Song Trùng - Chương 215
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:28:52
Lượt xem: 0
Bạch Khởi bình tĩnh nói: "Theo cách hành văn, Vô Diện là một kẻ tự đại, tự xưng là thiên tài, sự cô độc của thiên tài do anh ta nói ra, anh ta cảm thấy trí tuệ của mình siêu việt hơn con người, thậm chí tự tách mình ra khỏi loài người, trong nhật ký ghi chép toàn bộ quá trình anh ta báo thù, vô cùng tỉ mỉ, thậm chí chúng ta có thể nhìn thấy anh ta kể lại cặn kẽ quá trình g.i.ế.c người như thế nào, trong nhật ký còn đính kèm ảnh, vậy nhất định anh ta sẽ viết lại chiến tích huy hoàng "biện pháp biến bản thân mình thành quỷ như thế nào" trong đó, nhưng cuối cùng sau khi bày trí trò chơi, anh ta lại xé trang giấy này."
Bạch Khởi bật cười: "Bởi vì anh ta không muốn chúng ta nhìn thấy, điều này sẽ làm lộ biện pháp để chúng ta g.i.ế.c anh ta."
Bạch Khởi dừng lại một chút, nói rằng: "Thực ra, cho dù anh ta không xé trang nhật ký kia, không có sơ hở nhỏ bé này, em nghĩ em cũng biết được cách để chúng ta tiêu diệt anh ta hoàn toàn."
Bạch Du Hằng nhìn về phía chiếc quan tài pha lê, khóe môi nhếch lên, hắn hiểu được ý của Bạch Khởi.
Bạch Khởi cười nói: "Bên ngoài gương quỷ mạnh thì mạnh, quỷ yếu lại yếu, theo quy tắc tương phản, ở thế giới trong gương.. đương nhiên là quỷ yếu thì mạnh, quỷ mạnh lại yếu."
"Quy luật của vạn vật trên đời này đều công bằng, không có sức mạnh tuyệt đối, tất cả đều có giới hạn, đây là đạo lý bất biến từ xưa đến nay, cũng là quy tắc được ngầm hiểu từ đầu đến cuối trò chơi này."
"Có được năng lực tối thượng, thì đồng thời cũng có điểm yếu chí mạng, đây chính là gót chân Achilles, vô địch cũng chỉ là tương đối, mọi vật đều có hai mặt của nó."
"Đối với thế giới thực tại của chúng ta mà nói, Vô Diện là kẻ vô địch, nhưng ở thế giới trong gương chắc chắn sẽ nhỏ bé tầm thường như sâu kiến, đây là cái giá hắn phải trả để có được sức mạnh thống trị thế giới thực tại."
"Vậy nên chúng ta thân là quỷ yếu, chỉ cần tiến vào thế giới trong gương, sẽ hoàn toàn thay đổi thân phận, từ yếu thành mạnh, có được sức mạnh vô địch, dễ dàng tiêu diệt hắn."
"Và phương pháp, thực ra ở ngay trước mắt chúng ta."
"Chúng ta chỉ cần tiến vào thế giới bên trong gương là được," Bạch Khởi nói, "Mà cách thức để tiến vào thế giới bên trong gương, thật ra rất hiển nhiên."
Bạch Du Hằng nói: "Nằm vào quan tài, đậy kín nắp quan tài lại."
Bạch Khởi bật cười.
Bạch Du Hằng đi về phía quan tài, nói rằng: "Mặc dù anh là quỷ yếu, nhưng đây chỉ là thân phận trong trò chơi trốn tìm mà thôi, nói trắng ra vẫn là con người, theo quy tắc tương phản, bên ngoài gương là quỷ bắt người, bên trong gương đương nhiên là... người bắt quỷ."
Giọng hắn nhẹ nhàng, không còn một chút xíu khó khăn của lúc trước nữa, hắn tùy tiện ném t.h.i t.h.ể của đối thủ ra, bản thân nằm vào trong lăng mộ vĩnh hằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-215.html.]
Bạch Du Hằng khép đôi chân dài lại, nằm thẳng lưng xuống, đầu đặt ngay ngắn, hai tay chắp trước bụng.
Làn da tái nhợt, áo quần đen tuyền, ngũ quan yêu dị bí ẩn, càng tăng thêm vẻ c.h.ế.t chóc cho chiếc quan tài, hắn giống như một ma cà rồng đẹp trai đang say giấc trong quan tài.
Bạch Du Hằng tự mình đóng nắp quan tài lại, nhắm mắt lại.
[Ủa má??? Xong rồi em lại chẳng hiểu gì nữa!]
[Ảnh bị quỷ mạnh điều khiển à? Sao lại nằm vào trong quan tài chứ?]
[Đẹp trai quáaaa!!]
[Đậy nắp quan tài của anh lại!]
..
Trong phòng khách mời, Cực Nguyên chứng kiến hành động của Bạch Khởi, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc, ngay sau đó là nụ cười hài lòng.
Vị khách nam dường như cũng nhận ra điều gì đó, ngẩn người vài giây rồi chợt hiểu ra: “Thì ra là như vậy!”
Anh ta nghĩ mà thấy hơi sợ hãi trong lòng, cửa ải này nếu đổi lại là anh ta, dù có không ít đạo cụ trong tay cũng chưa chắc đã có thể vượt qua. Thực ra, phương pháp phá giải cục diện không khó, nhưng để có thể nghĩ ra được lại rất khó khăn. Đầu tiên, phải ý thức được việc bị quỷ bắt mới là cách chính xác, bước này bản thân nhất định phải có võ lực, sau đó cần tìm ra manh mối trong chiếc kéo, tiếp theo phải ý thức được bí mật nằm dưới lớp kính mờ, cuối cùng không thể bị lung lạc để tìm ra biện pháp trở thành con quỷ trong gương.
Những điều này đòi hỏi quá cao về tâm tính và trí thông minh của diễn viên, không cẩn thận thì chỉ có một con đường chết. Hơn nữa, sai lầm mà người thông minh thường mắc phải nhất chính là… tự cho mình là thông minh, ví dụ như Tiêu Nhất Cảnh.
Mẹ Tiêu Nhất Cảnh cười khẩy nói: “Cậu ta đang làm cái gì vậy? Trải nghiệm tâm lý của Vô Diện à?”
Vị khách nam liếc nhìn bà ta một cái, lúng túng nhỏ giọng nói: “Có lẽ vừa nãy bà mải chú ý con trai mình, không để ý đến chi tiết trong phim ngắn, tất cả các quy tắc trong phim này đều mang tính tương phản.”
Mẹ Tiêu Nhất Cảnh suy tư một lát, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, nụ cười hơi gượng gạo: “Thì ra là vậy.”
Bàn tay bà càng lúc càng siết chặt chiếc ly thủy tinh, mu bàn tay nổi lên những đường gân xanh.