Song Trùng - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:20:54
Lượt xem: 0
Đạo trưởng Sử Tác thầm hối hận vì những lời mình đã nói trước đó. Bây giờ lại bị chính lời nói của mình vả mặt, ông thực sự cảm thấy vận mệnh của mình quá nhỏ bé.
Cái mạng này của ông xem như là vứt đi rồi, trên thực tế, chỉ một mình Bạch Khởi đã có năng lực tiêu diệt cương thi.
Lúc này, đạo trưởng Sử Tác cảm thấy hơi đau lòng, ông còn chưa sống đủ mà.
Bạch Du Hằng suy nghĩ vài giây rồi nói: "Được rồi, vậy tôi thử một chút."
Hắn cũng không rõ rốt cuộc trình độ của mình ra sao, hoàn toàn chỉ là muốn thử giao chiến một chút mà thôi.
Bạch Du Hằng nhặt một cây gậy gỗ bên cạnh lên vì không tìm được vũ khí thích hợp sau khi vứt bỏ thanh kiếm gỗ đào để bảo toàn tính mạng.
Đạo trưởng Sử Tác kinh ngạc hỏi: "Cậu định dùng cái này sao?"
Bạch Du Hằng hỏi ngược lại: "Tôi còn lựa chọn nào khác sao?"
Đạo trưởng Sử Tác im lặng.
Cương thi bị khiên nước cản trở nhiều lần, thấy Bạch Khởi và đạo trưởng Sử Tác đứng yên không động, nó hưng phấn tru lên mấy tiếng và nhảy nhanh hơn.
Bạch Du Hằng chuẩn bị rời khỏi khiên nước để giao chiến với cương thi thì đạo trưởng Sử Tác đột nhiên kéo hắn lại và nói: "Khoan đã, cậu đừng vội."
Bạch Du Hằng cau mày hỏi: "Sao vậy?"
Đạo trưởng Sử Tác ấp úng nói: "Hay là cậu thử luôn cả Kim đi?"
Bạch Du Hằng ngạc nhiên hỏi: "Ông cảm thấy tôi có thể sao?"
Đạo trưởng Sử Tác ngập ngừng đáp: "Dù sao cũng đã ba cái rồi, không thiếu một cái nữa, cậu thấy sao?"
Mặc dù Hỏa khắc Kim, nhưng giữa chúng lại có một điểm tương đồng rất lớn, đó là cùng tồn tại trên một người.
Hỏa chủ về sự hủy diệt và phá hoại, Kim chủ về sát phạt.
Đạo trưởng Sử Tác len lén nhìn Bạch Khởi.
Hỏa đã thích cậu ta như vậy, nhất định... Kim cũng sẽ rất thích thôi? Cho dù không thích như Hỏa, nhưng chắc chắn cũng sẽ rất tán thưởng? Chỉ cần Bạch Khởi mượn được một chút, như vậy là đủ ngũ hành rồi. Một khi ngũ hành tề tựu, sẽ phát sinh biến chất, có thể khiến thiên địa biến ảo. Nếu bây giờ liệu Bạch Khởi có chiến thắng cương thi hay không còn khó nói, vậy thì một khi anh mượn được một chút xíu Kim, chuyện này hoàn toàn kết thúc, chắc chắn cương thi sẽ phải chết.
Một người tứ hành, đổi lại là trước kia, ông có nghĩ cũng không dám nghĩ tới, nhưng bây giờ một người tam hành...
Đạo trưởng Sử Tác c.h.ế.t lặng.
Ông còn đang suy nghĩ miên man, Bạch Du Hằng đã lại đặt tay lên gồ trên cạnh Khôn Đoài của bát quái. Máu đỏ tươi thấm ướt gồ sạch sẽ cuối cùng. Bạch Du Hằng không ôm chút hy vọng nào cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-141.html.]
Không mượn được Kim cũng không sao, Bạch Du Hằng cảm thấy mình có khả năng đánh với cương thi một trận. Có Mộc Thủy Hỏa đã là đủ rồi, chắc chắn hắn có thể đưa Bạch Khởi ra ngoài.
Trong lúc đạo trưởng Sử Tác còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ, chiếc bát quái lại bắt đầu rung lên.
【Đạo trưởng Sử Tác cũng điên rồi à? Còn bảo anh ta thử Kim? Một cái là may mắn, hai cái là lỗi game, ba cái là phản khoa học huyền bí, bốn cái…】
【Em vẫn muốn hỏi tại sao anh ta có thể mượn được Hỏa?】
【Khoan đã, có phải trước đó anh ta hỏi đạo trưởng Sử Tác ngũ hành nhận người dựa vào đâu hay không? Sau đó đạo trưởng Sử Tác nói là dựa vào hồn hoặc khí chất, mọi người nói xem, liệu trong thân thể anh ta có khí chất khác biệt, hoặc là… linh hồn khác biệt?】
【Vãi nồi thím ở trên!!!】
【Aaaaaaaa cảm giác đây là chân tướng rồi, quy tắc không có chuyện lỗi game, cho nên nhất định lỗi là do người】
【Vãi… thật hay đùa vậy?!】
【Nhân cách phân liệt? Tôi thấy không giống cho lắm?? Tôi không thấy có chút cảm giác không hài hòa nào cả, Hứa Thanh nhân cách phân liệt rất rõ ràng, lúc Hứa Thanh thay đổi nhân cách có khi còn ngất xỉu nữa, còn đằng này không có bất cứ dấu vết nào cả…】
【Chắc đại lão không bị vậy đâu, em thấy không giống cho lắm, chỉ là một người thôi】
【Vậy giải thích chuyện anh ta mượn được cả Thủy lẫn Hỏa thế nào đây?!】
【…Lộn xộn quá, hay là cứ tiếp tục theo dõi đi? Tôi không đợi được nữa rồi.】
【Quay về vấn đề chính, mọi người nói xem liệu anh ta mượn được Kim không, sao mà tôi lại không xác định được nữa, điên mất rồi】
【Em sợ bị vả mặt, không dám đoán bừa đâu.】
Vài giây sau, đạo trưởng Sử Tác trợn tròn mắt ra nhìn.
Ánh sáng trắng chói mắt đột ngột lóe lên bên cạnh Khôn Đoài.
【Đây là Kim sao???】
【Ôiiiiiiiiiiiii vãiiiiiiiiiii】
【Anh ta tứ hành? Một người cân bốn cái?】
【Có thể là hai người cân bốn cái】
Khoảnh khắc tia sáng trắng kia lóe lên, thiên địa biến sắc.
"Aaaaaa!!" Đạo trưởng Sử Tác đột nhiên đau đớn kêu lên thành tiếng. Chiếc bát quái trong tay ông rung dữ dội, nhanh chóng xoay tròn, chỉ trong phút chốc đã khoét lòng bàn tay ông thành một hố máu. Nếu chậm thêm một chút nữa, cả bàn tay ông sẽ phế mất.
Bạch Du Hằng lập tức đón lấy chiếc bát quái. Vốn dĩ nó không nghe theo sai khiến, nhưng khi về tay hắn lại lập tức trở nên yên ắng. Dải ngũ sắc sức mạnh của pháp tắc lập tức nhảy nhót biến ảo trên chiếc bát quái, chen chúc về phía trước, dường như đang quy phục lấy lòng hắn.