Song Trùng - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:21:17
Lượt xem: 3

So sánh như vậy để thấy, phí tâm tư kiếm thu nhập từ việc làm quản lý, còn không bằng tự mình đóng phim kinh dị.

Quản lý cấp cao có yêu cầu khắt khe về số lượng diễn viên dẫn dắt. Quản lý danh hiệu màu tím trở lên, nhiều nhất chỉ được quản lý hai diễn viên.

【Bạn có bảy ngày để suy nghĩ, sau bảy ngày nếu còn chưa có quản lý, app sẽ sắp xếp quản lý cho bạn, giúp bạn tiến vào bộ phim kinh dị tiếp theo】

Bạch Khởi khẽ hừ một tiếng. Chế độ quản lý này quả thật có điểm bất cập với những người như anh. Anh không cần người chỉ điểm, anh chỉ muốn kết nối trực tiếp với phim kinh dị. Quản lý giống như một người môi giới, đứng giữa diễn viên và phim kinh dị, khiến anh bắt buộc phải trả điểm tích lũy để họ chọn phim cho mình.

Bạch Khởi cảm thấy nghẹn ứ nơi cổ họng.

Anh... là một người chơi độc lập.

Với bảy ngày suy nghĩ, Bạch Khởi không vội vàng lựa chọn. Anh trở lại phòng sách, bật máy tính để phân tích ưu nhược điểm của cả hai phương án. Đúng lúc đó, điện thoại trên bàn reo lên. Bạch Khởi liếc nhìn.

【Chúc mừng bạn! Danh hiệu màu lam hiện tại của bạn đã đạt chuẩn. Bạn đã có văn phòng làm việc riêng! Văn phòng đã được chuẩn bị xong từ tối qua, bạn có thể đến bất cứ lúc nào.】

【Công dụng của văn phòng: Bạn có thể gửi lời mời qua app điện thoại cho người quen. Sau khi đối phương đồng ý, họ sẽ được đưa ngay đến văn phòng.】

Trước đây, Châu Lâm từng gửi lời mời cho Bạch Khởi, và sau khi anh xác nhận, anh đã xuất hiện trước cửa văn phòng của Châu Lâm. Giờ đây, Bạch Khởi cũng có một văn phòng như vậy, việc gặp gỡ những người quen trong app sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Bạch Khởi đang định xem xét tình hình thì nhận được lời mời từ Thư Yến.

Thư Yến: "Bạch Khởi, Tiểu Bách cũng đang ở chỗ tôi, anh có rảnh không? Qua gặp mặt nhé? Bách Tử có chuyện muốn nói với anh."

Bạch Khởi cũng không có việc gì, ngón tay thon dài ấn xác nhận.

Quen rồi nên Bạch Khởi không ngạc nhiên khi thấy mình xuất hiện trước cửa văn phòng. Anh gõ cửa hai cái, tiếng nói chuyện ồn ào bên trong lập tức im bặt. Bạch Khởi hơi nhíu mày, cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

"Anh Bạch vào đi!" Cuối cùng Vỹ Bách lên tiếng.

Giọng cậu run rẩy, hình như hơi căng thẳng?

Bạch Khởi gạt bỏ nghi ngờ trong lòng, đẩy cửa bước vào, liếc mắt nhìn căn phòng. Văn phòng của Thư Yến bài trí giống hệt của Châu Lâm, chỉ nhỏ bằng một nửa. Chắc là app cân nhắc thân phận quản lý của Châu Lâm nên cho anh ta văn phòng lớn hơn.

"Má ơi!!!" Vỹ Bách nhìn chằm chằm về phía cửa, lập tức trợn tròn mắt, quay đầu lại xác nhận với Thư Yến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-152.html.]

Thư Yến lén lén gật đầu với cậu, nhỏ giọng nói: "Anh ấy là Bạch Khởi."

Vỹ Bách mắt chữ O mồm chữ A.

Vỹ Bách xoay chiếc ghế bên cạnh Thư Yến, Bạch Khởi đi tới, tò mò hỏi: "Cậu sao thế?"

Gương mặt tuấn tú phóng đại đến gần, Vỹ Bách nhất thời không chịu nổi: "Anh anh anh... anh đừng tới đây, anh tránh xa một chút, để em bình tĩnh lại."

Bạch Khởi khựng lại, ngơ ngác nhìn Thư Yến, dùng ánh mắt hỏi rốt cuộc là chuyện gì.

Thư Yến xoa xoa mũi, không trả lời, chỉ lén lén cười.

Vỹ Bách sau khi thoát khỏi "Người yêu cương thi" thì không còn là cương thi sống nữa, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, chỉ là vì huyết thống cương thi nên tướng mạo khó coi hơn một chút. Trong mắt Bạch Khởi thoáng qua vài phần thương hại, may mà Vỹ Bách không soi gương.

"Anh à, em vừa mới soi gương rồi!" Vỹ Bách lần đầu tiên bắt gặp biểu cảm của Bạch Khởi, cảm nhận được ý trêu chọc, xấu hổ và giận dữ nói. Trước đó cậu còn thắc mắc không biết vì sao trong lúc nói chuyện huyết thống cương thi Bạch Khởi lại lén cười, bây giờ cậu đã hoàn toàn hiểu ra.

"Cậu không nhìn thấy, soi gương làm gì --" Bạch Khởi đột nhiên dừng lại, nhìn đôi mắt Vỹ Bách, đôi mắt kia có điểm tụ.

Bạch Khởi lập tức quay sang nhìn Thư Yến.

Thư Yến chuyển ghế dựa sang giúp anh, lúc này mới giải thích: "Cậu ấy chọn tâm nguyện mới trong giao diện tâm nguyện, tạm thời khôi phục đôi mắt, tốn 10 điểm tích lũy."

Bạch Khởi ngồi xuống, đôi chân dài không có chỗ duỗi thoải mái.

"Anh à, trước đó anh còn nói ngoại hình anh bình thường!" Vỹ Bách nhìn anh, tức giận lên án.

Bạch Khởi cười hai tiếng, không hề cảm thấy áy náy lương tâm vì mình lừa cậu mù, bình tĩnh nói sang chuyện khác: "Sao lại tốn điểm tích lũy? Không muốn thực hiện tâm nguyện của mình trước khi tới đây à?"

Vỹ Bách nhìn Thư Yến, mỉm cười tuyên bố: "Em hoàn thành tâm nguyện rồi."

Bạch Khởi thoáng giật mình: "Hoàn thành rồi?"

Thư Yến giải thích giúp Vỹ Bách: "Tâm nguyện của cậu ấy chỉ cần 200 điểm tích lũy, kết thúc phim "Người yêu cương thi", cậu ấy đã đạt 461 điểm, sau khi hoàn thành tâm nguyện kia, còn thừa 261 điểm, cậu ấy bỏ ra 10 điểm, muốn nhìn chúng ta một chút."

Bạch Khởi gật đầu: "Không hứa hẹn nguyện vọng thực tế à?"

Thư Yến nói: "Nguyện vọng của cậu nhóc này thuộc dạng tức thì, tới đây chỉ vì muốn gặp mặt người ông quá cố của mình một chút."

Loading...