SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:23:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiểu Lê, mới mua một ít bánh quẩy giòn và bánh kem trái cây ở huyện thành nè, dạo cô dưỡng chân chuyện gì , lấy cái đồ ăn vặt g.i.ế.c thời gian là hết ý.

còn định mua thịt nữa cơ, tiếc là muộn chỉ mua một cái móng giò thôi, cô mau bảo chị dâu mang giếng giữ mát .” Lưu Ngọc Hân đặt một đống đồ lên giường tre xuống cạnh Lý Thanh Lê.

 

Bánh quẩy giòn 4-5 mao một cái, bánh kem trái cây 4 mao một miếng, Lưu Ngọc Hân mua hẳn một túi lớn, còn cả móng giò nữa, tốn ít tiền.

 

Đồ ăn vặt và móng giò đều là món Lý Thanh Lê thích ăn, khi thầm nghĩ còn cứu Lưu Ngọc Hân một mạng, cô mới yên tâm nhận lấy.

 

“Cô giáo Lưu tốn kém quá.” Lý Thanh Lê nhấp môi .

 

Lưu Ngọc Hân xua xua tay, “ còn là giáo viên của đại đội nữa , vả chúng cũng là bạn bè mà, cứ gọi là Ngọc Hân . đến là báo với cô một tiếng, trưa mai rời khỏi đại đội .”

 

Lý Thanh Lê thẳng dậy, tuy ánh trăng quá sáng nhưng xuyên qua mắt kính, cô vẫn Lưu Ngọc Hân một

chút quyến luyến nỡ.

 

Cô cũng , các thanh niên trí thức sớm muộn gì cũng trở về thành phố, nên cô cũng quá khổ sở, còn mỉm cổ vũ:

 

“Ngọc Hân, tương lai của cô nhất định rộng mở, tin tưởng cô!”

 

“Cảm ơn!” Lưu Ngọc Hân trịnh trọng gật đầu, ước mơ Đại học Công Nông Binh trở thành hiện thực, tâm trạng Lưu Ngọc Hân vẫn luôn kích động thôi.

 

Tuy hai cái cô gái xuất giống , tính cách khác , thậm chí thời gian quen cũng dài, nhưng ngay lúc tình bạn giữa hai cần nhiều lời.

 

Lý Nhị Nha thấy Lưu Ngọc Hân tới, yên lặng đến gần chỗ hai xuống, nó mở miệng mà chỉ lẳng lặng lắng , dù vẫn cảm thấy an tâm đến lạ.

 

Trò chuyện thêm một lúc, thấy thời gian còn sớm, Lưu Ngọc Hân khi rời còn ném một quả bom.

 

“Tiểu Lê, lúc ủng hộ Chính Bình học cấp 3 là vì thể thuận lợi xưởng, nhưng càng tiếp xúc càng hiểu cô loại như . Giúp cô xưởng thì cũng cách, nhưng hy vọng cô thể tiếp tục ủng hộ Chính Bình học, thậm chí nếu em cơ hội đại học, cũng mong cô giúp em , cô đồng ý với ?” Lưu Ngọc Hân nghiêm túc hỏi Lý Thanh Lê.

Miệng Lý Thanh Lê phản ứng nhanh hơn cả đầu óc, cô đáp , “ ủng hộ Nhị Nha học cấp 3 thì tất nhiên sẽ .”

 

Đến khi não hoạt động cô mới hỏi một câu: “Vào xưởng? Cô là thanh niên trí thức, nếu cách lúc xưởng mà việc?”

 

Lưu Ngọc Hân lộ vẻ hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-70.html.]

 

Từ khi Lưu Ngọc Hân nhắc tới chuyện xưởng, Lý gia, Cam gia, Hứa gia đều đồng loạt im lặng, sôi nổi dỏng tai hai trao đổi, bà Điêu con gái hỏi liền mắng.

 

“Con bé ngốc , Ngọc Hân thích dạy học, thích giáo viên, ai chí nấy hiểu ?”

 

Lưu Ngọc Hân nâng gọng kính phụ họa:

 

“Thím đúng, cháu thích trẻ con, trẻ con chính là sinh vật đáng yêu nhất, sạch sẽ nhất, thuần khiết nhất đời, dạy các em là vinh hạnh của cháu. Chờ nghiệp đại học , cháu vẫn giáo viên!”

 

Lý Thanh Lê cảm thán: “Ai thể ngờ, 19 năm cuộc đời ghét nhất là thầy cô giáo, từ tiểu học đến cao trung ít dạy dỗ, thế mà hiện tại bạn với một giáo viên?”

 

Lưu Ngọc Hân cũng khỏi bật :

 

thể ngờ , cũng bao giờ nghĩ rằng sẽ tiếp xúc với kiểu học sinh cá tính như cô, nghĩ thôi cũng

thấy đau đầu , thế mà giờ chúng trở thành bạn bè đấy.”

 

Lý Thanh Lê kết luận: “Xem thứ ngăn cản chúng là tính cách, mà chính là trường học...”

 

“Phì...” Lưu Ngọc Hân chọc che miệng nghiêng ngả.

 

Bà Điêu ngược vội c.h.ế.t, “Ngọc Hân, việc xưởng cháu chắc ?”

 

Lưu Ngọc Hân vất vả lắm mới dừng , hai tay giao đặt đầu gối, nhẹ nhàng với Lý Thanh Lê, “Nếu là thì cháu cách nào , chỉ là hôm lên huyện thành kiểm tra sức khoẻ cháu tình gặp bạn học của trai cháu. Hiện tại đang việc ở một nhà máy dệt trực thuộc xưởng Dệt may thành phố, đầu năm sẽ trở về thành, cháu hỏi qua, khi rời thể đề cử Tiểu Lê nhà xưởng việc, chỉ cần cô vượt qua phỏng vấn là , chắc cũng nắm tám chín phần mười ạ.”

 

Người nhà họ Lý mở to hai mắt, là xưởng Dệt may đấy, chen vỡ đầu cũng , trong đại đội đời đời ruộng, nếu nhà ai ăn lương thực hàng hóa thì quả thật khác gì phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, cô giáo Lưu cảm thấy chân thực nhỉ?

 

Ngay cả Lý Thành Dương cũng qua.

 

Bà Điêu lặng lẽ siết chặt tay, “Dễ dàng ? Thím bảo là công nhân viên chức, của cán bộ hoặc là tốn một tiền lớn mới cơ mà? Cháu mà xem, bao nhiêu thanh niên trí thức nhưng ai nhận .”

Lưu Ngọc Hân kiên nhẫn giải thích:

 

“Thím, Tiểu Lê là em gái quân nhân xuất ngũ mà! Hơn nữa bạn của trai cháu cũng chút quyền lực, từng cứu lãnh đạo, tóm thể!”

Loading...