Song Trùng - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:18:04
Lượt xem: 5
Mẫu Đơn lại nhào người tới, nhưng phát hiện ra con người kia không hề né tránh, lúc ả đ.â.m xuyên qua bả vai người này, thanh kiếm gỗ đào của hắn ta cũng phá tan n.g.ự.c trái của ả.
Mẫu Đơn cười: “Ta nói rồi, thần nữ bất tử bất diệt.”
Vẻ mặt ả ta lập tức khựng lại, không thể tin mà cúi đầu, nhìn Bạch Du Hằng dùng mũi kiếm, từ từ kéo sợi dây rối nhuốm m.á.u bên trong ra. Sợi dây rối được khảm trong thân thể Mẫu Đơn, trên đó kéo theo những thớ thịt nát tươm.
Trên gương mặt Mẫu Đơn hiện rõ vẻ kinh ngạc sợ hãi, nhưng sau đó lập tức cười rằng: “Ngươi khiến ta ngạc nhiên lắm đấy.”
“Nhưng mà.. ngươi chỉ tìm được một sợi, thì sao chứ?” Dây rối bị kéo lấy, Mẫu Đơn không thể cử động được, nhưng nụ cười trên gương mặt lại có vẻ kì dị và hết sức tự tin, thể như đang cười nhạo Bạch Du Hằng ngu dốt: “Sợi dây trên người bọn ta lại ở những vị trí khác nhau, ngươi tìm được của ta rồi, nhưng không tìm được của các tỷ muội ấy, ngươi có thể chịu đựng tìm từng sợi một, g.i.ế.c từng người bọn ta không hahahahaha…”
Bốn ả còn lại dường như xót xa cho tỉ muội tình nghĩa, không dám tiến lên nữa, chỉ sợ Bạch Khởi cắt đứt sợi dây, hoàn toàn hủy diệt Mẫu Đơn.
Bạch Du Hằng băng che bả vai chảy máu, trong mắt mang theo ý cười giễu, lạnh lùng gằn từng chữ: “Mấy người các ngươi đúng là quá ngu xuẩn.”
Bọn họ không thể ngờ kẻ kia đến giờ phút này còn dám nói mấy lời ngông cuồng.
Mẫu Đơn lập tức bị chọc giận, chỉ muốn “trạng c.h.ế.t chúa cũng băng hà” với kẻ này: “Nhanh lên! Đừng lo cho ta! Giết hắn đi! Ta muốn hắn cũng phải chôn cùng mình!!”
Ngón tay thon dài của Bạch Du Hằng vung mũi kiếm lựa lấy sợi dây rối kia, nhưng không hề cắt đứt, ngón tay hắn kẹp lấy sợi dây rối, nhanh tay kéo mạnh, sợi dây dài trước đó ẩn trong huyễn cảnh, bị đầu ngón tay hắn kéo lấy, hoàn toàn lộ ra, một đầu sợi dây ở trong n.g.ự.c trái của Mẫu Đơn, đầu còn lại thì dẫn tới…
Bởi vì Mẫu Đơn bị trói, bốn người kia hoàn toàn trở nên điên cuồng, thế tấn công muốn tránh cũng không thể tránh được. Bạch Du Hằng vốn đã tiêu hao thể lực, tưởng chừng như sẽ bị xé nát trong vòng một giây, nhưng hắn cười giễu một tiếng, đột nhiên nâng tay, quăng thanh kiếm gỗ đào về đầu dây còn lại.
Bàn tay Xuân Đào, Thu Cúc đã chạm lên vai Bạch Du Hằng, ở nơi cách đó mười mét lại vang lên tiếng kêu thảm thiết đau đớn tột cùng.
Tiếng kêu thảm thiết khiến màng nhĩ ong lên, khiến cho người ta rùng mình, sởn cả tóc gáy.
"Xoẹt" một tiếng, bàn tay trắng nõn thon dài bị chặt đứt, rơi xuống dưới đất, đầu ngón tay vẫn còn cử động, dòng m.á.u đỏ tươi không ngừng chảy ra từ cổ tay.
Bàn tay hết sức quen thuộc, trên mỗi đầu ngón tay đều quấn lấy sợi tơ.
Khoảnh khắc bàn tay bị chặt đứt, bốn sĩ nữ sau lưng không còn cử động nữa, "bịch", "bịch" đồng loạt ngã xuống.
Bạch Du Hằng nhoẻn cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-103.html.]
Hắn chỉ tìm được một sợi dây trên người Mẫu Đơn, nhưng hắn có thể lần theo sợi dây đó, tìm tới bên kia đầu dây điều khiển nó.
Bốn sợi dây khác nhau được quấn trên đầu ngón tay, thuộc về bốn sĩ nữ khác nhau.
Bàn tay kiểm soát sĩ nữ đứt rời, sĩ nữ bất tử bất diệt không ngừng sinh sôi cũng thuận thế c.h.ế.t theo.
Hắn vốn không cần tìm bốn sợi dây của bốn sĩ nữ khác nhau.
Hắn không g.i.ế.c được sĩ nữ, nhưng hắn có thể cắt đứt tay của Trương Lợi Nô.
Đây chính là biện pháp phá vỡ thế cục mà Tiểu Bạch tìm được.
"Đã nói rồi, các ngươi quá ngu."
【Ôi vãi, kia là tay của Trương Lợi Nô à?】
【Con rối! Chẳng trách trước đó Trương Lợi Nô nói ông ta phải dựa vào tay để làm gì đó, thì ra là dùng dây rối để kiểm soát con rối. Vậy nên ngón tay phải linh hoạt là đúng rồi. Chẳng trách đám "thần nữ" lại bất tử bất diệt, bọn họ vốn dĩ đã là vật c.h.ế.t rồi!】
【Em còn nghĩ đại lão sẽ phải tìm sợi dây rối của từng ả một chứ, cứ nơm nớp lo anh ấy không chống đỡ nổi đến khi tìm ra toàn bộ số dây. Ai ngờ... diệt cỏ tận gốc luôn rồi! Hầy, em đúng là ngốc quá, vẫn còn cách này cơ mà, chỉ cần chặt đứt bàn tay điều khiển con rối là xong.】
【Quỳ luôn! Lần theo sợi dây rối, phá được ảo thuật che mắt, tìm ra kẻ điều khiển con rối ẩn mình trong ảo cảnh... Phương pháp nghe thì đơn giản, nhưng mấu chốt là không ai ngờ tới.】
【Đại lão 1v5 thắng rồi!】
【Tui đã bảo nghe giọng điệu của Mẫu Đơn giống với Trương Lợi Nô rồi mà! Đại lão vừa nói cô ta không đẹp, cô ta lập tức nổi điên, giống y như Trương Lợi Nô lúc cậu mù bảo chỗ của ông ta là thanh lâu, ông ta liền quát lên khiến cậu ta sợ xanh mặt. Đúng là một lũ điên, không chịu được người khác nói xấu "bảo bối" của mình.】
【Trương Lợi Nô biết nói tiếng bụng à? Hay là nói chuyện thông qua miệng của con rối?】
【Không đúng, tui có cảm giác đám "thần nữ" có nhận thức riêng thì phải?】
【Mọi người mau nhìn xem, đại lão chặt đứt một bàn tay của Trương Lợi Nô, tiêu diệt năm con rối, nhưng năm con rối ở bàn tay khác vẫn còn sống!】
【Cái tên Giang Minh Bắc kia đúng là đồ đê tiện!】
...