Song Trùng - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-03-23 22:18:02
Lượt xem: 2
Một giây sau, đám sĩ nữ đồng loạt tấn công tới, bộ dạng như muốn xâu xé nát người Bạch Du Hằng. Bạch Du Hằng nhanh nhẹn nhảy bật lên cao, tránh được đòn tấn công của bọn họ, khiến chúng bổ nhào vào khoảng không, ngã nhào vào nhau, tạo ra một khoảnh khắc ngưng trệ ngắn ngủi. Tận dụng thời cơ, Bạch Du Hằng linh hoạt nhảy ra phía sau lưng Xuân Đào, đang định đ.â.m thanh kiếm vào người cô ta, thì đầu Xuân Đào đột nhiên xoay 180 độ, đối mặt với Bạch Du Hằng.
Xuân Đào cất tiếng cười khanh khách: "Không ngờ đúng không?"
Cô ta nhanh như gió chớp lấy Bạch Du Hằng. Đồng tử mắt Bạch Du Hằng co lại, giác quan thứ sáu bộc phát, khi nhìn rõ sơ hở trong động tác của Xuân Đào, hắn nhanh chóng lui về phía sau, tránh được cú túm của cô ta.
Hiển nhiên Xuân Đào đã đánh giá thấp năng lực của con người. Trên gương mặt quỷ của cô ta thoáng hiện lên mấy phần thán phục. Đột nhiên, Xuân Đào nâng tay lên, kêu gọi các chị em dừng lại, rồi nở nụ cười yêu kiều mà nói rằng: "Công tử, ta khuyên ngươi đừng vùng vẫy vô ích nữa. Ta nói cho ngươi biết, bọn ta bất tử bất diệt, không ngừng sinh sôi. Pháp khí vô dụng với bọn ta. Huống hồ, ngươi đâu phải là kẻ vô dụng bỏ đi. Thân thủ và thể lực của ngươi tốt như vậy, chắc chắn "chỗ đó" cũng rất tiêu hồn. Trải qua một đêm xuân với chúng ta rồi xuống suối vàng, chẳng phải là đẹp hơn sao?"
【Tôi thấy giả vờ đồng ý kéo dài thời gian là một ý kiến không tồi đâu.】
【Được mỹ nữ sàm sỡ cũng không thiệt mà.】
Bạch Du Hằng lại hừ một tiếng, cười khẩy nói: "Cái đám tạp chủng các ngươi mà cũng xứng?"
Giết một kẻ, lại có kẻ khác sinh sôi không ngừng, vậy thì hắn sẽ g.i.ế.c đến khi nào dừng lại mới thôi.
Năm người đang cười lả lướt đưa tình lập tức bị chọc giận, ào ào lao về phía Bạch Du Hằng. Bóng quỷ trở mình, động tác nhanh như chớp, nhưng trong mắt Bạch Du Hằng, chúng lại để lộ rất nhiều sơ hở. Bạch Du Hằng chớp lấy thời cơ, trở mình tránh né, đồng thời đẩy Mẫu Đơn xuống đất, một tay giữ cổ ả ta lại, tay kia giữ sau đầu ả, dùng sức vặn mạnh. Nhưng không có tiếng gãy cổ "răng rắc" nào. Bạch Du Hằng mở to mắt nhìn.
Cổ Mẫu Đơn không hề có khớp xương.
Cổ Mẫu Đơn bị bẻ 180 độ, ả ta nở nụ cười ấm áp với Bạch Du Hằng: "Công tử, giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp."
Bạch Du Hằng cười giễu, ngón tay thon dài móc lấy thanh kiếm gỗ đào ở bên cạnh, đ.â.m thẳng vào tim Mẫu Đơn.
Mẫu Đơn không tránh không né, nở một nụ cười thâm độc.
Thanh kiếm đã đ.â.m vào, nhưng không hề có m.á.u chảy ra.
Trái tim cô ta trống rỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-trung/chuong-102.html.]
Những sĩ nữ này, dường như không có bất kỳ điểm yếu nào của con người.
Xuân Đào đứng sau lưng hắn cười rằng: “Công tử à, ta nói rồi, chúng ta bất tử bất diệt, không ngừng sinh sôi, con người chẳng qua chỉ là đám giun dế hèn mọn, chẳng qua thần nữ thương hại yêu mến con người, nên mới muốn cùng một đêm xuân mà thôi, thần chung quy vẫn là thần, nhưng có người không chịu tin, đây là “thần nữ lâu”, chúng ta chưa từng thấy kẻ nào bướng bỉnh như vậy, đúng là rất tán thưởng, rất muốn..”
Mẫu Đơn rất muốn thưởng thức sự tuyệt vọng suy sụp của con người, nhưng thứ ả ta có được chỉ là vẻ mặt khinh miệt dường như coi thường của hắn ta.
Gương mặt các sĩ nữ sa sầm xuống, bấy giờ không còn nương tay nữa. Bọn họ những tưởng không cần tốn chút sức lực nào để g.i.ế.c Bạch Du Hằng, nhưng đã ba phút trôi qua, Bạch Du Hằng vẫn còn sống.
Bạch Du Hằng lau vết m.á.u bên môi, từ từ đứng dậy, cả người sắc bén như d.a.o nhọn, trên tay, trên cơ thể chằng chịt vết máu, nhưng trong đôi mắt vẫn hằn lên chiến ý mãnh liệt như cũ.
【Trời ơi, đại lão không có gì cả, biết đánh đ.ấ.m kiểu gì bây giờ, trời ạ】
【Anh ta có ý gì vậy?】
【Người đánh với quỷ, còn là 1vs5, bên kia 1vs1 đã c.h.ế.t mấy người rồi, đây còn 1vs5 thì sao mà sống nổi chứ, em muốn khóc quá】
【Nếu đám sĩ nữ này là người thì đã bị đại lão g.i.ế.c c.h.ế.t từ lâu rồi, nhưng vấn đề là bọn họ bất tử bất diệt, lại đánh luân phiên nữa.】
【Có khi nào phim này c.h.ế.t hết cả đám không, ai mà ngờ đại lão lại đẹp trai tới mức cả năm cô đổ
chứ.. nếu 1vs1 nhất định anh ấy sống được.】
【Đừng mà huhu】
Bạch Du Hằng không nói lời nào, đang định tiếp tục tiến lên, Bạch Khởi đột nhiên lên tiếng: “Anh à, chỗ xương sườn thứ năm của Mẫu Đơn, lệch về bên trái hai ngón tay.”
Ban nãy trong lúc giao chiến, có một khoảnh khắc Bạch Khởi trông thấy rõ ràng chỗ đó ở cơ thể Mẫu Đơn khựng lại một thoáng, sau đó tứ chi Mẫu Đơn mới cử động.
Bạch Khởi ngừng lại một giây, bóc trần bí ẩn: “Con rối, bọn họ đều là con rối! Cho nên không có khớp xương, bất tử bất diệt, trong n.g.ự.c chỉ có các sợi dây.”
Trên gương mặt nhuốm máu, nụ cười trên môi Bạch Du Hằng vừa lạnh lùng lại vừa tà ác.