Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, trong đầu Lý Tam Nha nảy nhiều suy nghĩ, nó giảo biện, dùng lý lẽ lừa gạt cho qua, nhưng mà cả đầu trứng kho, chị cả suýt ngất, còn Nhị Bảo đ.á.n.h đến độ m.ô.n.g nở hoa... Cảnh tượng vẫn còn hiện rõ ràng mắt, những lời ân cần dạy dỗ còn đang văng vẳng bên tai đây , nó dám !
Dù thể lừa gạt nhất thời, nhưng với cái tính tình thuận tha của cô út thì còn lâu mới yên , nghĩ thôi cũng thấy sợ !
Đứng thực lực chân chính, tất cả âm mưu quỷ kế chỉ là hổ giấy, chứ chẳng xài ! Tú tài gặp binh lính, lý cũng câm miệng!
Biết thời thế, chủ động thừa nhận sai lầm mới là giải pháp tối ưu.
Vợ chồng Lý lão đại mới còn cho Tam Nha: “O.o!!!”
Người khiếp sợ chỉ vợ chồng Lý lão đại, đến bà Điêu tự xưng là ăn muối nhiều hơn khác ăn cơm cũng kinh ngạc cảm thán, giơ ngón cái lẻn:
“Con gái đúng là trò giỏi hơn thầy nha! Cuối cùng cũng kế nghiệp !”
“Con vẫn còn kém xa lắm.”
Bà Điêu khiêm tốn: “Nào , đến còn chẳng con bé Tam Nha gì bất thường, còn tưởng nó là đứa ngoan nhất nhà nữa cơ, hoá là đều nó lừa, vẫn là Tiểu Lục tinh mắt!”
Rồi bà thở dài một tiếng, thời gian trôi nhanh quá, thời đại của bà qua !
Lý Thanh Lê chột dám tiếp lời, đầu khụ một tiếng, với Lý Tam Nha đang nhoài đầu gối :
“Người sinh cháu là cha , cho cháu tiền học là chú năm, cháu cầu sai .”
Lý Tam Nha đầu sám hối với cha , tỏ vẻ xin chú năm Lý Thành Dương, cuối cùng chân thành hứa hẹn nhất định sẽ chăm chỉ học tập, noi gương chị hai Lý Nhị Nha.
Thấy nó thành khẩn nhận , vợ chồng Lý lão đại lúc mới mềm lòng, Lý Thành Dương cũng cưỡng cầu, dù nó cũng chỉ là một cô bé 11 tuổi.
Lý Tam Nha như trút gánh nặng trong lòng, tươi vui vẻ cùng Lý Đại Nha, Lý Nhị Nha.
Ngay khi Lý Tam Nha cho rằng tránh một kiếp, giọng Lý Thanh Lê nhẹ nhàng rót tai.
“ cả chị dâu, thông minh như Tam Nha học ít mấy tiết cũng vấn đề gì , nhà xí đầy cứ để cho nó gánh, lớn , cũng nên rèn luyện đấy.”
Lý Tam Nha mờ mịt cô út, cha , chú năm, dù mặt họ đều tỏ vẻ đành lòng nhưng ai mở miệng phản đối, chân nó lập tức mềm nhũn phịch xuống đất.
Giữa tháng 8, thế giới của Lý Tam Nha đột nhiên đổ tuyết.
Lý Nhị Nha cho rằng hại em gái cũng khiếp sợ dám tin tai .
Lý Thanh Lê vùi đầu ăn cháo, thèm để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-68.html.]
Để hai đứa cháu sớm hiểu thế nào là xã hội hiểm ác nhân tâm vô thường, cô cũng hao tổn tâm huyết lắm đó!
Ăn xong Lý Tam Nha ủ rũ cụp đuôi, sướt mướt học, nhóm Lý lão đại cũng , việc ngoài ruộng tuy nhiều nhưng
cũng chẳng bao giờ thiếu.
Bà Điêu hôm nay cũng việc, tối hôm qua bà kêu Lý lão tam qua nhà Lý Thành Năng mượn máy kéo đại đội lên trấn mua thịt, con trai út lâu lắm mới trở về, còn thương tích, con gái cưng cũng đau chân, mua ít thịt tẩm bổ mới .
Còn ông Lý, thể là do con trai út trở về tâm trạng thoải mái, hôm nay ông phá lệ khiêng cái cuốc ruộng nhổ cỏ.
Mọi ngoài gần hết, trong nhà chỉ còn Lý Thanh Lê và Lý Thành Dương.
Không đám trẻ con ở đây, Lý Thành Dương cô, :
"Tiểu Lục, nếu nhớ nhầm thì hồi bằng tuổi Tam Nha, đến xô nước em cũng từng xách cơ mà. Với khác thì yêu cầu nghiêm khắc quá nhỉ."
Lý Thanh Lê ưỡn ngực, vẻ gì là hổ: "Cho đến tận bây giờ em cũng từng xách nước mà! Ai bảo em năm trai chi!"
Lý Thành Dương dậy, bật :
"Con bé thật là, nếu em đổi thì loại chuyện thế đây em tuyệt đối sẽ quản, mà em đổi thì em vẫn giữ cái dáng vẻ khoe khoang ngứa tay ngứa chân , bảo em đây?"
Lý Thanh Lê rùng , nghĩ thầm năm đúng là uổng công quân nhân, mới trở về một đêm phát hiện cô khác , chỉ tiếc lời cô chẳng bao giờ thích .
"Lý Thành Dương ý gì? Ý là em gợi đòn chứ gì? Em còn thèm trọng sắc khinh em gái !"
Lý Thành Dương cũng chỉ là đùa em gái hai câu, mới từ bộ đội xuất ngũ trở về, giờ còn thủ tục chuyển hộ khẩu lên huyện một chuyến, đùa xong liền vội ngay.
Lý Thanh Lê trật chân chỉ thể về phòng ngủ, mới ngủ bao lâu thì ngoài cửa gọi, lẽ thấy ai nên nọ tự đẩy cửa , ngoài sân kêu í ới.
"Tiểu Lê ở nhà ? Có ai ở nhà ?"
Lý Thanh Lê thấy tiếng liền bật dậy, giọng ... hình như là Vương Vệ An?
Trong nhà chỉ một Lý Thanh Lê, cửa cổng khoá, cô còn cách nào đành chống cái gậy hai mới cho , khập khiễng bước .
Vương Vệ An thấy Lý Thanh Lê thì cũng hoảng sợ, bởi vì cô họ Vương đều là rùa rụt cổ khiến hai tan rã vui, trong lòng vốn khúc mắc, giờ thấy cô mảnh mai yếu đuối cũng còn để ý nữa, hai bước tiến lên thả đồ trong tay xuống đỡ.
"Tiểu Lê, em thành thế ?"
Lý Thanh Lê hất tay , xụ mặt:
"Chúng mới gặp mặt thứ hai, đừng Tiểu Lê Tiểu Lê thiết như , cũng cần đỡ."