Song Trùng - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:26:02
Lượt xem: 1

Bạch Khởi thẳng thắn bày tỏ tình cảm của mình.

Quỷ nữ khựng lại hai giây, dường như bị chọc giận: "Đàn ông chẳng ai tốt đẹp! Rốt cuộc cậu có ý đồ gì với tôi?!"

Bàn tay cháy xém kia vươn về phía Bạch Khởi, như thể chỉ một giây sau sẽ bóp gãy cái cổ yếu ớt của anh. Nhưng Bạch Khởi vẫn không hề động đậy.

Bàn tay quỷ kia dừng ngay trước mặt anh.

"Chị à, nghe em nói hết rồi g.i.ế.c em cũng không muộn," Bạch Khởi cười gian.

Bàn tay quỷ kia dừng lại vài giây, rồi nhanh chóng rụt về.

"Em cứ ngỡ cả đời này mình không có cơ hội nói ra câu này," Bạch Khởi thản nhiên, khẽ cười, "Không phải cảm thấy không xứng, chỉ là cảm thấy không thể."

Vành tai quỷ nữ khẽ động đậy.

Bạch Khởi bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh cô: "Hormone không giảng đạo lý, nói đến là đến. Nhưng nếu chỉ vì hormone s.i.n.h d.ụ.c bị kích thích, thì con người cũng chẳng khác gì động vật. Em không thể chỉ vì mình thích mà chen chân vào cuộc sống của người khác. Tình yêu không có thứ tự trước sau, nhưng có luân lý. Chị yêu anh ta, đồng nghĩa với việc em không thể 'đập chậu cướp hoa'."

"Không phải em không có suy nghĩ xấu xa. Nửa đêm tỉnh giấc, em đã từng nghĩ không biết bao nhiêu lần, nếu người gặp chị trước là em, thì có phải sau này người ở bên chị đã là em không? Không biết bao nhiêu lần em âm thầm so sánh, rồi đưa ra một kết luận buồn cười rằng anh ta kém xa em. Dù có cạnh tranh công bằng, người chiến thắng cuối cùng cũng là em." Trên gương mặt chàng thiếu niên tràn ngập sự đắc chí hả hê, đó là dã tâm bùng cháy và một tình yêu không kịp viên mãn.

Bạch Khởi lại khẽ cười, có chút tiếc nuối: "Nhưng anh ta đến trước, cho nên em không thể làm gì cả. Em chỉ có thể là một người đứng xem, chứng kiến tình yêu của chị và anh ta, không cam lòng lặng lẽ chúc phúc cho chị, hy vọng chị có được hạnh phúc."

Bàn tay kia lặng lẽ nắm chặt mép váy ren trên bộ lễ phục màu đen.

Bạch Khởi gượng gạo cười, có vẻ tự giễu: "Em từng cho rằng như vậy là lịch thiệp."

Đôi mắt anh thoáng vẻ cô đơn: "Nhưng kẻ đốn mạt kia lại hại em và chị âm dương cách biệt. Đây cũng là chuyện em hối hận nhất. Nếu trước kia em vứt bỏ tất cả, có lẽ bây giờ chị vẫn còn sống, bầu bạn cùng em."

Bóng lưng đơn bạc của quỷ nữ khẽ run lên.

Bạch Khởi bình thản nói: "Sau này em chuyển trường, tình cờ nghe được sự cố xảy ra trong trường thì lập tức trở về. Đó là lý do chị nhìn thấy em ở đây."

"Vì sao chứ?" Giọng quỷ nữ khàn đến mức khiến người ta đau lòng.

"Thích một người, dù người đó đã hóa quỷ thì có sao?" Bạch Khởi cười giễu, nhìn về phía quỷ nữ, dường như thực sự không màng tới sống chết.

Thân hình quỷ nữ run lên.

"Chị à, chẳng phải chị thích thử thách xem những kẻ kia có tình cảm thật lòng hay không sao?" Anh ghé đầu lại gần, khẽ cười, giọng nói trầm thấp êm tai, "Chị có muốn thử thách tình cảm của em không?" Đôi mắt kia dưới ánh trăng lấp lánh như sao, giọng điệu có vẻ hờ hững như thể đã nắm chắc phần thắng trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-184.html.]

"Trên đời này, nếu ngay cả em cũng không thể vượt qua, thì không ai có thể vượt qua bài thử thách này."

"Nên chị đừng đuổi em đi. Mặc dù em không mang theo tín vật, nhưng dù sao em cũng là người khiêu chiến," Anh dừng lại một chút, khẽ mỉm cười bổ sung, "Người khiêu chiến của chị."

Quỷ nữ kinh ngạc nhìn Bạch Khởi.

Bạch Khởi đứng lên, lùi lại một bước, một tay chắp sau lưng hết sức lịch thiệp: "Xin hãy cho em cơ hội để chứng minh bản thân mình."

【Đạ mấu, cái tay c.h.ế.t bầm này, suýt chút nữa tui tin mấy lời c.h.é.m gió của anh ta!!】

【Ủa em nghe mà không thấy cấn nè, quá là chất luôn】

【Cua gắt vãi khụ khụ khụ】

【Khởi Cưng tới tán em đi anh, huhuhu sao em lại là quỷ tốt chứ, em cũng muốn biến thành quỷ ác huhuhu】

Một khoảng tĩnh lặng kéo dài.

Một giây sau, dưới lớp mạng che mặt đen, bờ môi quỷ nữ khẽ động đậy, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có vẻ máy móc, cứng nhắc: "Nếu thất bại, cái giá phải trả là mạng sống."

"Em biết," Bạch Khởi cười, trả lời dứt khoát.

Quỷ nữ im lặng vài giây: "Hãy tìm ta giữa những vũ công trên sân khấu."

Bạch Khởi thoáng ngạc nhiên, rồi nở một nụ cười.

【Má ơi, cái tay đáng ghét này, suýt thì tôi tin sái cổ mấy lời bịp bợm của anh ta!!】

【Ủa, tôi nghe mà thấy hợp lý nè, đỉnh quá luôn!】

【Anh ta tán gái ghê quá, khụ khụ khụ】

【Khởi Cưng tán em đi anh, huhuhu sao em lại là quỷ tốt chứ, em cũng muốn làm quỷ ác huhuhu】

【Tiêu Nhất Cảnh dẫn đầu rồi, nhưng mà chán quá, anh ta lấy quần lót của người mình thích đi gặp quỷ nữ, xong lên sân khấu tìm người đeo mặt nạ】

【Hahhaha có gì chán chứ??】

Dưới tiếng dương cầm du dương, Bạch Khởi tiến đến trước sân khấu. Một giây trước còn thản nhiên, quay lưng lại lập tức có vẻ chột dạ, dè dặt hỏi: "Anh à, anh không giận chứ?"

Loading...