinh hồn.
“Nhưng mà thực ra tôi không coi trọng sinh vật con người này, khi bị dồn ép, con người có thể làm bất cứ điều gì, người xưa “dịch tử nhi thực” mà tồn tại, nếu thực sự đói,” Bạch Khởi nhìn về phía Hứa Thanh, khóe môi khẽ nhếch lên, “Chưa biết chừng cậu sẽ là thức ăn trong đĩa của tôi.” Bạch Khởi nhếch mép cười, ánh mắt lạnh lẽo. Anh ta không hề có ý định hù dọa Hứa Thanh, nhưng cũng không ngại để cậu ta biết được phần con thú ẩn sâu trong mình.
(Dịch tử nhi thực: đổi con cho nhau mà ăn.)
Hứa Thanh rùng mình, sau một thoáng sững sờ, cậu ta thẹn quá hóa giận, buông lời chửi rủa. Cậu luôn bị cái người thoạt nhìn có vẻ dịu dàng ấm áp này làm cho nổi gai ốc.
Quái vật.
…
【Vậy ngoài mặt đây là phim đề tài ngôi nhà bị ám, nhưng thực chất là phim giáo dục ư?】
【Dù Bạch Khởi có tính toán kỹ lưỡng đến đâu, cũng không ngờ vấn đề lại xuất phát từ Hằng Nhạc, kẻ tầm thường nhất.】
【Haizz, nếu Hằng Nhạc là một diễn viên danh xưng xám không có chủ kiến cũng không đến nỗi nào; nếu anh ta mạnh hơn một chút thì cũng không đến nỗi phạm sai lầm ngu ngốc này, thế mà anh ta lại là người đứng cuối cùng trong danh sách tân binh, thực lực không đủ lại còn thích tự ý quyết định..】
【Lứa tân binh này tố chất chênh lệch nhau quá, mạnh thì mạnh đến độ nghi ngờ nhân sinh, mà yếu thì yếu đến mức muốn chửi thề.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-278.html.]
【Thực ra tố chất vẫn ổn.. Bạch Khởi, Thư Yến, Hứa Thanh, Nguyệt Dao, Tiêu Nhất Cảnh đều ổn, đều có sự đặc sắc riêng, thím yêu cầu cao quá, đây chỉ là tân binh chứ không phải ảnh đế ảnh hậu, nếu Khởi Cưng có thể sống, sớm muộn gì cũng sẽ phong thần, thím lấy cậu ấy ra so với những người khác đương nhiên mọi người sẽ kém hơn..】
【Kể cũng có lý…】
Cùng lúc này, Tiêu Nhất Cảnh đang nói chuyện phiếm với Lâm Ngưng Sương.
“Mẹ à, con cảm thấy không ổn, hình như quỷ nữ có vấn đề.” Tiêu Nhất Cảnh do dự suốt ngày dài, cuối cùng vẫn nói ra. Tiêu Nhất Cảnh cảm thấy bất an. Trực giác mách bảo hắn rằng có điều gì đó không ổn với con quỷ kia, nhưng hắn không thể giải thích được.
Lâm Ngưng Sương giật mình không vui: “Sở trường của mẹ là phim ma, còn sai được hay sao?”
“Mẹ à…”
“Mà sai thì sao?” Lâm Ngưng Sương mất kiên nhẫn, bà nghe tiếng Nguyệt Dao tắm rửa trong phòng, khẽ cười giễu một tiếng, hỏi rằng, “Cái tên trùm sò trong nhà này, còn chưa chắc đã đánh bại được ta, có gì mà phải sợ chứ?”
Tiêu Nhất Cảnh ngẫm nghĩ, thấy lời mẹ mình cũng có lý. Với thực lực tuyệt đối trong tay, hắn chẳng có gì phải sợ. Kinh nghiệm của mẹ hắn gần như có thể nghiền ép phó bản, hoặc ít nhất cũng có thể dựa vào đạo cụ để bình an vô sự thoát ra. Hắn không thể đánh giá mẹ mình bằng kinh nghiệm của một tân binh, yêu cầu mẹ mình, hắn vẫn còn quá nhỏ yếu.
“Nói xem con thấy có vấn đề ở chỗ nào đi?” Hiếm khi Lâm Ngưng Sương tỏ ra hứng thú.
“Chủ yếu là việc tìm răng này quá ngẫu nhiên, không giống một phó bản logic chặt chẽ. Hơn nữa, mọi thứ hiện tại quá đơn giản, quỷ nam vẫn chưa xuất hiện. Tiếp theo là,” giọng Tiêu Nhất Cảnh trầm xuống, “con cảm thấy hành động của nhóm Bạch Khởi rất kỳ lạ, như thể họ đã nắm được điều gì đó. Họ đang âm mưu gì đó, con có một cảm giác bất an.”
Lần đầu tiên Lâm Ngưng Sương suy nghĩ nghiêm túc. Bà ta nhướng mày, thấy cũng có lý, nhưng vẫn nói đùa, “Mấy tên tân binh thì có thể làm nên trò trống gì? Số phim mẹ đóng còn gấp mười lần của bọn chúng.” Lâm Ngưng Sương nhếch mép, bà ta không hoàn toàn coi thường những nghi ngờ của con trai, nhưng kinh nghiệm dày dặn khiến bà ta tự tin vào khả năng của mình.
“Vả lại, quỷ nữ dám lừa chúng ta sao? Nếu thực sự đánh nhau, ả ta chưa chắc đã có lợi.”
Tiêu Nhất Cảnh an tâm hơn chút, vội hỏi, “Vậy khi nào chúng ta xử lý Bạch Khởi?”
Lâm Ngưng Sương bất giác lớn tiếng: “Chỉ thiếu một chiếc răng cuối cùng? Bạch Khởi giao một chiếc, con tìm được hai chiếc, rõ ràng chúng ta mới tìm được ba chiếc răng.”