Song Trùng - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:50:25
Lượt xem: 7

Quách Phàm hạ giọng, tỏ vẻ hết sức áy náy nói: "Xin lỗi, trước đó tôi bị ma quỷ ám ảnh nên mới có ý đồ đó. Bị đánh cũng đáng đời tôi. Cậu đã đánh tôi rồi, có thể bỏ qua chuyện này không?"

Bạch Khởi cau mày, không trả lời.

Dường như Quách Phàm đã đoán trước được phản ứng của anh, hắn thu lại nụ cười: "Tôi nói thật đấy. Vốn dĩ tôi không định xin lỗi, cũng không cảm thấy mình sai. Dù sao mạnh được yếu thua là chuyện thường. Nhưng bây giờ Trương Nhĩ đã c.h.ế.t rồi, chúng ta cần người vào xem tình hình trong thang máy thế nào. Ở đây người đánh nhau giỏi nhất, an toàn nhất là cậu. Cho nên tôi nhận lỗi, phiền cậu nể mặt giúp đỡ được không?"

Quách Phàm: "Cậu có bản lĩnh, tôi có kinh nghiệm. Thực ra, hai chúng ta không nên kết thù, hoàn toàn có thể chọn phương án đôi bên cùng có lợi."

Quách Phàm đã nói chân thành như vậy rồi, Bạch Khởi cảm thấy mình không nhận lời thì cũng hơi khó xử. Anh dập tắt điếu thuốc, khẽ cong khóe môi: "Được, chúng ta đi xem thử."

Bạch Khởi cúi đầu nói với Vỹ Bách: "Cậu ở bên ngoài đợi tôi."

Bởi vì Bạch Khởi đã giành chiến thắng trước quỷ con, cho nên đêm nay dù có xảy ra chuyện gì cũng an toàn tuyệt đối. Vỹ Bách không chút lo lắng cho Bạch Khởi, ngoan ngoãn gật đầu.

Bạch Khởi đeo găng tay trắng mở cửa thang máy ra. Mùi m.á.u tươi xộc vào mũi. Không có gì đáng ngạc nhiên, Bạch Khởi hơi cau mày.

Máu từ trong thang máy tràn ra ngoài. Đám người mới trông thấy Trương Nhĩ c.h.ế.t thảm, kinh hoàng tột độ.

Trương Nhĩ ngồi dưới đất, đầu ngẩng lên một góc độ kỳ lạ, bụng phình to một cách bất thường, giống như một phụ nữ mang thai sắp chuyển dạ.

Bạch Khởi đứng gần đó, phát hiện n.g.ự.c cậu ta bị rạch toác. Tim và phổi ở lồng n.g.ự.c trái đều bị nhét vào bụng, khiến bụng căng phồng lên.

Trong vũng m.á.u thịt hỗn độn còn vương vãi mấy nén nhang.

Quách Phàm theo vào sau, làm như vô ý mà vỗ vào vai Bạch Khởi.

Trong mắt Bạch Khởi lóe lên một tia nhìn thú vị. Cố ý dẫn anh vào thang máy vừa có người chết, dán thứ đồ không rõ lên người anh, mục đích quá rõ ràng.

Dường như Quách Phàm chột dạ, hắn vội vàng ngồi xuống kiểm tra thi thể, lên tiếng để che đậy: "Cậu nói xem vì sao con quỷ kia phải nhét tim phổi vào bụng Trương Nhĩ ? Trông như bà bầu vậy... Thông qua cách quỷ g.i.ế.c người cũng sẽ để lộ ra một vài thông tin. Cậu xem, ở đây còn có điếu thuốc mới hút một nửa."

Quách Phàm nói một hồi, cùi chỏ “không cẩn thận” đụng vào nút đóng cửa thang máy, cửa thang máy đóng lại, hai người nhất thời bị kẹt trong không gian thang máy kín, bên chân còn có một t.h.i t.h.ể thê thảm đang nằm.

