Song Trùng - Chương 164
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:24:18
Lượt xem: 3
【Thế bồ ấn vào người bố muốn xem rồi mở full screen là được rồi, dù sao cốt truyện cũng như nhau à.】
【Không được không được, tui muốn xem bọn họ thi đấu, không so sánh thì cốt truyện cũng vô vị à.】
【Thế ráng mà chịu】
Điện thoại của Bạch Khởi đột nhiên đổ chuông, anh lấy ra cúi đầu nhìn.
【Nhân vật chính của câu chuyện này: Cao Khởi.】
【Hình tượng của bạn: Trùm côn đồ từng bắt nạt Cao Khởi.】
【Mong bạn hành động phù hợp với hình tượng nhân vật, thoát ly nhân vật tới một mức độ nhất định, bạn sẽ bị hủy tư cách thi đấu.】
【Yêu cầu của câu chuyện: Sống sót.】
Bạch Khởi nhìn xuống, con ngươi co lại.
【Điểm mấu chốt hình tượng nhân vật của bạn: Bản tính khó dời.】
Ánh mắt Bạch Khởi dừng lại trên dòng chữ này mấy giây, khẽ buông lời chửi rủa.
Đây là một chương trình giải trí, "Ngón tay bị cắt đứt" lại là truyện ma, nhân vật chính trong truyện ma đều là người có vấn đề, mà nhân vật của anh lại từng bắt nạt nhân vật chính, chẳng khác nào tự tìm đường chết? Nhân vật này vừa nghe đã thấy không ổn rồi, theo lẽ thường tình nhất định sẽ chết, giờ lại thêm cái câu "Bản tính khó dời", ngay cả cơ hội để vãn hồi cũng không có, thảo nào câu chuyện chỉ yêu cầu "Sống sót", bởi vì vốn dĩ không cho anh đường lui, giới hạn quá nhiều, còn phải tiết kiệm thời gian, anh chỉ có thể yên tâm làm theo kịch bản, nghĩ cách sống sót là được.
Ứng dụng lại đổ chuông báo ――
【Bởi vì đây là phim ngắn vượt cảnh, thu thập đủ manh mối, thao tác đúng chỗ, sẽ lập tức bước vào cảnh tiếp theo, xin các diễn viên nắm chắc thời gian, nhanh chóng thực hiện, hoàn thành cảnh thứ nhất.】
Vượt cảnh?
Phim suy luận kết cấu súc tích, bình thường mỗi cảnh đều là tin tức hữu hiệu, hoặc là vạch trần phẩm chất đặc biệt của nhân vật, hoặc là tình tiết logic trong kịch bản, thu thập được tin tức rồi, sẽ lập tức chuyển cảnh, tiết tấu vô cùng nhanh, vượt cảnh nghĩa là bỏ hết cảnh vô nghĩa, câu chuyện liên kết theo hình thức PowerPoint, có phần giống như kịch nói, chia từng màn, từng cảnh.
【Nhắc nhở thân thiện, trong câu chuyện, độ hoàn thiện nhân vật, thao tác, thời gian.. của bạn đều được tính điểm để xếp hạng, nếu vượt ải thành công đầu tiên, sẽ được thưởng 20 điểm ngoài quy chế. 】
【Phim có hình tượng nhân vật à? Thế thì thảm rồi, nhất định kinh khủng lắm cho coi, hình tượng của người này là kéo thù hận để Cao Khởi trả thù mà.】
【Cao Khởi là người có sáu ngón tay ấy hả? Hình như thành quỷ rồi thì phải?】
【Oe oe oe, em sợ quá, em không xem câu chuyện này nữa đâu, em đợi màn sau.】
【Vỗ về bé trên, chỉ là mấy câu chuyện ngắn thôi mà, nhanh thôi.】
【Hahaha thiếu niên bất lương Trì, xem ảnh diễn thế nào đây, cảm giác lúc ảnh đi học ngoan lắm.】
….
【Yêu cầu đầu tiên của kịch bản: Mời các diễn viên tìm ra tin tức có liên quan tới Cao Khởi, Cao Khởi là đàn em kém bạn hai khóa.】
【Không giới hạn thời gian, sau khi app kiểm tra thấy thu thập đầy đủ tin tức, sẽ tự động mở màn thứ hai.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-164.html.]
Bạch Khởi khẽ than lên một tiếng, đúng là thành diễn viên thật, cũng không biết Thư Yến thành thật như vậy có qua nổi hay không.
Bắt đầu kịch bản.
Cậu trai bên cạnh đặt m.ô.n.g xuống sofa, ngửa đầu thoải mái “Aaa” một tiếng, cậu ta nhìn sang Bạch Khởi, lấy bao thuốc trong túi, rút một điếu ra đưa cho anh: “Lấy trộm của ông già đấy, thiếu một hộp mà ông ấy ngu không phát hiện ra, anh hút một điếu đi.”
Bạch Khởi nhận lấy bao thuốc được ném tới, nhìn về phía cậu ta, cậu kia gầy như khỉ, bộ dạng thiếu dinh dưỡng, có lẽ điều kiện trong nhà không tốt lắm. Mái tóc thưa thớt, xoăn tự nhiên, mọc trên da đầu, trông có vẻ giống gấu bông.
Dưới yêu cầu không được OOC, Bạch Khởi lặng lẽ nhận lấy.
(OOC : tạm dịch thoát ly nhân vật được thiết lập)
Bạch Du Hằng hỏi trong lòng: “Loại nhân vật này có cần anh ra diễn không?”
Bạch Khởi vội nói: “Không được không được.”
Giọng Bạch Du Hằng trầm xuống: “Không tin anh à?”
“Ừ, không tin.”
"Hử?" Giọng Bạch Du Hằng lờ mờ ẩn chứa nguy hiểm.
"Mấy cảnh đơn giản này để em là được rồi," Bạch Khởi dừng lại một chút, nói rõ ràng, "Em sợ anh diễn thành đại ca xã hội đen, không thì cũng tụ tập lại hút thuốc phiện."
Bạch Du Hằng: "…………."
Khỉ còm nghiêng người tới, bật lửa châm thuốc giúp anh, Bạch Khởi hít sâu một hơi, vẻ mặt thoải mái dựa lưng vào sofa: "Sướng thấy bà."
【Phong cách quay ngoắt luôn.】
【Bao thuốc năm đồng một bao, thế mà hút như xì gà Cuba vậy hahahaha】
“Mẹ kiếp đừng kêu bậy kêu bạ, mặt như lên đỉnh thế kia.” Khỉ còm vỗ xuống đùi anh.
Bạch Khởi ngước mắt lên khiêu khích: “Chú lên đỉnh như thế này à?”
Anh cười một tiếng, dạng chân ra: “Hay là ngồi lên cho anh nhìn cái coi?”
Khỉ còm ngây người ra, đỏ bừng mặt lên: “Mẹ kiếp cái thằng này, thần kinh à, muốn gái đến điên rồi à?!”
Bạch Khởi khẽ xùy một tiếng: “Còn không phải vì nhìn chú dẹo quá hay sao, dù sao cũng là lỗ, vào đâu mà chẳng như nhau?”
【Vãi chưởng em không có tai nghe. 】
【Ảnh tán tỉnh ghê quá móa ơi】
【Nói bậy nghe sướng tai ghê.】
【Còn ai nhớ tới sự ôn tồn nho nhã của ảnh nữa móa ơi. 】