Nốt ruồi bên khoé miệng Vương Tĩnh Vân run nhẹ, cố chống đỡ chắn mặt , giằng co với Lý gia:
“Mấy rốt cuộc gì? Còn pháp luật ? Nơi là ký túc xá thanh niên trí thức, nhà mấy , tới phiên mấy đến đây giương oai !”
Lý lão đại tuy rằng tức giận đến mức hai mắt bốc lửa, nhưng đối mặt với nữ thanh niên trí thức vô tội, cũng giận ch.ó đ.á.n.h mèo, thế là Vương Tĩnh Vân ép qua một bên.
Lão đại thì lão nhị tới, Lý lão nhị cao 1m76, nhiều năm việc nên dáng cường tráng, râu ria xồm xoàm vẻ mặt hung dữ, đối lập với Vương Tĩnh Vân vóc dáng nhỏ xinh, chỉ bước lên vài bước khiến Vương Tĩnh Vân sợ lui về , lưng cũng dán lên ván cửa.
Lý lão nhị giữ sức đợi lát nữa đại chiến, cũng hứng thú khi bắt nạt thanh niên trí thức, liền chút khách khí kéo Vương Tĩnh Vân qua một bên, xua xua tay đầu nhoẻn miệng trông như ác quỷ.
“Thanh niên trí thức Vương, đây là chuyện giữa Lý gia chúng và Lương Lỗi, liên quan gì đến các thanh niên trí thức khác, nên hy vọng mấy đừng xen , bằng ngộ thương thì lắm !”
Vương Tĩnh Vân bọn họ chỉ tìm một Lương Lỗi mới thấy yên tâm, nhưng cùng là thanh niên trí thức, cô và Lương Lỗi xích mích, lí nào mặc kệ xem, “Dù sai thì chúng xuống chuyện đàng hoàng ? Sao cứ dùng đến bạo lực để gì? Mang theo cả
đống vũ khí thế là sợ Lương Lỗi mấy ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t ?”
Lý lão nhị mất hết kiên nhẫn, hung hăng trợn mắt: “ bảo cô đừng xía chuyện của khác!”
Vương Tĩnh Vân tức đến phát run, “Giờ tìm đại đội trưởng Lý, để tới giải quyết!”
Nói xong Vương Tĩnh Vân hất tóc chen qua đám ngoài, chạy thẳng đến nhà Lý Thành Năng.
Không Vương Tĩnh Vân ngăn cản, bốn em Lý gia càng mạnh tay hơn, nếu bận tâm đập hỏng ván cửa bồi thường, bọn họ phá cửa xông .
Nói là dám đập cửa quá mạnh, thế nhưng mấy em bọn họ đều cao to, đạp thêm mấy cái nữa ván cửa sớm muộn cũng hỏng.
“Lại để phụ nữ mặt , mày định rùa đen rụt cổ mãi ? Không gọi mày là Lương Lỗi nữa, gọi là Tiểu Vương Bát mới đúng!”
“Xuất hiện nào trai, mày trốn mùng một cũng trốn ngày rằm, đằng nào cũng bọn tao đánh, c.h.ế.t sớm đầu thai sớm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-57.html.]
“Nhanh lên! Tay ông mày đang ngứa lắm !”
Trong sân cãi cọ ồn ào, mấy họ hàng Lý gia vây quanh ông Lý bà Điêu, mồm năm miệng mười hỏi chuyện gì, cần con trai cháu trai chắt trai nhà xông giúp ? Nhiều nhiều sức, bảo đảm đạp hai cái là ngay!
Lời chẳng những ai phản bác, ngược còn tán thành, từng cái múa may nắm tay như cùng chung kẻ địch, kích động hơn cả đương sự là Lý gia.
Vì hả? Vì đại đội ít khó chịu với đám thanh niên trí thức chứ .
Đội sản xuất chỉ ngần đất, một năm cũng chỉ ngần lương thực, nếu thanh niên trí thức mà để bọn họ tự , mỗi sẽ chia thêm mấy phần lương thực đấy.
Một nông dân xem đất và hoa màu như mạng sống, trong đám thanh niên trí thức mấy gian dối thủ đoạn, việc thì lười biếng, qua loa lệ nhưng vẫn chia lương thực giống bọn họ, cục tức thể nuốt trôi?
Mấy năm còn thanh niên trí thức ỷ nhà điều kiện mà loạn quan hệ nam nữ, mấy đứa nhỏ cũng dạy hư, tuy rằng sớm nhờ quan hệ trở về thành, nhưng chuyện tính lên đầu các thanh niên trí thức hiện tại.
Thấy họ hàng nhà ngày càng kích động, Lý Thanh Lê thể lên tiếng giải thích, chỉ là nhiều ầm ĩ, cô dồn khí đan điền gào lên như hổ mới thể khiến im lặng.
Lý Thanh Lê mới mới ăn ba chén cơm chiên trứng, hiện tại vết thương bớt đau, trạng thái uể oải cũng vì sắp đánh
kẻ thù mà vui trở , cho nên một tiếng rống thể là đinh tai nhức óc, đảo loạn tim phổi, thúc giục nhân tâm, cúc hoa căng thẳng.
Xung quanh yên tĩnh, Lý Thanh Lê ghế nhẹ, vài sợi tóc theo gió bay bay, đôi mắt trong trẻo thần.
“Các chú thím và chị mến, Lý gia chúng từ đến nay đều là hiểu rõ lý lẽ, là con cháu Lý gia, cháu đương nhiên ăn ngay thật, việc nào việc đó, tuyệt đối vô duyên vô cớ liên lụy đến khác…” Nói xong cô kéo ống quần để lộ đầu gối và hai chân, duỗi thẳng hai cánh tay, mở bàn tay cho xem vết thương .
“Cả cháu thương thế , chính là do hôm nay tên Lương Lỗi đẩy cháu xuống sườn núi, lúc lăn xuống cọ rách da, chân của cháu cũng trật khớp tím sưng, từ nhà đến đây còn nhờ cả cháu cõng tới, với tình hình hiện tại nghỉ ngơi mười ngày thì khoẻ . Cháu tự hỏi từng chuyện gì trời đất khó dung với Lương Lỗi, tại hại cháu như . Người nhà thương cháu nên mới đến đây gặp riêng , chuyện liên quan gì đến các thanh niên trí thức khác ạ.”
Về phần Hoàng Quảng Linh liên quan , thì xem bốn trai cô đủ lực đập cho Lương Lỗi phun sự thật .
Lý Thanh Lê hết câu, bầu khí đột nhiên yên tĩnh đến quỷ dị, những khác , , đợi trong chốc lát thấy ai phản bác câu “ từng chuyện gì trời đất khó dung”, lúc mới thưa thớt mở miệng phụ họa.
“Thật quá đáng! Đồ tâm địa độc ác! Xem nó hại Tiểu Lục thành dạng gì kìa? Cả là vết thương thôi, thằng mắt!”