SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:23:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê cho rằng thái độ của đủ rõ ràng, hy vọng Vương Vệ An thể khó mà lui, ai ngờ cảnh tượng trong mắt là khuôn mặt trắng hồng của cô vì thương mà tái nhợt, mày chau , mới ngủ dậy đôi mắt như sương mù mênh mông, một phần đáng thương hai phần vô tội, môi hồng má phúng phính,...

 

Với hình tượng mảnh mai yếu ớt , chỉ cần cô một cái là tim nhũn , chuyện vui nháy mắt tan thành mây khói, hiện tại chỉ nhẹ nhàng an ủi giai nhân.

 

Vương Vê An hiểu ý, vẫn cố chấp đỡ tay Lý Thanh Lê:

 

"Tiểu Lê, hôm đó về nhà suy nghĩ lâu, ban đầu tức giận, nhưng mà cũng quên em. Trò chuyện với một hồi, phát hiện một chỗ đúng là lắm, chuyện sinh con chúng thể thương lượng , một trai một gái hoặc là hai con trai đều , em sinh nữa cũng đồng ý, cũng đồng ý . Tiểu Lê, em cho một cơ hội nữa nhé?"

 

Lý Thanh Lê chẳng rõ gì, chỉ hai chữ " " là cứ vang vọng trong đầu, lặp dứt khiến đầu cô ong ong.

 

"Một tên đàn ông như há mồm là , ngậm miệng cũng là , sống suốt đời với ?

ràng cho , qua với ! Mau buông tay !"

 

Vương Vệ An dù cũng đàn ông, Lý Thanh Lê hất tay cũng .

 

"Tiểu Lê, thật lòng thích em mà, em cho thêm một..."

 

Lý Thanh Lê chút do dự cắt ngang: " một chút cũng thích , cũng cho cơ hội! Anh mà buông gọi đó, xung quanh đây đều thích hàng xóm nhà , chuẩn ăn đòn xong ..."

 

"Tiểu Lê, ..."

 

"Cứu mạng! Có quấy rối phụ nữ!" Lý Thanh Lê nhắm mắt bắt đầu kêu la.

 

Chờ đến khi mở mắt , trong sân từ khi nào nhiều thêm một Phó Bạch.

 

Phó Bạch hai bước xông lên , kéo lấy tay Vương Vệ An vặn sang một bên khiến hét t.h.ả.m một tiếng. Anh nhân cơ hội ghì hai tay Vương Vệ An lưng, thấy vẫn đủ còn lạnh mặt nhấc chân đá.

 

Lý Thanh Lê vội ngăn cản, "Đừng đá!"

 

Ánh mắt Phó Bạch lạnh băng như kiếm rút khỏi vỏ, đây cũng là đầu tiên cô thấy biểu cảm như mặt , nhất thời tim mất khống chế bắt đầu đập loạn nhịp.

Phó Bạch thấy mặt cô tái nhợt liền thu chân, nhẹ nhàng hỏi: "Không bắt nạt cô ?"

Lý Thanh Lê nuốt nước bọt:

 

"Hắn là đối tượng xem mắt của , nãy bảo buông tay, buông nên mới bừa."

 

dự cảm, nếu ngăn , Vương Vệ An chắn chắn sẽ Phó Bạch đ.á.n.h thảm, cần khiến Phó Bạch vô duyên vô cớ vướng phiền toái như gì.

 

Phó Bạch đ.á.n.h giá Vương Vệ An vài , đó quăng sang một bên như quăng miếng giẻ lau.

 

Vương Vệ An chật vật dậy, trợn trừng mắt Phó Bạch, nhưng do đ.á.n.h nên chỉ thể nén giận. Hắn đầu Lý Thanh Lê, nhặt đồ đất, vẻ quan tâm: "Tiểu Lê, riêng..."

 

Bốn từ "Tiểu Lê", " " thật sự khác gì tụng kinh, Lý Thanh Lê thấy là đau sọ, "Phó Bạch, phiền ném tên ngoài giúp , thấy bực bội quá!"

 

Phó Bạch chút do dự túm cổ áo Vương Vệ An kéo ngoài, tới cổng lớn thì hung hăng ném , cửa cổng cũng đóng ngay lập tức.

Đại viện Lý gia nay chỉ còn Lý Thanh Lê và Phó Bạch, đỡ cô nhà chính, đó mở cửa cổng.

 

Lý Thanh Lê bĩu môi, "Đóng cửa cũng , cây ngay sợ c.h.ế.t , sợ cái gì chứ?"

 

Phó Bạch vẫn trả lời cô, tùy ý hỏi: "Chân đỡ hơn ?"

 

Mắt Lý Thanh Lê quanh một vòng, đột nhiên đùa giỡn, cô duỗi chân , xa:

 

"Chưa đỡ , giờ còn đau hơn đây . Đồng chí Phó Bạch trai bụng xoa chân cho nha?"

