Song Trùng - Chương 247
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:30:31
Lượt xem: 2
Trong mắt Bạch Khởi ánh lên vẻ tán thưởng: “Đúng vậy.”
Thư Yến tỏ vẻ không còn muốn yêu đương cuộc đời này nữa, một hồi lâu vẫn không thể thốt nên lời.
【Thư Yến: Hai người này đang nói gì vậy, sao tôi nghe mà chả hiểu gì luôn á, tôi là ai đây là đâu?】
【Thư Yến: Tôi cảm giác mình đang bị bỏ rơi】
Một lúc sau, đợi đến khi hai người họ thì thầm xong, Thư Yến mới khẽ hỏi: “Vậy kết luận là?”
Bạch Khởi: “Tự động não suy nghĩ thông tin đầu bếp cho, đừng để bị người khác dắt mũi.”
Thư Yến sờ mũi, ngượng ngùng nói: “Thế nếu không nghĩ ra được thì sao?”
Bạch Khởi vô tội nhún vai: “Vậy anh muốn ăn gì thì ăn cái đó, dù sao xác suất ăn trúng so với việc anh đấu trí bắt chước người ta cũng chẳng khác nhau là mấy.”
Thư Yến: “……”
【Hahahahaha tôi tưởng học sinh cá biệt Bạch Khởi muốn chép bài học sinh giỏi, ai dè học sinh cá biệt Bạch Khởi định đánh bừa à???】
“Anh không tin à?” Bạch Khởi nhướn mày.
Thư Yến cạn lời, thực sự không biết nói gì cho phải.
“Không tin thì để tôi biểu diễn cho anh xem nhé.”
Rõ ràng Bạch Khởi đang mỉm cười, nhưng trong mắt Thư Yến lại cứ có cảm giác nụ cười đầy vẻ ác ý và chút trêu ngươi.
“Biểu diễn?” Hứa Thanh bị sự tò mò lôi kéo.
Trên bàn ăn vẫn đang vô cùng căng thẳng, trong mắt Tiêu Nhất Cảnh ánh lên vẻ khác lạ, nhanh chóng suy nghĩ rồi trao đổi ánh mắt với Lâm Ngưng Sương.
Bạch Khởi bỏ chân đang gác trên đùi xuống, kéo ghế về phía trước, là người đầu tiên cầm đũa lên.
Hai diễn viên lạ mặt ngồi đối diện chú ý, lập tức nhìn về phía anh.
Bạch Khởi làm như không có ai, thong thả lau sạch bát đũa, cố tình tạo ra tiếng nước, tiếng đũa gõ vào bát đĩa sứ.
Lúc này tất cả mọi người, bao gồm cả Lâm Ngưng Sương và Tiêu Nhất Cảnh, đều nhìn về phía anh.
Bạch Khởi gắp một miếng thịt ngỗng quay ngập mật vào bát, sau đó anh ngẩng đầu lên, cố ý nhìn thẳng vào mắt Tiêu Nhất Cảnh.
Tiêu Nhất Cảnh sững người một lúc, nhận ra ánh mắt dò xét của anh, biết anh muốn dựa vào vẻ mặt của mình để xác định món ăn này có vấn đề hay không, trong lòng hơi đắc ý, lập tức lộ vẻ mừng thầm, sau đó lại cảm thấy mình diễn quá lộ liễu, hắn tránh ánh mắt của anh, cúi đầu nhìn chằm chằm vào bát của mình.
Tiêu Nhất Cảnh liếc nhìn Bạch Khởi qua khóe mắt, thấy Bạch Khởi do dự gắp miếng thịt ngỗng quay mật vào đĩa bỏ đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-247.html.]
Tiêu Nhất Cảnh thầm nghĩ trong lòng quả nhiên, quả nhiên anh ta muốn ăn theo mình! Đúng là mơ đẹp!
Bạch Khởi lại gắp một miếng "khiếu hoa kê" cho vào bát, sau đó lại lén nhìn về phía Tiêu Nhất Cảnh.
Tiêu Nhất Cảnh giật mình thon thót, hắn biết món "khiếu hoa kê" có vấn đề, nhưng hắn cảm thấy có lẽ Bạch Khởi sẽ chú ý đến vẻ mặt quá lộ liễu của mình lúc nãy, biết đâu sẽ nghi ngờ mình, biết mình muốn lừa anh.
Tiêu Nhất Cảnh nghĩ Bạch Khởi là người rất thông minh, biết đâu sẽ làm ngược lại ý mình.
Thế là Tiêu Nhất Cảnh lại tỏ vẻ vui mừng, lần này còn khoa trương hơn, chỉ sợ Bạch Khởi không biết món ăn này có vấn đề.
Tiêu Nhất Cảnh cứ nghĩ Bạch Khởi sẽ ăn, Bạch Khởi lại bỏ miếng thịt vào đĩa bỏ đi một cách khó hiểu.
Tiêu Nhất Cảnh ngẩn người ra, sao anh ta lại không ăn? Theo lý thường, anh ta nên ăn hết mới phải chứ? Rõ ràng Bạch Khởi đa nghi như vậy…
Bạch Khởi lại vươn tay gắp miếng gà luộc bóng nhẫy, Tiêu Nhất Cảnh cố không lộ biểu cảm gì, Bạch Khởi lại bỏ miếng thịt gà vào đĩa bỏ đi.
Tiêu Nhất Cảnh ngơ ngác, cố tỏ vẻ khó hiểu.
Bạch Khởi lại gắp một miếng khác.
Hứa Thanh và Thư Yến ngồi cạnh Bạch Khởi, thấy vẻ mặt Tiêu Nhất Cảnh lúc xanh lúc đỏ, lúc vui lúc nghiêm, biểu cảm thay đổi quá nhanh, mặt như sắp méo mó tới nơi.
Hứa Thanh buồn cười, vì nhịn cười mà mặt cũng méo mó theo, Thư Yến phải véo đùi mới kiềm chế được, mặt vì nhịn cười mà đỏ bừng.
Giờ họ đã hiểu "biểu diễn" mà Bạch Khởi nói nghĩa là gì.
Sóng ngầm cuộn trào, Bạch Khởi và Tiêu Nhất Cảnh cứ kẻ tung người hứng, Tiêu Nhất Cảnh và Bạch Khởi so chiêu nhau như đối đầu với kẻ địch mạnh, nhanh chóng đưa ra phản ứng, mong anh sảy chân mà chọn nhầm món.
Mọi người ngồi cùng bàn nhìn cảnh tượng kỳ lạ này, ai nấy đều ngơ ngác.
Đến khi Bạch Khởi gắp hết các món ăn, bỏ từng món vào đĩa bỏ đi, Tiêu Nhất Cảnh nhìn vẻ mặt của Hứa Thanh và Thư Yến mới nhận ra mình bị Bạch Khởi chơi một vố rồi!
【Hahahaha Khởi Cưng à, anh bắt nạt người ta kìa!】
【Khởi ơi là Khởi sao anh lại thế này!】
【Xấu tính ghê, nhưng em thích á huhuhuhu】
【May mà em bỏ fanclub rồi, không thì bệnh ngại ngùng giùm người khác cũng tái phát mất thôi.】
【Hahahahaha trò biểu diễn, tên trai hư này sao anh có thể như vậy chứ】
【Tiêu Nhất Cảnh: Cậu ta muốn đấu trí với mình, mình không thể thua, mình phải lừa cậu ta. Bạch Khởi: Bỏ đồ ăn đi.】
【Hóng hóng!!】