Song Trùng - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:20:48
Lượt xem: 1
Tuy nhiên, họ vẫn phải nhanh chóng tìm kiếm ba hành còn lại. Dù Bạch Khởi có thể mượn được bao nhiêu pháp lực từ hành Thủy, cũng sẽ có lúc cạn kiệt. Đến khi pháp lực tiêu hao hết, họ vẫn khó thoát khỏi cái chết. Chỉ có thể tìm được Kim và Hỏa có tính tấn công, họ mới có thể đánh bại cương thi.
Thế nhưng, hành Thủy nể tình như vậy, áp lực ba hành còn lại đột nhiên nhỏ đi.
"Bây giờ chúng ta tìm ba hành còn lại à?" Bạch Khởi hỏi.
Bạch Khởi không biết liệu hành Thủy sẽ cho anh mượn bao nhiêu, nhưng anh có dự cảm, có thể chống đỡ mấy tiếng không thành vấn đề. Chỉ là mượn càng nhiều, trả lại càng nhiều, cho nên bọn họ vẫn phải nhanh chóng.
Bạch Khởi vừa định rời đi, đạo trưởng Sử Tác liền kéo anh lại, vẻ mặt có chút kỳ quái: "Hay là cậu thử mượn pháp lực hành Mộc xem sao."
Bạch Khởi ngạc nhiên: "Ông cảm thấy tôi có thể mượn được sao?"
Đạo trưởng Sử Tác xoa xoa hai bàn tay: "Thủy sinh Mộc, cậu mượn được Thủy, bản thân cũng có một chút xíu Mộc... cũng không phải là không thể thử. Dù sao hành Mộc tượng trưng cho sự nhân từ và thiện tâm, cho dù trong cơ thể cậu không có hành Mộc thuần túy, thì cũng có khả năng hành Mộc sẽ nể mặt hành Thủy mà giúp cậu một tay. Dù sao thì cũng là mượn, mượn ai cũng như nhau thôi mà. Hành Thủy có quan hệ tốt với hành Mộc, Thủy giúp cậu mượn một chút Mộc, cũng không phải là không thể... Khụ khụ..."
Bên ngoài, lũ cương thi lại càng trở nên điên cuồng và giận dữ hơn.
Bạch Khởi suy nghĩ trong hai giây rồi nói: "Được rồi, tôi thử xem sao, nhưng ông đừng hy vọng gì nhiều."
Trong lòng đạo trưởng Sử Tác tràn đầy hy vọng. Ông nhìn Bạch Khởi ấn một ngón tay khác vào phần nhô lên ở giữa cung Chấn Tốn trên bát quái.
Máu tươi lại chảy ra lần thứ ba.
Có lẽ là do trong bát quái đang có một lượng lớn pháp lực của hành Thủy, lần này bát quái phản ứng rất nhanh. Nó rung lên chừng mười giây, rồi bên cạnh cung Chấn Tốn sáng lên một màu lục ôn hòa, tràn đầy sức sống.
Trong bát quái, sắc lam của hành Thủy rung lên, dường như đang chào đón sự gia nhập của hành Mộc. Hành Thủy và hành Mộc chen chúc lẫn nhau, thậm chí còn bắt đầu dung hợp. Lúc thì hành Mộc bị hành Thủy nuốt trọn, lúc thì toàn bộ hành Thủy biến thành màu lục.
Đạo trưởng Sử Tác chỉ ôm một tia hy vọng thử xem sao, không ngờ lại thành công thật. Ông vừa mừng vừa sợ, nói rằng: "Cậu xem, đây chính là phép tương sinh, chuyển hóa lẫn nhau."
Bạch Khởi cũng dở khóc dở cười trước việc mình thử bừa cũng có thể mượn được hành Mộc.
Đạo trưởng Sử Tác lấy vui trong khổ, trêu anh: "Cảm giác được pháp lực sủng ái như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-138.html.]
Bạch Khởi còn chưa kịp mở lời, những vết thương trên ngón tay và mu bàn tay của anh đã khép miệng lại, làn da lại lành lặn như ban đầu, không có chút sẹo nào.
Vết thương trên bả vai tương đối nặng, khôi phục khá chậm, nhưng vết rách đáng sợ do chiến đấu cũng khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Chưa đầy nửa phút, chỉ còn lại bộ đồ nhuốm máu, chứng tỏ ở vai từng có vết thương.
Hiệu quả của hành Mộc hoàn toàn phát huy.
"Đi thôi, trên trấn có nhiều người như vậy, chúng ta đi tìm Kim và Hỏa!" Đạo trưởng Sử Tác nói.
Ông không muốn lãng phí thời gian, dùng thêm một giây là cái giá phải trả lại nhiều hơn một chút
Bạch Khởi vừa định lên tiếng, thì đạo trưởng Sử Tác nhìn về phía con cương thi, sắc mặt ông bỗng chốc thay đổi.
Bạch Khởi cũng nhìn theo, con cương thi vốn dĩ bị cản trở bên ngoài, giờ đây đã phá tan được bức tường nước để tiến vào.
"Sao lại thế này?" Bạch Khởi lo lắng hỏi.
Đạo trưởng Sử Tác ngẩn người một giây, sau đó sắc mặt ông trở nên trắng bệch: "Nó đã thiêu đốt tinh phách để đổi lấy một chút thời gian ngắn ngủi. Nó muốn g.i.ế.c cậu bằng mọi giá, cùng chúng ta đồng quy vu tận! Chúng ta mau chạy thôi!"
Linh trí của hồ ly tinh có hạn, nó không biết rằng thuật tá pháp chỉ là tạm thời. Nó bị lòng hận thù làm cho mụ mị đầu óc, không màng đến việc đồng quy vu tận với bọn họ, chỉ để báo thù cho người mình yêu thương.
Bức tường nước không ngừng lùi lại để chống đỡ, không gian an toàn của họ ngày càng thu hẹp.
Bạch Du Hằng lại tiếp tục khống chế cơ thể, giúp đạo trưởng Sử Tác nhanh chóng lui về phía sau.
Trong suốt quá trình rèn luyện dài dằng dặc, hắn và Bạch Khởi đã có thể hoán đổi vị trí cho nhau một cách tự do. Chỉ cần đối phương tỉnh dậy, hai người thay nhau kiểm soát trong giây lát không phải là chuyện khó khăn gì, thậm chí họ còn có thể một người khống chế cơ thể, một người nói chuyện với đạo trưởng Sử Tác.
Đạo trưởng Sử Tác vội vàng la lên: "Chúng ta mau đi tìm hai hành còn lại thôi!"
Bạch Du Hằng gật đầu, dưới sự bảo vệ của khiên nước, dẫn đạo trưởng Sử Tác nhanh chóng chạy đi. Cương thi sau lưng vẫn đuổi theo không từ bỏ.