Song Trùng - Chương 106
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:18:10
Lượt xem: 3
Thư Yến ngạc nhiên, gương mặt bối rối mà nở nụ cười: “Bạch Khởi, là cậu à?”
Tất cả các "thần nữ bất tử bất diệt" giờ đây đều đã chết.
Bạch Du Hằng tóm lấy Trương Lợi Nô đang chạy trốn, cắt đi năm ngón tay còn lại của ông ta, chỉ cách thời điểm hắn cắt đứt bàn tay kia của Trương Lợi Nô một phút.
Bởi vì vị trí của hắn vừa khéo có năm "thần nữ", cho nên Trương Lợi Nô đưa cả cánh tay vào huyễn cảnh, năm ngón tay khác lại ở trong năm huyễn cảnh khác nhau.
Bạch Du Hằng chỉ có thể ở trong huyễn cảnh của mình, cắt đứt bàn tay Trương Lợi Nô khống chế năm "sĩ nữ", nhưng hắn có thể lần theo vị trí bàn tay rơi xuống, thoát khỏi huyễn cảnh, tìm được chỗ ẩn thân của Trương Lợi Nô - cắt đi năm ngón tay còn lại của ông ta.
【Đại lão huhuhu, em còn đang thán phục ảnh cắt tay, ảnh đã ra khỏi huyễn cảnh cứu người rồi, IQ thần tiên gì đây】
【Giang Minh Bắc hèn vãi!!! Cậu mù vốn không phải chịu kết cục như vậy, lão đại của cậu ấy đã giải quyết Hạnh Bạch giúp cậu ấy rồi, cậu ấy bị Giang Minh Bắc hại, bây giờ cậu ấy bị thương nặng như vậy, mặc dù còn thở, nhưng cũng vô dụng, cùng lắm chỉ sống được một lúc mà thôi】
【Tôi không kiềm chế được nữa rồi!】
【Giang Minh Bắc chỉ lỡ tay thôi mà, không thể trách anh ấy được.】
【Thảm quá, ngay cả đạo trưởng Hoàng Lâm cũng đã c.h.ế.t rồi, cậu mù cũng xong phim, bây giờ thế mà chỉ còn lại Thư Yến, Giang Minh Bắc và đại lão!】
【Tôi đoán Giang Minh Bắc ra khỏi huyễn cảnh sẽ trốn luôn thôi 】
【Hử, trốn cái gì? Dù đại lão có muốn báo thù cho Vỹ Bách, nhưng mọi người đừng quên diễn viên không thể g.i.ế.c diễn viên.】
【Có phải phim này sắp hết rồi không, cảm thấy không còn tình tiết gì nữa, chắc lại lội tới nhà họ Chu nữa thôi】
【Phim cương thi “hại thiện có thiện báo”, thế mà cậu mù cũng sắp c.h.ế.t rồi, thật sự không ngờ tới.】
【Người sống đại lão còn cứu được, nhưng sắp c.h.ế.t rồi thì cứu thế nào cơ chứ? Căn bản không cứu được. 】
Ở phía Bạch Du Hằng, Trương Lợi Nô mất cả hai tay, đau đến mức lăn lộn dưới mặt đất. Bạch Khởi quay trở lại, nhìn thấy vị trí huyễn cảnh trước đó của anh…
Đó là một khối lập phương thủy tinh vô cùng đẹp đẽ, dài rộng chừng hai mét.
Rừng cây um tùm chính là xương sườn người cắm trong đất, thịt chín treo trên cây là… xương ngón tay được dây xâu qua.
Đoạn dây kia cũng không phải dây thật.. mà là ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-106.html.]
Chỗ ngọc ấm dưới đất lại là phần mặt có lông tơ của bụng.
Cái hồ tỏa ra mùi rượu thơm nồng lại chính là hồ máu, dài rộng chừng nửa mét.
Năm sĩ nữ da người đang nằm dưới đất, sau lưng là đoạn dây rối đứt đoạn, đầu bên kia của sợi dây chính là bàn tay bị cắt đứt của Trương Lợi Nô.
【Đậu xanh, ọe, tui vừa mới nói tui đói, muốn ăn thịt chín muốn uống rượu.】
【Hahaha, đại lão vừa đ.â.m đầu xuống hồ m.á.u à?】
【Tà môn ghê】
【Sao đại lão lại cắt mất cả hai tay của Trương Lợi Nô, ngoài anh ấy ra, các huyễn cảnh còn lại chưa phá được à? Vừa rồi đại lão ra kiểu gì vậy? Nhanh quá tôi không thấy rõ.】
…
Bạch Khởi nhớ lại chuyện xảy ra một phút trước, đôi mắt lạnh thấu.
Anh cứ nghĩ rằng sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả các con rối, huyễn cảnh sẽ tự động biến mất, nhưng thực tế thì không phải như vậy.
Sau khi con rối chết, huyễn cảnh vẫn giữ y nguyên.
―― Giết c.h.ế.t không đồng nghĩa với việc thoát khỏi huyễn cảnh.
Giết c.h.ế.t con rối, chỉ có thể nói trong huyễn cảnh này đã không còn thứ có thể gây nguy hiểm tới tính mạng của diễn viên, nhưng diễn viên vẫn có thể vì không tìm thấy lối ra mà c.h.ế.t đói ở trong đó.
Cho dù có may mắn chống chọi được, vẫn là một con đường chết, bởi vì nhiệm vụ của diễn viên có thời hạn, quá hạn đóng phim, diễn viên vẫn bị nhốt trong huyễn cảnh sẽ được ngầm cho rằng đã chết, không còn cơ hội thoát khỏi phim kinh dị.
Cho nên.. cắt tay của Trương Lợi Nô là cách giải quyết duy nhất.
Bộ phim kinh dị đang trêu ngươi diễn viên.
Diễn viên tự cho rằng cắt hết dây rối là có thể ra ngoài, nhưng thực chất là đang hủy đi cơ hội sống của mình, sợi dây rối đứt, nguy cơ trước mắt tan biến, nhưng bọn họ cũng không thể lần theo sợi dây trong thân thể con rối để tìm tới chỗ của Trương Lợi Nô, mà chỗ của Trương Lợi Nô mới là lối ra khỏi huyễn cảnh.
Thực ra, để ra khỏi huyễn cảnh rất đơn giản, Trương Lợi Nô cần luồn bàn tay hoặc ngón tay vào trong huyễn cảnh để khống chế con rối, nơi đó chính là nơi giao giữa huyễn cảnh và hiện thực, nơi mà Trương Lợi Nô luồn tay vào, chính là lối ra của huyễn cảnh.
Trước đó Bạch Khởi đi tới chỗ bàn tay Trương Lợi Nô đứt xuống, nhẹ nhàng chạm vào vách tường đối diện, có thể thuận lợi đi ra ngoài.
Bạch Khởi quay đầu nhìn khối lập phương thủy tinh kia, mặt trên của khối lập phương có một cái lỗ, lớn chừng nắm tay, là nơi Trương Lợi Nô luồn tay vào, cũng là nơi anh thoát ra.