Song Trùng - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:19:50
Lượt xem: 2

Lòng người, chính là sơ hở.

【Đại lão đây là đang tác thành cho đôi uyên ương số khổ này à】

【Chỉ nói dăm ba câu mà bức người ta tự sát, tui.. khiếp vía luôn rồi】

【Ngột ngạt trong lòng thật.】

【Kết cục như vậy thực ra.. rất đẹp, một người là cương thi, nhất định sau này sẽ gây ra tai họa, một người sát nghiệp vô số, bây giờ c.h.ế.t với nhau, tính ra cũng không tồi】

【Suy cho cùng vẫn là phim cương thi thiện ác đều có báo ứng.】

【Có phải hết phim rồi không? Hai boss c.h.ế.t cả rồi.】

【Em theo dõi đại lão rồi nè】

Bạch Khởi đứng dưới màn mưa, như có điều suy tư.

Đến đây, trùm cuối cương thi đã chết, Chu Nương Tử cũng đã chết, có vẻ như bộ phim kinh dị đã kết thúc viên mãn.

Nhưng rõ ràng vẫn còn một vấn đề bị bỏ lỡ.

Hồ ly tinh đã đào tẩu, rốt cuộc đã đi đâu?

Chuyện của ả với cương thi vẫn chưa rõ ràng.

Thư Yến chậm chạp đuổi tới, thấy cương thi và Chu Nương Tử đã c.h.ế.t thì thở phào nhẹ nhõm. Anh ta cứ sợ mình vô dụng, làm hỏng kế hoạch của Bạch Khởi.

Thư Yến đang băng bó vết thương, Bạch Khởi lặng lẽ đi tới, cau mày hỏi: "Nặng lắm à?"

Thư Yến lắc đầu: "Đang tự lành lại, không thành vấn đề."

"Chu Nương Tử c.h.ế.t như thế nào?" Thư Yến không muốn để Bạch Khởi và Vỹ Bách lo lắng, liền chuyển chủ đề.

Bạch Khởi giải thích ngắn gọn.

Ánh mắt Thư Yến phức tạp, anh ta hỏi từ tận đáy lòng: "Sao anh đoán được cách này có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Chu Nương Tử?"

Bạch Khởi nói: “Trương Lợi Nô là một người đã giỏi còn muốn giỏi hơn, ngay từ đầu ông ta làm ra con rối hoàn mỹ, nhưng vẫn chưa đủ, ông muốn để con rối cứng nhắc có được linh hồn, trên thực tế, đây vẫn là chuyện ông ta luôn đeo đuổi, nếu nghĩ theo hướng này, như vậy cuối cùng giấc mộng của ông ta là tạo ra một con rối giống như người thật, con rối thoát khỏi người múa rối, mới là mục tiêu cuối cùng của Trương Lợi Nô, Trương Lợi Nô coi rối như vợ con, đương nhiên hy vọng đến một ngày có thể khiến con rối không khác gì người thật.”

“Trên thực tế ông ta thực sự làm được như vậy, Chu Nương Tử và ông ta có thể nói là thành tựu của nhau, Chu Nương Tử là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất của ông ta.”

Thư Yến giật mình, nhẹ nhõm mỉm cười: “Vậy kết thúc rồi à?”

Vỹ Bách cũng vui vẻ nhe răng nhếch miệng lên.

Sắc mặt Bạch Khởi sa sầm xuống.

Điện thoại của anh đột nhiên đổ chuông báo, anh cứ đinh ninh là nhắc nhở rời đi, mở ra trông thấy nội dung trên màn hình, hơi biến sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-128.html.]

【 Chúc mừng bạn hoàn thành kết cục một của “Người yêu cương thi”: Tình yêu giữa con rối và cương thi vượt qua sinh tử, kiểm tra đạt điều kiện thỏa mãn, bạn có muốn thách đấu kết cục hai?】

【Nếu chọn không, bạn sẽ được lập tức đưa ra khỏi bộ phim. Nếu xác nhận, bạn sẽ ở lại, tiếp tục hoàn thành kịch bản.】

【Thách đấu kết cục hai thành công, diễn viên sẽ nhận được 300 điểm tích lũy.】

【Móa ơi hai kết cục thật!!】

【Mau ngồi xuống đi!!!】

【Kết thứ hai kiểu gì cũng khó muốn c.h.ế.t cho coi. Bạch Khởi ở lại không?】

Bạch Khởi dùng ánh mắt hỏi Thư Yến.

Điện thoại của Thư Yến cũng vang lên, anh ta lắc đầu: “Tôi chưa từng gặp tình huống như vậy.”

Bạch Khởi gật đầu, trong đầu hiện lên dáng vẻ hồ ly tinh, hồ ly tinh đi đâu rồi?

Bạch Khởi đi sang một bên, thầm nghĩ: “Anh à, em muốn ở lại.”

Bạch Du Hằng khẽ mỉm cười: “Có anh ở đây.”

Không cần nói nhiều lời, nhưng đã rất đủ rồi, khóe môi Bạch Khởi cong lên.

“Tôi ở lại,” Anh nhìn về phía Thư Yến, “Anh có ở lại không?”

Trên người Thư Yến chằng chịt vết thương, hiển nhiên tình hình không được khả quan cho lắm.

Thư Yến ngẫm nghĩ mấy giây, lắc đầu: “Không được, tôi không vội kiếm điểm tích lũy, đúng là tôi thực sự rất muốn ở lại, nhưng tình hình của tôi hiện tại, nếu ở lại tham gia kết thứ hai, nhất định sẽ chỉ gây cản trở cho nhóm các cậu, tôi ra ngoài trước, đợi các cậu ở bên ngoài.”

Vỹ Bách thì nhe răng vui vẻ c.h.ế.t đi được, cuối cùng cậu cũng có thể không gây cản trở gì nữa, mặc dù chỉ là tạm thời, rời khỏi bộ phim sẽ khôi phục lại như cũ, nhưng như vậy cũng đủ để cậu vui rất lâu rồi.

Vỹ Bách chỉ thiếu điều khoa tay múa chân: “@#! ¥!”

Bạch Khởi: “Cậu chắc chắn ở lại?”

Vỹ Bách điên cuồng gật đầu.

Sau khi ba người bàn bạc xong xuôi, Bạch Khởi và Vỹ Bách ấn xác nhận, Thư Yến thì ấn không.

Theo Thư Yến biến mất, một dải sáng đỏ từ phía chân trời hiện lên, nhanh chóng hướng về phía bên đây.

Đó là một con hồ ly, hoặc nên nói là một con hồ ly lông đỏ đang bùng cháy dữ dội.

Chỉ trong nháy mắt, hồ ly tinh vốn có thân thể đã bị thiêu đến mức mất đi da lông, càng tới gần cương thi, ả tự thiêu càng thêm dữ dội, da thịt không ngừng rơi xuống, gặp nước mưa lạnh lẽo, phát ra tiếng “xì xèo” gai người.

Dưới mặt đất không ngừng bốc lên bọt khí.

“Rắc rắc”, là tiếng xương hồ ly cháy xém rơi xuống.

Trong chớp mắt, hồ ly tinh từ một con hồ ly, biến thành một tàn hồn, nhưng ả vẫn kiên trì chạm vào ấn đường cương thi.

Loading...