 

Cô vốn tưởng rằng Phó Bạch sẽ trực tiếp mặt đen, ngờ chỉ như . Hai trong chốc lát, Phó Bạch thong thả xuống, thong thả nâng tay lên như cầm cổ chân cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-69.html.]

 

Bị hình ảnh mắt dọa sợ, một giây khi tay Phó Bạch chạm mắt cá chân , Lý Thanh Lê rụt chân về như bỏng, nhiệt độ mặt cũng dần tăng cao.

 

"Còn xoa nữa ?" Phó Bạch ngẩng cổ, mỉm .

 

Dáng Phó Bạch cao, cho dù đối diện với Lý Thanh Lê cũng thấy quá sức, hai một xổm một ghế, bốn mắt , cách cực gần, gần đến mức lông tơ mặt, thậm chí hình ảnh phản chiếu chính trong mắt đối phương cũng thể thấy rõ.

Im lặng trong chốc lát, cả hai mất tự nhiên dời ánh mắt .

 

Phó Bạch dậy, tay c*m v** túi, mắt án kỷ phía Lý Thanh Lê, hỏi:

 

"Nhờ đồng chí Lý Thanh Lê mà giáo viên đại đội, tặng quà gì mới thể biểu đạt tấm lòng của , lòng đây?"

 

Ngón út Lý Thanh Lê hất hất tóc mai, thanh giọng đáp: "Hôm qua cũng cứu núi mà, hai huề ."

 

"Đương nhiên, nếu cực kì cực kì cảm ơn , cũng thể ngăn cản , đúng ? Phiếu đường 2 cân thì ?"

 

Anh xin : "Phiếu đường thì chắc chờ một thời gian nữa, phiếu cho khác ."

 

Lý Thanh Lê thấy hụt hẫng, cũng là vì tờ phiếu là vì chuyện gì khác...

 

cẩn thận lời trong lòng: "Thôi , chỉ cần là đồ ăn là ."

 

Đến khi tỉnh táo , mắt tự nhiên xuất hiện ba quyển sách. Lý Thanh Lê: "??? Ý gì?"

Phó Bạch mỉm : "Phúc hữu thi thư khí tự hoa*. Sách cũng là đồ ăn mà."

 

(*bụng chứa sách vở tất mặt mũi sáng sủa)

 

Lý Thanh Lê c.ắ.n răng nhận sách đặt lên đầu gối, đó nghiêng đầu hỏi: "Cho nên ý văn hóa tố chất?"

 

Đuôi lông mày Phó Bạch khẽ nhướn lên, "Cô chút tự tin nào bản ?"

 

Lý Thanh Lê lạnh lùng liếc mắt, hừ nhẹ một tiếng.

 

" đúng là nên tự ti như , dù hồi học cao trung mỗi ngày đều ngủ gật, văn hóa tri thức chẳng gì, cũng kém mấy thục nữ tài nữ , nhưng thế thì chứ? Học giỏi thì tố chất như , tố chất thì bằng , thì... Aizzz, tiếc ghê, chính là nhất công xã! Nói tóm , Lý Thanh Lê, mỹ!"

 

Ban đầu Phó Bạch còn cố nén, nhưng đó thì nhịn nữa, khoé môi cong cong mặt mày đều nhiễm ý .

 

Nếu đó là đóa hoa bao vây bởi tầng tầng tuyết lạnh thì hiện tại băng tuyết tan, lộ cành hoa với màu sắc tươi sáng.

 

Vốn Lý Thanh Lê còn giận, thấy quá, giận cũng giận nổi, chỉ thể lật vài trang sach rời lực chú ý.

Nhìn kĩ , một quyển Ngữ văn, một quyển Số học, một quyển đến bìa còn chẳng , mở mới là một quyển sách về gieo trồng nuôi dưỡng, xem đến đây gân xanh trán Lý Thanh Lê bắt đầu hoạt động hết công suất.

 

Cô lắc lắc ba quyển sách mặt Phó Bạch, nghiêm túc hỏi :

 

"Ngữ văn? Số học? Trồng nấm? Nuôi heo? Phó Bạch, xin hỏi định bồi dưỡng tố chất nào cho ? Đồ tể mổ heo ?"

 

Phó Bạch phì , xuống cạnh Lý Thanh Lê một hồi lâu mới ngừng , đối diện với ánh mắt tràn ngập sát khí của cô, ý chí cầu sinh cuối cùng cũng sống .

 

"Đừng hiểu lầm, Lưu Ngọc Hân nhà xưởng việc, khéo chỗ sách giáo khoa cấp 3, còn sách trồng nấm... Có thể g.i.ế.c thời gian."

 

Lý Thanh Lê: "Cho nên 'phúc hữu thi thư khí tự hoa' đều là gạt chứ gì?"

 

Giỏi lắm, thành công khiến con d.a.o 30m của chú ý!

 

Nhoáng cái qua mấy ngày, chân Lý Thanh Lê đỡ đau, tối đó cô đang hóng gió thì Lưu Ngọc Hân xách theo đồ tới nhà.

Loading...