Song Trùng - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:25:34
Lượt xem: 3

Bạch Du Hằng nhắm mắt, bắt đầu nhớ lại cảnh tượng cuối cùng. Cửa kính vỡ vụn, ánh sáng yếu ớt chiếu vào hai t.h.i t.h.ể nằm một nghiêng, một thẳng, đắp chiếc chăn trắng đã ố vàng. Trên chăn, vết m.á.u đỏ tươi tập trung ở giữa, loang ra xung quanh thành những vệt màu nhạt hơn.

Căn phòng hỗn loạn, tất cả các ngăn kéo đều bị mở tung, đồ đạc bên trong bị lục lọi lung tung. Có lẽ sau khi g.i.ế.c cha mẹ, Cao Khởi đã bắt đầu tìm kiếm tiền bạc và sổ tiết kiệm.

Chuyện này không đáng nói. Điều quan trọng là….

Bạch Du Hằng bật mắt: "Tiểu Bạch, trên tủ đầu giường cửa họ có một cái đĩa trống!"

"Bọn họ đã ăn trước khi đi ngủ." Giọng Bạch Du Hằng trầm hẳn.

Tim Bạch Khởi chợt thắt lại. Trước đó, anh cũng đã ăn chiếc bánh kem mà Cao Khởi đưa cho.

Có lẽ trước khi đi ngủ, Cao Khởi đã mang đồ ăn lên cho cha mẹ mình.

Trên t.h.i t.h.ể cha mẹ Cao Khởi, vết m.á.u tập trung ở vùng bụng, rất có thể là do dạ dày.

Mắt Bạch Khởi mở lớn.

Cao Khởi đã nói sẽ sớm gặp lại, nhưng gặp lại bằng cách nào?

Nếu "tham quan" ở đây là "tham quan" thi thể, vậy lần gặp tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào?

Lần tới chính là lúc hắn ra tay g.i.ế.c người.

Bạch Khởi khựng lại một lát, nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống bụng mình.

Điện thoại Bạch Khởi lại reo.

【Mở cảnh thứ năm.】

【Lời nhắc nhở, cảnh thứ năm cũng là cảnh cuối cùng.】

【Yêu cầu của cảnh này: Về nhà】

【Chúc các diễn viên may mắn.】

【Trời ơi, Hứa Thanh bị gãy chân thương tâm quá, chỉ nhìn thôi đã thấy đau lòng.】

【Cô gái mặc đồ đen hạng năm cũng không phải dạng vừa, sắp vượt lên rồi.】

【Cô ta chỉ chăm chăm vào thời gian, mất hết hình tượng rồi, chắc là sắp OOC.】

【Bạch Khởi số một!!! Bạch Khởi đỉnh của đỉnh!!!】

【Xì, chỉ là dùng đạo cụ thôi.】

"Có đạo cụ để mà dùng cũng là một loại bản lĩnh đấy!"

"Đạo cụ dựa vào mẹ để có được cũng là bản lĩnh ấy hả?"

"Tôi thấy Tiêu Nhất Cảnh vẫn còn chưa suy nghĩ rõ ràng đâu."

"Đạo cụ lợi hại sợ gì chứ, vượt qua là được rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-171.html.]

Cảnh thứ năm

Thời gian lại được rút ngắn, đến khi tầm mắt Bạch Khởi trở nên rõ ràng, phát hiện mình đang đứng trong phòng vệ sinh.

Hai tay anh chống xuống bồn rửa, cúi gằm người, cổ họng có cảm giác như bị thiêu đốt, miệng chua chua, vòi nước đang mở, nước chảy ào ào xối xả.

Có lẽ là vừa nôn.

Chỗ nào đó trong dạ dày khẽ thắt lại một cách dị thường.

Ngón tay thứ sáu à? Bạch Khởi xùy một tiếng.

"Anh à." Bạch Khởi gọi.

Bạch Du Hằng nhướng mày, đi về phía phòng bếp, hờ hững cầm con d.a.o lên, nhắm vào chính bản thân mình.

【Vãi nồi! Đột nhiên mổ bụng? Quỷ nhập vào người à? Không muốn sống nữa à??】

【Móa ơi vừa m.á.u me lại vừa ngầu ạ, cái gì đây, vì sao anh lại dứt khoát như vậy, không đau đớn gì à?】

【Trời đựu, ngón tay thứ sáu!!!】

【Sao nó lại ở trong dạ dày của anh ta??】

【Bánh gato, phải rồi, bánh gato!!】

【Cao Khởi mài ngón tay thứ sáu thành bột rồi bỏ vào trong bánh gato, đây là điều kiện g.i.ế.c người của cậu ta? Ban nãy Cao Khởi nói “hẹn gặp lại” phải không? Tôi biết rồi! Cảnh thứ năm nhất định là Cao Khởi chui ra khỏi bụng g.i.ế.c c.h.ế.t diễn viên, đây là cách cậu ta gặp lại diễn viên!】

【Móa ơi!! Cho nên rạch lấy ngón tay thứ sáu ra thì Cao Khởi không g.i.ế.c được anh ấy nữa!!】

【Vấn đề là anh ấy hành động nhanh như vậy! Không nghĩ gì luôn á! Rõ ràng vừa mới bước vào cảnh thứ năm mà!!】

【Anh ấy hiểu rõ từ cuối cảnh thứ tư rồi!!】

【Aaaaaaa Khởi Cưng hoàn thành đầu tiên rồi!!】

Cùng lúc ấy, Tiêu Nhất Cảnh đề phòng đi vào trong nhà của nhân vật, hơi chau mày lại.

Khi đó mẹ hắn xếp thứ mười một trong bảng người mới, bỏ lỡ “Kinh dị liên hoàn”, cho nên hiểu biết về chương trình có hạn, hắn cũng không ngờ cách chơi của “Kinh dị liên hoàn” lại phức tạp khó lường như vậy, điều này khiến hắn nhất thời không thích ứng được.

Câu chuyện “Ngón tay bị cắt đứt” phát triển quá nhanh, cơ bản không chừa thời gian cho hắn suy nghĩ kỹ, cảnh trước vừa xong lập tức bước vào cảnh tiếp theo, suy nghĩ của hắn vì vậy mà bị gián đoạn mấy lần.

Tiêu Nhất Cảnh bực bội cào đầu.

Hắn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng cần thời gian để sắp xếp dữ liệu.

Tiêu Nhất Cảnh không sợ hãi quá nhiều, hắn có đạo cụ mạnh mẽ, rất hiệu quả với quỷ.

Không nghĩ được ra, Tiêu Nhất Cảnh dần dần rơi vào lo âu, nhưng nghĩ lại, lại thoải mái mỉm cười.

Để tiết kiệm thời gian, trước đó hắn dùng đạo cụ dịch chuyển tức thì chạy ra khỏi căn nhà biệt lập, trước mắt không thể có người nhanh hơn hắn.

Không nghĩ được thì cứ từ từ suy nghĩ, không cần phải vội vàng.

Tiêu Nhất Cảnh tìm chỗ ngồi xuống, nhắm mắt bắt đầu hồi tưởng lại kịch bản, đột nhiên mở to mắt, không thể tin cúi đầu.

Bụng đột nhiên đau dữ dội, một bàn tay quỷ m.á.u me từ trong bụng hắn nhanh chóng đ.â.m xuyên ra ngoài.

Loading...