Song Trùng - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:20:51
Lượt xem: 2
"Đi đâu tìm Kim Hỏa vậy?"
"Đột nhiên tôi cảm thấy tình thế khó hiểu, bên này thì mượn pháp lực, bên kia thì thiêu hồn đồng quy vu tận, khó mà nói được bên này có chịu đựng được hay không, mọi người xem khiên nước yếu đi đáng kể, tiêu hao quá nhiều."
"Tìm như thế nào?" Bạch Khởi quay đầu hỏi đạo trưởng Sử Tác.
Đạo trưởng Sử Tác cố duy trì tỉnh táo: "Tìm những người có vẻ nóng nảy, vừa cuồng vọng vừa kiêu ngạo, sau đó không tin vào số mệnh. Thổ với Hỏa hoàn toàn khác nhau, hành Thổ tôn kính thần Phật, nhưng hành Hỏa mệnh ta do ta, gặp mạnh thì mạnh, thích lấy yếu thắng mạnh, hành Kim ý chí sát phạt mạnh mẽ, không thể phá vỡ..."
Bạch Khởi suy nghĩ, chẳng phải đang nói anh trai anh hay sao? Lúc mới quen biết, anh trai giống hệt những gì đạo trưởng Sử Tác miêu tả.
Thế nhưng đạo trưởng Sử Tác từng bảo Thủy Hỏa không thể xuất hiện trên cùng một người, anh đã mượn được Thủy, sao có thể mượn được Hỏa? Như vậy chẳng phải mâu thuẫn với lời đạo trưởng Sử Tác nói hay sao?
Đúng là một câu hỏi khó. Bạch Khởi cũng không biết phải tìm những người như thế ở đâu.
Bạch Du Hằng nhướng mày, hiển nhiên cũng đang suy nghĩ giống với Bạch Khởi, cuối cùng không nói gì.
Đúng là nước lửa bất dung.
Cương thi càng ngày càng tới gần, vết thương trên người nó đã khỏi hẳn, sức chiến đấu của Bạch Du Hằng khôi phục trở lại đỉnh cao, kéo lấy đạo trưởng Sử Tác chạy suốt một đường.
"Còn có phẩm chất nào khác không?" Bạch Khởi gặng hỏi.
Bọn họ đã gặp không ít người, nhưng không một ai giống với lời đạo trưởng Sử Tác miêu tả.
Đạo trưởng Sử Tác ngẫm nghĩ, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ: "Trong sách cổ có ghi, người cuối cùng rõ ràng mượn được hành Hỏa, là một người đàn ông muốn bảo vệ người thương của mình! Hành Hỏa cũng bảo vệ! Tính cách người kia không hợp với hành Hỏa một chút nào, là một người đàn ông không nóng không lạnh, nhưng anh ta vì người mình yêu mà bằng lòng đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ, bất kể bản thân nhỏ bé nhường nào, vẫn luôn che chắn trước cô ấy, sống vì cô, c.h.ế.t vì cô, hành Hỏa thích những người có tình cảm mãnh liệt mà lại thuần túy."
Bạch Khởi ngẩn người.
Anh còn chưa kịp phản ứng lại, Bạch Du Hằng lập tức chiếm ý thức, vẻ mặt khó hiểu hỏi đạo trưởng Sử Tác, dường như muốn xác nhận điều gì đó: "Ngũ hành nhận người dựa vào m.á.u à?"
"Sao hả?" Đạo trưởng Sử Tác tỏ vẻ hoài nghi.
Bạch Du Hằng: "Ông cứ nói là xong việc."
Đạo trưởng Sử Tác lắc đầu: "Không, ngũ hành không nhận người dựa vào máu, mà dựa vào khí chất, dựa vào linh hồn, m.á.u chỉ là vật môi giới."
"Sao ông không nói sớm." Bạch Du Hằng không kiềm chế được khẽ chửi thề một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-139.html.]
"Tôi nói thì có ích gì?" Đạo trưởng Sử Tác mờ mịt.
Sau lưng cương thi vẫn đuổi theo không từ bỏ, ông vừa hoảng sợ vừa sốt ruột.
Bạch Du Hằng đột nhiên dừng bước, ấn cánh tay đạo trưởng Sử Tác lại, đặt ngón tay mình lên cạnh Ly của bát quái.
Đạo trưởng Sử Tác kinh hãi muốn đẩy tay hắn ra: "Cậu làm cái gì vậy? Cậu đừng có mà thử linh tinh! Thủy khắc Hỏa, cậu ấn vào hành Hỏa sẽ bị tổn thương nguyên khí! Vả lại cậu đã mượn được Thủy rồi, không thể nào..."
Chiếc bát quái rung lên hai hồi, ngừng lại một giây, trên mặt bùng lên ngọn lửa cháy hừng hực.
Chiếc bát quái bằng đồng vừa tiếp xúc với lửa đã nóng lên một cách đáng sợ. Đạo trưởng Sử Tác hoàn toàn không hay biết điều này, vẫn nắm chặt nó trong tay.
Ông tưởng rằng mình đang gặp ảo giác nên vội vàng chớp mắt liên tục. Sau nhiều lần xác nhận, ông không ngừng nuốt nước bọt.
"Đây... đây là Hỏa sao?" Đạo trưởng Sử Tác lặng lẽ véo vào tay mình một cái. Cảm nhận được cơn đau, ông mới chắc chắn rằng mình không phải đang mơ.
Rõ ràng là nước và lửa vốn xung khắc, nhưng một điều kỳ diệu đang diễn ra ngay trước mắt ông.
【Trời ơi, sao anh ta lại mượn được Hỏa vậy?】
【Chẳng lẽ có vấn đề gì với huyền học sao??】
【Không phải người ta vẫn nói nước lửa bất dung hay sao??】
【Khoan đã, một mình anh ta mượn được cả ba hành? Một người có thể cân ba sao??】
【Chuyện này là sao chứ??】
"Chẳng lẽ những ghi chép trước đây đều sai, Thủy và Hỏa thật sự có thể cùng tồn tại? Chuyện này... chuyện này..." Đạo trưởng Sử Tác hoàn toàn rơi vào trạng thái hỗn loạn. Ông chợt nhớ ra điều gì đó, ngẩng phắt đầu lên.
Chàng trai đứng trước mặt ông vẫn là người đó, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy có một sự khác biệt so với lúc trước. Ánh mắt, khí chất, biểu cảm, tất cả đều có một chút thay đổi.
Đạo trưởng Sử Tác trợn tròn mắt nhìn.
Sao ông ấy lại quên mất người này là "nhất thể song hồn" chứ? Sư phụ không thể dạy sai, vậy nên chỉ có một khả năng duy nhất: Bạch Khởi mang trong mình hai linh hồn, một linh hồn thuộc Thủy, một linh hồn thuộc Hỏa.
Như vậy thì mọi chuyện mới có thể giải thích được.