Song Trùng - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:24:26
Lượt xem: 2

"Vâng... dạ." Cao Khởi gật lia lịa, trong mắt ánh lên một chút hy vọng

Bạch Khởi vốn đang cười tươi rói, đột nhiên lật mặt, mặt lạnh như tiền mà nói: "Mày nghĩ mày là ai?"

Cao Khởi mím môi, thì thầm: "Anh à, em xin anh đấy, anh đưa em về, em còn 500 đồng, sẽ đưa hết cho anh."

"Được thôi." Bạch Khởi lật mặt nhanh như chớp, cười đểu, vừa châm điếu thuốc vừa nói: "Phải chi nói sớm hơn."

【Khởi Cưng bị 500 đồng mua chuộc.】

【Hahaha ôi trời ơi, sao Thư Yến vẫn còn ở cảnh đầu tiên vậy】

【Hahahaha nói bậy thì nhẹ nhàng không có sức, trọng âm còn không đúng, c.h.ế.t cười】

【Kịch bản này không tốt với mấy người hiền lành nhỉ?】

【Đã tới tham gia show thực tế thì dù sao đầu óc cũng phải nhanh nhẹn linh hoạt một chút, tính cách tốt nhất cũng phải hoạt bát, nếu không thì đừng tới, đi đóng phim cho lành. Gameshow khác với phim ảnh, coi trọng khả năng ứng biến linh hoạt nhất, độ khó thì xem vận may, bị hạn chế đủ điều, lại có nhiều cách chơi, chính là để khán giả xem cho sảng khoái, tiện thể hiểu rõ tính cách của nhóm người mới.】

【Phải đấy, chỉ để trải đường cho sau này, tích lũy tiếng tăm mà thôi.】

【Mới đầu em còn cảm thấy phong cách của Bạch Khởi giống với Tiêu Nhất Cảnh, đều rất ôn hòa, em đúng là mù rồi, không phân biệt được ai với ai, giờ cảm thấy Khởi Khởi sinh động hơn Tiêu Nhất Cảnh nhiều, vừa đẹp trai lại vừa đáng yêu.】

【Khởi Cưng đầu tiên nè.】

【Cảnh thần nhà em theo sát rồi】

【Hừ, Tiêu Nhất Cảnh nhà thím hy sinh hình tượng để tranh thủ thời gian, có gì hay ho mà khoe chứ.】

….

Bạch Khởi đội mũ bảo hiểm, hừ nhẹ. Này là điều khiển xe khi say xỉn đây mà? Còn là trẻ vị thành niên say rượu điều khiển xe nữa.

Anh cưỡi lên chiếc xe máy điện, rít một hơi thuốc, chạy thử vài vòng, kiểm tra xe không có vấn đề gì, nghiêng đầu nói với Cao Khởi: "Lên đi."

Cao Khởi vừa định ngồi sau lưng anh, Bạch Khởi đột nhiên quát: "Xuống dưới?"

Cao Khởi rùng mình, nhanh chóng bước xuống: "Sao... sao ạ? Không phải anh Khởigọi em lên sao?"

Bạch Khởi duỗi chân sang một bên, lạnh nhạt nói: "Ngồi dưới sàn xe."

Cao Khởi: "…………."

【Hahahahaha có phải cậu ta sợ quỷ giở trò sau lưng mình không?】

【Biết rõ ý của ảnh nhưng vẫn buồn cười hahahaha】

【Tui cảm thấy có lẽ bây giờ quỷ không thiết tiến hành kịch bản nữa hahaha】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-168.html.]

【Lén lút tới coi một chút.】

…..

Thời gian lại trôi nhanh, xe dừng trước một căn nhà biệt lập thấp bé.

Cao Khởi từ sàn xe bước xuống, hai chân đã tê rần. Bạch Khởi uống nhiều rượu thoạt đầu còn hơi chuếnh choáng, gió lùa cũng hoàn toàn tỉnh táo.

Điện thoại của Bạch Khởi lại sáng lên ――

【Yêu cầu cảnh thứ tư: Bị Cao Khởi đưa vào nhà tham quan, sau đó rời đi.】

Đương nhiên anh sẽ không tin là thật, rằng mọi chuyện giống như lời Cao Khởi nói: trộm tiền, sợ bị đòn nên muốn anh che chở.

Nhất định Cao Khởi đã hóa quỷ, việc đưa anh về nhà rõ ràng có mục đích khác.

Yêu cầu của cảnh thứ tư lại được đưa ra một cách khó hiểu: "Đưa vào nhà tham quan"? Tham quan cái gì chứ?

Vậy còn chi tiết về ngón tay thứ sáu bẩm sinh thì sao? Nó đã được sử dụng xong rồi sao?

Nhà của Cao Khởi nằm ở cuối con ngõ. Lối vào ngõ cực kỳ chật chội, hai bên bày bán la liệt hàng quán, xe đạp cũ đỗ ngổn ngang. Xe hơi lớn có lẽ không thể lọt qua con ngõ này.

Trong ngõ tối đen kịt, không có đèn đường, trăng sao cũng chẳng thấy đâu. Màn đêm bao trùm tất cả. Giữa ngày hè oi ả, mùi trái cây thối chua nồng bốc lên từ những thùng rác gần đó, khiến người ta buồn nôn.

Hoàn cảnh nơi ở của Cao Khởi rất tệ.

Bỗng nhiên phía sau vang lên tiếng "Rầm", Cao Khởi giật mình kêu thét. Bạch Khởi vội vàng ngoái đầu nhìn, hóa ra là do một con mèo đen làm đổ thùng rác. Nó nhìn chằm chằm vào hai người, đôi mắt mèo phát sáng ma quái trong bóng tối.

Cao Khởi nhìn lại. Bạch Khởi thấy con mèo cong lưng, rít lên với Cao Khởi, như thể nhìn thấy thứ gì đó dơ bẩn, sẵn sàng lao vào tấn công.

Bạch Khởi nửa cười nửa không, nhìn Cao Khởi.

Cao Khởi ngượng ngùng giải thích: "Ba mẹ em thường xuyên đánh nó, nên nó có thù với em."

"Thật sao?" Bạch Khởi tỏ vẻ không tin.

Con mèo đen kêu lên đầy lo lắng rồi biến mất trong bóng tối.

Bạch Khởi quay đầu lại, nhìn căn nhà u ám trước mặt. Trong lòng thầm nghĩ, có vẻ như bí mật về thân phận của người phụ nữ kia sắp được hé lộ.

Bạch Khởi giả vờ hỏi: "Muộn vậy rồi, chắc là ba mẹ cậu không có nhà?"

Căn nhà biệt lập tối om, như thể không có ai ở nhà.

Cao Khởi vội vàng nói thêm: "Cũng có thể là họ chưa về!"

Lo sợ anh ta thay đổi quyết định, Cao Khởi lúng túng mở khóa cửa. Âm thanh chìa khóa leng keng trong đêm tối tĩnh lặng thật khó chịu.

Cửa mở, mùi thuốc xịt phòng nồng nặc xộc vào mũi Bạch Khởi. Anh liền nhíu mày.

Loading...