Song Trùng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:48:35
Lượt xem: 13

Tờ thứ ba, tờ thứ tư...

Tư Nghiêm càng xem càng kinh hãi, tất cả đều là những cái c.h.ế.t ngoài ý muốn nhưng lại không có chút kẽ hở nào.

Tư Nghiêm không nhịn được mà nhìn Bạch Khởi, chẳng lẽ mấy năm nay Bạch Khởi vẫn luôn điều tra những chuyện này?

Bạch Khởi nhấp một ngụm nước, thản nhiên nói: "Trong xấp tài liệu này, 99% là những cái c.h.ế.t 'ngoài ý muốn'."

Anh nói một cách nhẹ nhàng, tùy ý, nhưng Tư Nghiêm lại cảm thấy như có một sợi tóc vô hình đang quấn lấy cổ mình, từ từ siết chặt lại, tước đoạt dưỡng khí.

Môi Tư Nghiêm khô khốc, vô thức hỏi: "Cậu vừa nói là 99%, vậy 1% còn lại..."

Bạch Khởi liếc nhìn ông, cất lời đầy ẩn ý: "Là những người đã chiến thắng cuộc đời một cách kỳ diệu."

...

Tư Nghiêm kinh ngạc: “Một cách kỳ diệu?”

Bạch Khởi hơi nghiêng người, tìm kiếm ở phần chú thích dưới trang, lấy ra mấy tờ giấy đưa cho Tư Nghiêm.

Tờ giấy đầu tiên viết:

"Cao mỗ, nữ, phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, kỹ thuật y học có hạn, gương mặt này mười mấy năm gần đây vô phương cứu chữa."

"Thế nhưng, vào tháng tư năm nay, Cao mỗ đột nhiên biến mất, rồi nửa tháng sau lại xuất hiện, vết thương đáng sợ trên mặt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ ngoài xinh đẹp rạng ngời đến mức không ai nhận ra."

Tư Nghiêm không tin vào mắt mình, lật tiếp tờ giấy.

Tất cả đều là những trường hợp kỳ lạ tương tự: ước nguyện không thành, rồi đột ngột biến mất, và khi trở lại thì điều ước lại trở thành sự thật một cách thần kỳ.

Người nghèo khổ chỉ sau một đêm đã giàu có, người mù bẩm sinh bỗng nhiên nhìn thấy ánh sáng, thậm chí có người đã c.h.ế.t cũng sống lại...

"Chuyện này... sao có thể như vậy...", Tư Nghiêm lẩm bẩm không ngừng.

Bạch Khởi khẽ cười, hỏi: "Có nhận thấy những người này... có điểm gì chung không?"

Năm chữ cuối cùng của câu hỏi lơ lửng trên môi Bạch Khởi, mang theo một hàm ý sâu xa.

Tư Nghiêm suy nghĩ một lát, rồi đột nhiên hiểu ra: "Họ đều có những ước nguyện không thể thực hiện được, chẳng hạn như người bị ung thư giai đoạn cuối muốn được sống, hoặc người nội trợ khao khát có con..."

"Và tất cả bọn họ đều mất tích một thời gian, rồi khi trở về thì hoặc là "chết một cách bí ẩn", hoặc là cuộc sống hoàn toàn thay đổi theo hướng tốt đẹp..."

Bạch Khởi gật đầu, ánh mắt xuyên qua lớp kính cửa sổ, bình thản quan sát đám người trí thức cao cấp đang tấp nập ra vào tòa nhà đối diện. Họ đều là những người có vẻ ngoài hoàn hảo: trang điểm kỹ lưỡng, tóc tai gọn gàng, quần áo bảnh bao, và trên môi luôn nở nụ cười niềm nở.

Một đám người được "tô vàng nạm ngọc" từ vẻ bề ngoài.

Bạch Khởi lặng lẽ ngắm nhìn một lúc, rồi khẽ bật ra một tiếng hừ nhẹ, giọng nói thản nhiên: "Con người dù hoàn mỹ đến đâu cũng có những dục vọng, cũng có những thứ mà họ không thể có được, dù chỉ là tạm thời, hoặc thậm chí là vĩnh viễn."

"Có người chọn cách kiềm chế bản thân, trở thành những bậc thánh nhân biết đủ là hạnh phúc, nhưng cũng có những người vẫn không ngừng theo đuổi những điều đó. Trong quá trình không ngừng tìm kiếm ấy, hy vọng được nhen nhóm rồi lại lụi tàn, cứ thế sinh sôi không ngừng."

"Bởi vậy, thế giới này mới sinh ra một thứ năng lượng thần bí, chuyên lựa chọn những kẻ không cam lòng và không chịu từ bỏ, để tiến hành những giao dịch với họ."

"Những bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối và những bà nội trợ đều như vậy. Một người muốn sống, muốn vượt qua giới hạn của y học, một người muốn sinh con, muốn bù đắp cho những lỗi lầm trong quá khứ."