Quách Phàm những tưởng Bạch Khởi sẽ vội vàng mở cửa, đã dịch tới bên cánh cửa, chuẩn bị ngăn anh lại, kéo dài thời gian cho con quỷ kia, Bạch Khởi đột nhiên bật cười, dựa vào mặt thang máy hẵng còn sạch sẽ bên cạnh: “Thực ra tôi cũng rất xin lỗi.”

Bạch Khởi chống vào vách thang máy, Ánh mắt Quách Phàm bị ngăn cản, không thấy “Con mắt quỷ Satan” trên lưng, có phần sốt ruột, không yên lòng hỏi: “Xin lỗi cái gì? Xin lỗi vì đánh tôi à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-21.html.]

Bạch Khởi cười đến là ôn hòa, đang định nói gì đó, ánh mắt dừng trên lưng Quách Phàm: “Anh cọ phải m.á.u rồi, để tôi lau giúp anh.”

Bạch Khởi vỗ vỗ sau vai Quách Phàm.

Quách Phàm mờ mịt, không hiểu vì sao anh đột nhiên lấy lòng mình, phải chăng anh ý thức được hậu quả nếu đắc tội hắn, cho nên lựa chọn xuống nước?

"Tôi xin lỗi là..." Bạch Khởi dừng lại một chút, liếc mắt nhìn con mắt tà ác sau vai Quách Phàm, cười nói: "Xin lỗi vì quên chưa nói với anh, đêm nay dù tôi có gặp bao nhiêu ma quỷ, cũng không bị thương dù chỉ một đầu ngón tay. Tôi chơi trò chơi với quỷ con, nó thua, tối nay ma quỷ không g.i.ế.c tôi được."

Cuối cùng Quách Phàm không giữ được nụ cười giả lả trên gương mặt nữa.

Lãng phí 30 điểm tích lũy rồi.

"Tôi còn xin lỗi vì," Gương mặt Bạch Khởi hết sức dịu dàng, "Ngại quá quên nhắc nhở anh một câu."

Trong lòng Quách Phàm lóe lên dự cảm chẳng lành: "Nói... nói gì cơ?"

"Xoẹt" một tiếng, một giọt nước đột nhiên nhỏ từ nóc thang máy xuống vai Quách Phàm mà không có dấu hiệu báo trước nào.

Bạch Khởi cười đến là vô hại: "Mời anh nhìn lên đi."

Quách Phàm vừa định ngẩng đầu lên thì bả vai phía sau đột nhiên truyền đến cảm giác đau nhức. Hắn gào lên một tiếng, cố gắng dùng tay phải với lấy bả vai bên trái, nhưng lại sờ thấy... một vật có hình dạng... con mắt ở bên vai trái.

Con mắt bên vai trái khẽ chớp một cái, hàng mi lướt qua lòng bàn tay Quách Phàm, mang đến cảm giác ngứa ngáy khiến lòng người hoảng loạn!

Có con mắt trên lưng hắn!

"Con mắt quỷ Satan!" Quách Phàm đột nhiên bừng tỉnh, kêu thảm một tiếng, liều mạng giật con mắt xuống. Một mảng da thịt bị kéo rách, m.á.u chảy đầm đìa trên lưng, đôi mắt kia vẫn găm sâu vào trong thịt.

Trần thang máy lại nhỏ giọt nước.

Cuối cùng Quách Phàm cũng nhớ đến Bạch Khởi, hắn gượng gạo ngẩng đầu lên. Một giây sau, một bàn tay trắng bệch đột nhiên từ trên trần thang máy hạ xuống, ghìm chặt lấy cổ hắn ta, nhấc hắn lên một chút. Cả người Quách Phàm cứ thế bị kéo lên.

Bạch Khởi nhìn đôi mắt trợn trừng như muốn nứt ra của Quách Phàm, mỉm cười.

Anh đã nhìn thấy rõ ngoại hình của ma nữ.

Loading...