Song Trùng - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:28:58
Lượt xem: 2

Tiêu Nhất Cảnh nghẹn họng, cười gằn nói: “Tốt nhất cậu đừng để rơi vào tay tôi.”

Bạch Khởi nhún vai, không thèm để tâm.

Tiêu Nhất Cảnh đi rồi, Bạch Khởi cũng cảm thấy không có gì thú vị, đứng lên định bụng rời đi, Hứa Thanh ngồi bên cạnh đột nhiên ngã khỏi ghế, Bạch Khởi nhanh tay lẹ mắt đỡ anh ta lên, anh ta ngồi trên ghế lắc đầu, dường như rất đau đầu.

“Anh sao vậy?” Bạch Khởi tỏ vẻ thân thiện theo thói quen, nghiêng người ân cần hỏi.

Một giây sau, Hứa Thanh đột nhiên ngẩng đầu lên, Bạch Khởi đối mặt với một đôi mắt hết sức hưng phấn.

Hưng phấn?

Bạch Khởi mờ mịt trong thoáng chốc, lại chăm chú nhìn kỹ, cảm thấy dường như trong mắt Hứa Thanh có những ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh.

“Anh không sao thì tôi đi trước nhé?” Bạch Khởi dịu dàng nói.

Bạch Khởi vừa đi được hai bước, tay áo bị người ta túm chặt lấy.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bên này, Thư Yến cũng sợ Hứa Thanh tính tình khó chịu sẽ gây khó dễ cho Bạch Khởi, nghiêm mặt đứng bên cạnh Bạch Khởi.

Bạch Khởi khẽ chau mày lại gần như không thể nhìn thấy, nhưng vẫn tốt bụng hỏi: “Sao vậy? Có việc gì à?”

Cái người đàn ông đẹp trai to con thân cao mét tám kia đột nhiên đong đưa tay áo anh, vẻ mặt thẹn thùng ỏn ẻn nói: “Anh à, em là fan của anh, anh ký tên cho em được không?”

Sau khi Bạch Khởi xác định tai mình không có vấn đề gì, gương mặt không thể tin: “………”

Hứa Niệm thấy anh không nói lời nào, còn tưởng là ngầm đồng ý, vội vén tay áo lên, duỗi cánh tay ra.

“Em không mang giấy, anh à, anh ký vào đây nhé?”

Ánh mắt tràn đầy mong đợi.

Bạch Khởi cúi đầu, nhìn cánh tay đàn ông lông lá lù xù kia, ánh mắt càng thêm âm trầm.

Bạch Khởi không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Hứa Thanh, người luôn tỏ ra ngạo mạn và lạnh lùng, lại có một mặt khác như vậy sao? Bạch Khởi thầm nghĩ, có lẽ mình đã đánh giá Hứa Thanh quá sớm.

"Anh không sao chứ?" Bạch Khởi dè dặt hỏi han, lo lắng không biết cú ngã vừa rồi có ảnh hưởng gì đến đầu óc của Hứa Thanh không.

Hứa Niệm không trả lời, mà đột nhiên lấy ra một cây bút từ đâu đó, rồi với vẻ mặt vô cùng háo hức, anh ta nhảy cẫng lên, nắm lấy tay Bạch Khởi và nhét cây bút vào giữa ngón cái và ngón trỏ của anh.

Bạch Khởi ngơ ngác nhìn hành động kỳ lạ của Hứa Thanh. Hai ngón tay anh cầm hờ cây bút, trong khi đó, Hứa Thanh vẫn không ngừng quơ quơ cánh tay đầy lông lá của mình trước mặt anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-218.html.]

"Anh muốn thật á?" Bạch Khởi vẫn chưa hết ngạc nhiên, anh hỏi lại một lần nữa để chắc chắn.

Hứa Niệm gật đầu lia lịa, đôi mắt to tròn long lanh như một chú thú nhỏ đang đói ăn.

"Thế tôi ký nhé?" Bạch Khởi cẩn thận hỏi lại lần cuối.

Hứa Niệm tiếp tục gật đầu không ngừng, đôi mắt vẫn sáng lấp lánh như sao.

Bạch Khởi khẽ cau mày, nhìn xuống chữ ký trên cánh tay Hứa Thanh.

Trong lúc anh cúi đầu ký tên, Hứa Thanh cuối cùng cũng dám nhìn thẳng vào anh. Đôi mắt anh ta càng nhìn càng trở nên nóng bỏng, con ngươi dần dần trở nên đăm chiêu. Người anh trai này dịu dàng quá đỗi, không hề nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái. Anh ấy vừa trắng trẻo vừa đẹp trai, lúc cười trong mắt như có những ánh sao nhỏ vụn, rung động lòng người, ngọt ngào như những cây kẹo bông gòn hình đám mây.

Anh ấy rất cao, bàn tay trắng muốt, gân xanh trên cánh tay còn đang giần giật.

Bạch Khởi bị nhìn chòng chọc đến mức thấy rợn trong lòng, ngòi bút cứ run lên, mãi mà không viết được chữ nào.

Hứa Thanh không hề thấy xấu hổ một chút nào, trái tim nhỏ bé cứ đập thình thịch thình thịch, cánh tay buông thõng kia ngầm giơ thành hình chữ V, ăn mừng vì đã theo đuổi được thần tượng thành công.

[Hahahahaha Hứa Niệm à, em lại dọa người ta c.h.ế.t khiếp rồi!]

[Hứa Niệm ra rồi kìa, ẻm đáng yêu quáaaaaa]

[Tiếng tăm của Hứa Thanh bị hại rồi hahahaha, Hứa Thanh mà ra chắc muốn tự tử luôn mất]

[Hại anh nhờ thực lực.]

[Uhuhuhu Bạch đại lão ký tên rồi kìa, em cũng muốn!! Ước gì em là Hứa Niệm]

[Hahahaha nhiều lông quá, Hứa Niệm cần phải dạy anh trai một khóa làm boy chải chuốt thôi]

[Ngoài mặt Khởi Cưng thì bình tĩnh, chứ chắc trong lòng đang sụp đổ rồi!!]

[Em muốn nói một câu, có lẽ Bạch đại lão cũng là người đa nhân cách đấy, nhưng anh ấy không có biểu hiện rõ ràng, trừ đoạn cuối của phim cương thi một người tứ hành ra, em cũng không được tận mắt thấy, vả lại tại sao lúc hoán đổi nhân cách anh ấy không bị choáng chứ, cứ như là không phải vậy, như Hứa Thanh đây mới giống bình thường chứ?]

[Hở? Ảnh đa nhân cách á? Tui hoàn toàn không nhìn ra luôn!]

[Thật hay giả vậy? Chàng trai này thú vị quá!!!]

Mọi người trong phòng nhìn cảnh tượng quái dị này, vẻ mặt khó mà nói nên lời. Thư Yến đứng bên cạnh Bạch Khởi che miệng quay mặt đi, cố gắng lắm mới không bật cười thành tiếng.

Không thể từ chối thịnh tình của Hứa Thanh, dưới đủ kiểu "tra tấn" tinh thần, cuối cùng Bạch Khởi cũng ký xong. Anh trả lại cây bút cho Hứa Thanh.

Loading...