Song Trùng - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-03-23 17:48:59
Lượt xem: 7
Họ tò mò nhìn phía sau Bạch Du Hằng: "Ồ, không có bạn gái, chỉ có một mình anh ấy thôi..."
Từ xa, Bạch Du Hằng đã nhìn thấy Vỹ Bách. Hắn thầm nghĩ: "Tiểu Bạch, đến nơi rồi, em ra thay anh đi "
Bạch Khởi hào hứng đáp lại: "Bạn trai em là nhất!"
Vì thời gian bị rút ngắn, Bạch Khởi không thể bắt xe về như ý muốn, đành phải gọi Bạch Du Hằng đến kéo mình về.
Bạch Du Hằng bất đắc dĩ lên tiếng: "Em thật là..."
Vẻ mặt lạnh lùng băng giá của hắn tan biến, trong giọng nói chỉ còn lại sự nuông chiều.
Vỹ Bách nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc thì mừng rỡ chạy ra đón. Bạch Khởi vừa thả lỏng tinh thần, ngay lập tức lấy lại vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Đi vào thôi, xem thang bộ thế nào."
Người thợ khóa đã đến trước Bạch Khởi. Khi Bạch Khởi và Vỹ Bách đến nơi, khóa đã được mở.
Thang bộ vì lâu ngày không được sử dụng nên trục cửa đã bị rỉ sét. Mỗi khi có gió lùa qua, cánh cửa lại kêu kẽo kẹt như tiếng quỷ gào
Thang bộ tối đen như mực.
Bạch Khởi lấy bật lửa ra, ngọn lửa bùng lên, soi rõ khuôn mặt dịu dàng, hiền hòa của anh. Ánh lửa cam lay động, khiến anh mang một vẻ đẹp yêu dị, khác thường.
Anh quay sang nói với Vỹ Bách: "Tôi xuống xem sao, cậu đợi tôi ở đây."
Vỹ Bách lo lắng giữ chặt lấy anh: "Anh Bạch à, hay là anh đừng xuống nữa. Mặc dù khả năng cao là không có gì đâu, nhưng... không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất..."
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ, đã có anh ấy bảo vệ rồi.
"Đi đây."
Vỹ Bách đứng bên ngoài chờ đợi trong thấp thỏm. Khoảng mười phút sau, Bạch Khởi trở lên, giọng nói nhẹ nhàng: "Không có gì cả, đi thôi, chúng ta lên tầng năm."
Bạch Khởi và Vỹ Bách được phân công làm việc ở tầng năm.
Trên đường đi, Vỹ Bách tò mò hỏi: "Anh Bạch, anh đã mua gì vậy?"
Bạch Khởi không trả lời, chỉ lấy ra một đôi găng tay trắng từ trong túi và đeo vào.
Đúng lúc này, ứng dụng trên điện thoại vang lên thông báo:
【Kịch bản đã được tiếp tục, các diễn viên bắt đầu ngày làm việc đầu tiên.】
Bạch Khởi nói với Vỹ Bách: "Bách Tử, cậu đi làm việc trước đi."
"Vâng ạ." Vỹ Bách ngoan ngoãn nghe theo.
Bạch Khởi lấy ra chiếc đèn UV mà anh đã mua ở cửa hàng dụng cụ, cẩn thận soi từng tấc một trên bức tường trắng tinh.
【Cậu ta đang làm gì vậy?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-14.html.]
【Chắc là xem phim kinh dị nhiều rồi. Dưới ánh đèn UV, vết m.á.u sẽ hiện lên màu nâu. Chắc là cậu ta muốn kiểm tra xem tầng này có ai từng c.h.ế.t hay không. Dù có dọn dẹp sạch sẽ thì vết m.á.u vẫn sẽ còn lại, nó là chất lỏng thẩm thấu mà.】
【Quả là một người có kinh nghiệm xem phim kinh dị! Đúng là cao thủ!】
【Anh chàng người mới này có thần kinh thép thật. Tay ở tầng mười một bị dọa cho phát khiếp, mà cậu ta vẫn bình tĩnh soi tường như không có gì.】
Tầng năm rất rộng, không khác gì mấy văn phòng làm việc bình thường. Điểm đặc biệt duy nhất là ở đây có một phòng bi-a để giải trí.
Cửa sổ từ sàn đến trần trong suốt. Vì ở vùng ngoại ô, bên ngoài chỉ có lác đác vài ánh đèn đường, còn lại là một màu đen kịt. Cũng may là ánh đèn sợi đốt trên tầng năm vẫn sáng, giúp mọi người cảm thấy an tâm hơn.
Đương nhiên, lát nữa đèn có sáng hay không thì chưa biết chừng.
Bạch Khởi nghĩ thầm, rồi tăng nhanh tốc độ
【Cậu ta đang rắc cái gì vậy? Sao tôi nhìn mà không hiểu gì hết.】
【Bột huỳnh quang đó. Nếu lát nữa "bỗng dưng" cúp điện, đèn UV chiếu vào bột huỳnh quang sẽ giúp soi rõ dấu tay, dấu chân của ma quỷ trên sàn nhà. Như vậy có thể biết được ma có đến gần hay chưa để còn đường mà chạy trốn.】
【Ồ, khoa học đen tối, ghê gớm thật!!】
【Ủa, còn gì nữa đây? Anh bạn giải thích tiếp đi?】
【Đạo cụ nổi tiếng trong phim kinh dị Mỹ - camera kiểm soát nhiệt độ. Mỗi khi ma xuất hiện thì không khí xung quanh đột ngột lạnh đi mà, cái này dùng để kiểm soát nhiệt độ. Nếu nhiệt độ vừa giảm xuống là nó sẽ chụp ảnh ngay, như vậy có thể thấy được hình dạng của ma.】
【Sao tôi cứ có cảm giác cậu ta đang giăng thiên la địa võng để chờ ma quỷ đến vậy? Chắc là tôi hoa mắt rồi.】
【Mọi người cứ chờ xem tiếp đi.】
...
Bạch Khởi dùng đèn UV soi khắp tầng năm mà chẳng thu được gì. Ánh mắt anh dừng lại ở thang máy, thoáng chút do dự.
Có lẽ là thang máy...?
Anh tiến đến, giơ chiếc đèn trên tay lên. Đồng tử mắt anh đột nhiên co lại.
Khán giả bên ngoài màn ảnh kinh dị lập tức bùng nổ:
【Má ơi!! Quá trời vết m.á.u và dấu vân tay!!】
【Trời ơi, phải g.i.ế.c bao nhiêu người mới thế này!!】
【Aaaa, thảo nào bà chủ lại xếp văn phòng ở tầng một. Rõ ràng là bà ta có bí mật!! Bà ta biết rõ từng có người c.h.ế.t trong thang máy nên mới sống c.h.ế.t không chịu đi thang máy!!】
【Anh giai mau ra khỏi đó đi, nhỡ cửa thang máy đóng lại là xong đời!!】
【Mọi người có thấy là giờ họ làm việc là giờ ma quỷ ra ngoài kiếm ăn không?】
...