Song Trùng - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:18:53
Lượt xem: 2
"Câu hỏi cuối cùng," Bạch Khởi dừng lại một chút: "Đàn ông có thể luyện thành con rối không?"
Trương Lợi Nô không hiểu ý nghĩa câu hỏi của anh, vô thức trả lời: "Không thể. Trong chiếc khăn có viết, một khi phụ nữ trở nên hung ác, họ sẽ hung ác gấp mấy trăm lần đàn ông. Chỉ có các cô ấy mới có thể chịu đựng cơn đau lột da tột cùng, thực sự thay da đổi thịt, trở thành con rối bất tử bất diệt."
"Đàn ông không được, chỉ phụ nữ mới có thể luyện thành con rối, đúng không?" Không hiểu vì sao mà Bạch Khởi lại hỏi một lần nữa.
Trương Lợi Nô nói rõ: "Ta chưa từng thử luyện với đàn ông, ta không biết."
Bạch Khởi: "Ông còn biết gì nữa không?"
Trương Lợi Nô: "Không biết."
Trương Lợi Nô vừa nói "Không biết", điện thoại của Bạch Khởi và Thư Yến đồng thời đổ chuông báo tin ――
【Tiến độ kịch bản đã được thêm mới, đạt được kịch bản "Sự thành thật của Trương Lợi Nô". Theo cơ chế chống quấy phá của phim kinh dị, tiếp tục hỏi cũng sẽ không có thêm tin tức hữu ích.
Bộ phim tiến vào giai đoạn trung - hậu kỳ, không thông báo độ thăm dò kịch bản. Con số cụ thể sẽ được thống kê lại sau khi quá trình ghi hình kết thúc.】
Hai người vừa đọc xong tin nhắn, cúi đầu nhìn xuống thì thấy Trương Lợi Nô đã c.h.ế.t vì mất quá nhiều máu. Không hiểu vì sao, trước khi chết, khóe miệng ông ta còn nhếch lên thành một nụ cười quỷ dị, nhưng lại không thể nói rõ thành lời.
Ông ta ngước đầu nhìn Bạch Khởi và Thư Yến, dường như đang nguyền rủa hai người họ phải xuống địa ngục cùng mình.
Đạo trưởng Sử Tác mua thảo dược rồi vội vã trở về, đưa những thảo dược được bọc trong lá sen cho Bạch Khởi và Thư Yến, sau đó lại đi kiểm tra tình hình của Vỹ Bách.
Thư Yến di chuyển chiếc ghế mà anh ta định ngồi xuống, vừa quay đầu lại thì thấy Bạch Khởi để lộ nửa vai, mặt không đổi sắc thoa thuốc. Động tác của anh có thể nói là vô cùng qua loa và thô lỗ, dường như anh vẫn đang mải nghĩ về chuyện của Trương Lợi Nô nên có vẻ mất tập trung.
Vết thương của Bạch Khởi rất sâu, nhưng không phải là vị trí quan trọng nên không ảnh hưởng đến hoạt động của anh.
Thư Yến mở to mắt nhìn bả vai trắng mịn bóng loáng của Bạch Khởi mấy giây, rồi lặng lẽ xách ghế ngồi xuống bên cạnh, cúi đầu không dám nhìn tiếp.
Một lúc sau, cuối cùng anh ta vẫn không thể kiềm chế được mà liếc nhìn thêm. Lúc này, động tác của Bạch Khởi hoàn toàn khác biệt, dịu dàng tỉ mỉ, cẩn thận từng li từng tí.
Cảm nhận được ánh mắt dò xét của Thư Yến, Bạch Du Hằng dùng tay che bả vai lại, nheo mắt đầy nguy hiểm.
Thư Yến lập tức nhận ra đây là bạn trai của Bạch Khởi, cả người run lên, vội vàng quay lưng lại và quyết tâm c.h.ế.t cũng không quay đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-116.html.]
【Sao bầu không khí lại vi diệu như vậy?】
【Em muốn làm ngón tay của đại lão.】
Đến khi Bạch Khởi thoa thuốc xong, Thư Yến mới "chột dạ" đi tới trước mặt anh: "Có phát hiện gì à?"
Bạch Khởi bình tĩnh nói: "Chu Nương Tử mượn cương thi để hoàn hồn cho trượng phu, chuyện này chắc chắn rồi. Tôi cảm thấy bộ phim này cũng không định che giấu chuyện Chu Nương Tử mượn xác hoàn hồn."
Thư Yến sửng sốt một chút, rồi giải thích: "Phim cương thi vẫn luôn như vậy, không chú trọng suy luận, mà tương đối quan tâm tới chiến đấu hơn. Kết cục có khả năng cao là đánh boss cương thi."
Bạch Khởi gật đầu: "Đúng là như vậy."
Thư Yến: "Tôi thấy hình như ban nãy cậu hỏi hai lần liệu có thể luyện đàn ông thành con rối hay không."
Bạch Khởi thản nhiên nói: "Tôi chỉ đang nghĩ, nếu có thể luyện đàn ông thành con rối, thì nhất định Chu Nương Tử sẽ không bỏ gần tìm xa, làm chuyện mượn xác hoàn hồn này."
Thư Yến giật mình: "Đúng vậy, cứ luyện chồng ả ta thành con rối là được rồi. Dù sao thì vẫn có thể giữ được toàn bộ ký ức, một lần vất vả còn lại nhàn nhã, vừa được khỏe mạnh, lại bất tử bất diệt."
Bạch Khởi: "Cho nên Trương Lợi Nô phủ nhận chuyện làm con rối đàn ông, cũng gián tiếp khẳng định chuyện mượn xác hoàn hồn."
"Ban nãy tôi ngẩn người, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề mới." Bạch Khởi cầm miếng vải mà Thư Yến đưa tới để lau tay.
"Vấn đề gì?"
Bạch Khởi trả miếng vải cho anh ta: "Nếu anh tìm được thể xác mới cho người yêu của mình, người yêu anh trở thành cương thi bất tử bất diệt, có được cuộc sống vĩnh hằng, nhưng anh thì vẫn sẽ già yếu, c.h.ế.t chóc. Nếu anh là Chu Nương Tử yêu chồng mình tha thiết, anh có chấp nhận điều này không?"
Thư Yến ngẩn người ra trong vài giây, không hiểu ý của Bạch Khởi.
Bạch Khởi cười: "Dù sao thì tôi cũng sẽ không chấp nhận."
Thư Yến vẫn chưa hiểu rõ.
Bạch Khởi cũng không nói gì thêm.
"Mấy giờ rồi?" Bạch Khởi hỏi.
Thư Yến nhìn vào điện thoại, hiểu ý của anh, liền nói: "Chỉ còn một canh giờ nữa là đến bảy ngày tướng công của Chu Nương Tử hồi hồn. Bây giờ chúng ta quay trở về vẫn còn kịp."