"Không rõ nội dung giao dịch là gì, cũng không thể tìm hiểu được. Trong quá trình giao dịch, người đó sẽ biến mất một thời gian, kết quả giao dịch như ông đã thấy ――"

Bạch Khởi bình tĩnh nói: "Kẻ thất bại lấy cái c.h.ế.t để kết thúc, người thành công thì đạt được ước nguyện."

Tư Nghiêm kinh hoàng trong lòng. Lời của Bạch Khởi đã phá vỡ tam quan bấy lâu nay của ông. Một lúc lâu sau, ông mới tìm lại được giọng nói: "Vậy... vậy biện pháp để cậu và Bạch Du Hằng tách nhau ra là..."

Câu trả lời quá rõ ràng và sống động, Tư Nghiêm nhất thời không thể thốt nên lời.

Bạch Khởi nhìn sâu vào ông, mỉm cười nói ra đáp án trong lòng mình: "Nó nhất định sẽ tìm đến tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-2.html.]

Tư Nghiêm giật mình.

Đúng vậy, Bạch Khởi cũng có tâm nguyện không thể thực hiện được. Anh không cam lòng, cũng không chịu từ bỏ.

Nếu không, tại sao lại phải điều tra những chuyện này?

Bạch Khởi lấy chiếc khăn lau trong túi áo sơ mi, tháo kính xuống lặng lẽ lau, bất đắc dĩ cười và nói: "Tôi đã chờ... chờ rất lâu rồi."

Tư Nghiêm thầm nghĩ trong lòng, đúng là một kẻ điên. Thứ mà người ta muốn tránh còn không kịp, vậy mà Bạch Khởi lại ngóng trông ngày đêm.

Bạch Khởi nói: “Nói nhiều như vậy, nếu một ngày tôi đột nhiên mất tích, hy vọng ông xử lý mấy chuyện lặt vặt giúp tôi.”

Tư Nghiêm bối rối nhận lời, qua hồi lâu mới tạm thời tiêu hóa được những lời Bạch Khởi nói.

Ông nhìn Bạch Khởi vẫn còn điềm nhiên như không, không hiểu sao lại có một dự cảm mãnh liệt, chẳng mấy chốc Bạch Khởi sẽ mất tích.

Cũng coi như cầu gì được nấy.

Nghĩ tới đây, Tư Nghiêm lại cảm thấy nhẹ nhõm, ông bèn hỏi điều mà ông thắc mắc suốt hai năm qua nhưng không tiện hỏi ra: “Chuyện đó, rốt cuộc cậu với Bạch Du Hằng có quan hệ thế nào…?”

Ông luôn cảm thấy giữa hai người này có điều mờ ám khó nói nên lời, mỗi lần gặp Bạch Du Hằng, suy nghĩ này lại càng thêm rõ nét.

Bạch Du Hằng rõ ràng lạnh lùng như băng, nhưng khi nhắc tới Bạch Khởi, lại.. như biến thành người khác, toát ra khí chất mà một người đã có tuổi như Tư Nghiêm cũng khó mà nói rõ được.

Bàn tay Bạch Khởi khựng lại, dường như đang tìm từ ngữ thích hợp, qua hồi lâu ngẩng đầu lên, nở nụ cười kỳ lạ: “…Quan hệ bạn cùng phòng.”

Tư Nghiêm sửng sốt một chút, bị anh chọc cười: “Cậu nói không sai, đúng là quan hệ “bạn cùng phòng”.”

Ở trong cùng một thân xác, chẳng phải là một dạng khác của quan hệ bạn cùng phòng hay sao.

...

Đêm đó trước khi đi ngủ, Bạch Khởi như thường lệ xử lý tin nhắn điện thoại, phát hiện điện thoại đang tải một ứng dụng xuống.

Ứng dụng có tên “Diễn viên phim kinh dị”.

Ứng dụng rác rưởi gì đây?

Bạch Khởi nhướng mày, ấn vào muốn dừng tải nhưng lại không được.

Bấy giờ ứng dụng đã được cài đặt xong, lập tức khởi động, một giây sau màn hình điện thoại đột nhiên đỏ au, ở giữa có một dòng chữ đen nhảy ra, giống như ma quỷ dẫn lối.

【Bạch Khởi, bạn có tâm nguyện muốn hoàn thành sao? Chọn một hoặc nhiều cái ở phía dưới đi.】

Trông thấy hai chữ “Tâm nguyện”, ngón tay Bạch Khởi run lên.

Chẳng phải là.. “Nó” ư?

Lúc này trên màn hình hiện ra mấy lựa chọn, ở vị trí trên cùng là ――

【Để Bạch Du Hằng có được thể xác mới】

Đồng tử mắt Bạch Khởi co lại.

Bởi cân nhắc từ một số việc, Bạch Khởi chưa hề để lộ sự tồn tại của Bạch Du Hằng trước công chúng, ứng dụng này không những biết Bạch Du Hằng, còn biết được nguyện vọng của anh.

Vậy là, nó tìm tới anh thật ư?

Bạch Khởi cong môi nhoẻn cười.

Anh lại nhìn xuống.

Lựa chọn thứ hai ――

【 Giết c.h.ế.t chủ nhân mua mình với tư cách pet 1.0】

Loading...