Song Trùng - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:26:08
Lượt xem: 3

Bạch Du Hằng hờ hững nhắc nhở: “Em đang nghiên cứu thảo luận làm con gái người ta thế nào với bạn trai em đấy.”

Bạch Khởi mải đắc ý lập tức im re, cười bảo: “Anh à, chúng ta bắt đầu tìm thôi.”

Bạch Du Hằng cũng hết cách, hắn cứ có cảm giác như đang dẫn cậu em “hư” đi công viên vậy.

Tiếng đàn dương cầm đột nhiên dừng lại, những vong hồn trong sàn nhảy vội vã đứng yên, giống như vòng quay ngựa gỗ cố định ở một vị trí, đợi tiếng nhạc lần sau vang lên lại máy móc dịch chuyển.

Bạch Khởi nhìn thông báo trên điện thoại.

【Trước khi tiếng dương cầm lần sau vang lên, bạn chỉ cần đứng bên cạnh nữ vong hồn, vươn tay về phía cô ấy, nghĩa là bạn đã mời cô ấy khiêu vũ cùng mình.】

Bạch Khởi đếm. Trên sàn nhảy có tổng cộng sáu mươi bảy nữ vong hồn. Đương nhiên anh đếm theo đầu người và dáng người, cũng có thể bỏ sót hoặc đếm trùng.

Nhất định quỷ nữ có mặt trên sàn nhảy, điều này không cần phải nghi ngờ. Dù sao yêu cầu cũng là để anh tìm quỷ nữ ẩn mình trong sàn nhảy.

Sáu mươi bảy vong hồn nữ, ba phút nghỉ ngơi lại thêm ba phút khiêu vũ. Nói cách khác, sáu phút anh chỉ có thể quan sát một cô gái. Sáu nhân với sáu mươi bảy, trong khoảng bốn trăm phút anh mới có thể quan sát tất cả các nữ vong hồn. Bốn trăm phút có lẽ khoảng sáu, bảy tiếng. Bây giờ là mười rưỡi tối, thời hạn cuối cùng là bốn giờ sáng, chỉ có năm tiếng rưỡi. Cho nên anh không thể quan sát tất cả các nữ vong hồn có mặt trên sàn nhảy, anh nhất định phải loại trừ vài người.

Bạch Khởi nhẩm tính trong lòng, hàng mày lại càng nhíu chặt lại. Cách kia quá ngu ngốc, nhất định không thể nhìn từng người một được. Vả lại anh đang vội, nếu thực sự đợi đến khi anh nhìn hết một lượt, có lẽ anh là người đứng cuối rồi.

Bạch Du Hằng quan sát một vòng: "Nhất định quỷ nữ không mập, có năm người mập, trước mắt loại bỏ. Chưa biết các đặc điểm ngoại hình khác."

Trước đó, họ đếm được đại khái sáu mươi bảy cô gái, bây giờ Bạch Du Hằng báo cho anh số lượng đã loại trừ.

"Vậy còn sáu mươi hai người," Bạch Khởi nhìn giờ trên đồng hồ treo tường, thấy chỉ còn một phút nữa là đến vòng khiêu vũ tiếp theo. Anh nói: "Vậy trước mắt em tìm một vong hồn nữ để khiêu vũ thăm dò nhé?"

Bạch Du Hằng không có ý kiến gì về việc này.

Thế là trong vòng ba phút tiếp theo, Bạch Khởi chọn một vong hồn nữ có dáng vóc đẹp mắt để khiêu vũ cùng.

【Hahahaha thần công trừng mắt , c.h.ế.t cười】

【Khởi Cưng: Tui soi nè】

Ba phút sau, Bạch Khởi xong việc: "Không được, không được. Hoàn toàn không nhìn ra gì. Em bắt chuyện mà cô ta không có một chút phản ứng nào. Biện pháp này hoàn toàn chỉ tốn thời gian."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-186.html.]

Bạch Khởi nâng cằm, đi về phía hai người giữa sàn nhảy, đột nhiên ánh mắt lướt qua một chiếc dương cầm màu đen, dừng lại vài giây.

Bạch Khởi nghĩ tới điều gì đó, khẽ cười.

Đường Bá Hổ chỉ Thu Hương bằng cách "Người ta cười ta quá điên, ta cười họ nhìn không thấu."

Muốn mượn điều này đánh động tới Thu Hương, Thu Hương chỉ cần nhận ra thơ, có hành động khác thường là sẽ bị Đường Bá Hổ phát hiện ra.

Người ta là hài kịch, mình là phim ma, nhưng khác cách làm mà hiệu quả lại giống nhau.

Bạch Khởi được gợi ý, đắc ý nhướng mày: "Anh à, anh xem Bạch Bá Hổ em chỉ quỷ nữ này."

Bạch Du Hằng: "………”

Bạch Khởi lập tức nhập vai, ưỡn thẳng sống lưng, hơi cúi đầu.

Anh đứng chính giữa sân khấu, cả người bị ánh sáng u ám và quỷ dị chiếu xuống, bóng hình hết sức cô độc.

Rõ ràng đang ở chốn phồn hoa, bóng người lắc lư, vậy mà sự tĩnh mịch như ăn sâu vào xương tủy, giống như một cấm khúc tuyệt vọng, lặng lẽ lay động lòng người.

Trong đôi mắt anh là sự bình thản và thư thái.

Bạch Khởi thoáng thả lỏng bả vai, nụ cười trên gương mặt mang theo mấy phần giễu cợt, nhưng không hề bi ai, giống như đã ngờ trước kết quả sẽ như vậy.

Anh bình thản nói: "Chị à, tình yêu không liên quan gì tới ngoại hình, em đứng ở đây đã chứng minh điều này."

"Họ tới đây, nghĩ cho bản thân, mưu cầu tình yêu," Bạch Khởi nở nụ cười vô lại, "Em tới đây, cũng mưu cầu tình yêu, nhưng lại nghĩ về chị."

"Mỗi người tới đây đều có mong muốn riêng, chỉ có em muốn gặp mặt chị, trao cho chị tấm chân tình của mình."

Giọng Bạch Khởi trong trẻo, ôn hòa lại kiên định.

"Em không mưu cầu gì cả. Chị đã không còn ở nhân thế, em cũng không mưu cầu được điều gì. Không ở cùng một chiều không gian, không có khúc mắc lợi ích. Vả lại chị hơn em một chiều không gian, chiều không gian cao hơn đè ép chiều không gian thấp hơn là chuyện dễ như trở bàn tay, tính mạng em nằm trong tay chị."

"Chị mất đi ngoại hình, mất đi sinh mệnh, mất đi gia đình, có thể nói là mất hết tất cả, chỉ còn lại một mình cô độc. Mà em, em chỉ muốn có chị."

Loading...