SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:24:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê nhàm chán đành mang quyển sách dạy gieo trồng nuôi dưỡng , trong sân đột nhiên xuất hiện thêm ba cô gái, đằng là hai chị em Hứa gia - Hứa Đại Mai và Hứa Nhị Mai, cùng là Cam Cốc Lan.

 

thấy bọn họ là là mí mắt nhảy lên, nếu năm Lý Thành Dương trở về dở ở chỗ nào thì chính là việc mắt đây.

 

Ngoài việc thường xuyên chèn ép em gái là cô, với phận nam chính, lượng các cô gái thích cực kì cực kì nhiều, thường thường sẽ một vài cô gái tới tận nhà hỏi thăm, mà với tư cách là em gái duy nhất của , ai đến nhà cũng lấy danh nghĩa là đến chơi với cô cả.

 

Vấn đề là cô thiết với mấy , mục đích chính cũng chẳng đến chơi với cô, thời gian của cô thì đáng giá chắc?

 

Hôm nay một tới hẳn ba , Lý Thanh Lê tức khắc cảm thấy thật mệt mỏi, chuyện với mấy Hứa Đại Mai hai câu liền lấy cớ váng đầu về phòng ngủ, cũng mặc kệ ba bọn họ hổ .

Chờ nữa tỉnh là giữa trưa, tuy cô cũng thế nào một ngày ngủ 24 giờ nhưng sự thật chính là như đấy.

 

Buổi trưa lúc ăn cơm, Lý Đại Bảo bất ngờ thấy xuất hiện, Lý đại tẩu dọn cơm đưa phòng, kết quả hai câu tiễn ngoài.

 

“Không ăn ăn ăn! Đừng tới phiền con nữa!” Giọng Lý Đại Bảo táo bạo dị thường.

 

Lý Thanh Lê và một ngụm cơm trong miệng, “Sao câu cứ quen quen?”

 

Bị hại Lý Đại Nha đáp cực nhanh:

 

“Hôm cô út mắng Vương Húc Đông cũng ‘Không ăn ăn ăn, Lý Đại Nha, cháu đừng tới phiền cô nữa!’, một chữ cũng thiếu, quen là .”

 

Không đợi cô hiểu , Lý Đại Nha chạy ù ngoài

 

Lý Thanh Lê: “Con bé , lúc học bài thấy nó nhớ kĩ như thế?”

 

Lý đại tẩu bưng cơm trở nhà chính, ủ rũ xuống, “Đại Bảo cũng nữa, sáng nay vẫn còn thấy nó vui vẻ vì tóc mọc dài , đến trưa giở chứng thế nhỉ?”

 

Bà Điêu lấy luôn bát cơm đặt mặt Lý Thanh Lê, tùy ý đáp lời:

“Không ăn thì thôi, đàn ông con trai đói một bữa cũng c.h.ế.t , chắc là nó ngứa da , đ.á.n.h mấy bận là lời ngay!”

 

Lý Thanh Lê ngọt ngào với .

 

Đã cô mới là bảo bối cục cưng trong nhà mà! Lý Đại Bảo, Lý Nhị Bảo gì đó cút hết sang một bên!

 

Tuy là thế nhưng cơm nước xong Lý Thanh Lê vẫn tìm tới Lý Thành Dương, hỏi buổi sáng ở nhà xảy chuyện gì ? Sau khi một tin tức tính là quan trọng, cô bỗng vui vẻ bật .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-73.html.]

Buổi chiều những khác đều ngoài việc, Lý Thanh Lê chống gậy dựa tường đến căn phòng ở phía nam.

 

Phòng là phòng Lý Thành Dương, khi bộ đội thì khóa , chỉ khi nào trở về nhà mới thể mở , Lý Đại Bảo cùng Lý Nhị Bảo dạo đều đang tranh sang phòng chú năm ngủ ké.

 

Lý Thành Dương là duy nhất trong năm em Lý gia lập gia đình, mấy năm nay cũng ở nhà mấy ngày, đồ trong phòng cũng ít cho nên vẻ khá rộng rãi sạch sẽ.

 

Cảm nhận đầu tiên của Lý Thanh Lê khi bước phòng chính là: Làm nam chính thật dễ dàng chút nào, đến chăn cũng xếp thành khối vuông đấy nhá!

Lý Đại Bảo vốn đang giường, mặt hướng cửa ngây , thấy tới lập tức trong, chỉ để cho đối diện một cái gáy.

 

Lý Thanh Lê đ.á.n.h giá một hồi, bình tĩnh : “Tóc dài ít nhỉ, ông nội cháu ngoài việc , hôm nay để cô cạo tóc.”

 

“Cô út, hôm nay tâm trạng cháu đang cực kì tệ, mong cô đừng trêu chọc cháu, bằng cháu sẽ chuyện gì .” Thiếu niên tỏ vẻ cứng rắn.

 

Lý Thanh Lê xuống mép giường mắt chằm chằm gáy Lý Đại Bảo, “Nhị Mai sắp kết hôn , chú rể cháu, chắc là vì nên mới vui chứ gì?”

 

Lý Đại Bảo phẫn nộ ngoắt , mắt cũng ửng đỏ:

 

“Sao cô nhắc đến chuyện ? Ai bảo cô ? Thấy cháu khó chịu cô vui lắm chứ gì? Cô lòng ? Cháu vui cô mới thấy hài lòng đúng ?”

 

Cùng là nuông chiều nhất nhà, là thanh niên mới 16 tuổi, Lý Đại Bảo mà tính mới là lạ.

 

Lý Thanh Lê giả vờ lau nước miếng mặt, đó đột nhiên há miệng, dùng giọng to hơn gấp hai gấp ba :

 

“Miệng mọc cô, cô thích thì ! Không ? Không cũng chịu!”

Lý Đại Bảo âm thanh chấn động váng đầu, tức đến mức hồ đồ giơ nắm đ.ấ.m lên, dáng vẻ như động thủ, vóc nó cao hơn Lý Thanh Lê, còn là thanh niên choai choai, qua cũng khá doạ .

 

Lý Thanh Lê thèm chớp mắt, thuận tay từ phía móc một cái chày gỗ, Lý Đại Bảo còn kịp động thủ, cô chút lưu tình múa may cái chày.

 

“Thằng ranh ! Cha mày còn bao giờ đ.á.n.h mắng cô, mày dám ? Hôm nay cô đ.á.n.h mày thì cô đây ! Cho mày hung dữ ! Cho mày đ.á.n.h ! Cô cho mày thế nào là kính ... già ... yêu ... trẻ! Thế nào là ép ... ... cầu ... ! Thế nào nhẫn ... nhục ... sống ... tạm ... bợ!

Thế nào là đòn ... hiểm ... của ... cô!”

 

Lý Đại Bảo co thành một cục, tay ôm đầu dưa, nhăn nhó lóc:

 

“Cháu sai , cháu thật sự sai , nếu lúc cháu bỏ bữa cơm thì sẽ gọi cháu về, gọi thì cô út sẽ theo dõi cháu, cô theo dõi thì cháu sẽ gặp những chuyện ...”

 

Lý Thanh Lê vung chày gỗ lạnh: “Chàng trai trẻ, đoạn kết còn xa lắm!”

Loading...