SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:15:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn chị em Lý gia lúc mới tình nguyện xuống núi.

 

Lý Thanh Lê ngây chứng kiến bộ quá trình, nếu là cô trùng hợp xoa chân thì đúng là đám Lý Tam Nha bắt .

 

Con bé lớn lên ánh mắt ngờ vực ? Tuổi lớn mà tâm tư thật đáng sợ, chẳng trách trong nguyên tác năm Lý Thành Dương quá thích con bé, nhưng vẫn giữ nó xưởng việc. Đứa nhỏ , một cái đầu của nó còn thông minh hơn cả chín đứa còn ! Chỉ bằng chỉ thông minh , nó phát tài thì ai phát tài?

 

cũng , hôm nay Tam Nha học nhỉ?

 

Suy nghĩ quá hại não, Lý Thanh Lê lười nghĩ tiếp, dậy vỗ vỗ quần áo tiếp tục lên núi, tìm hai nơi hái mười mấy

quả tháng tám nổ chín nứt vỏ.

 

Vỏ quả đỏ tím nứt toác, thịt quả bên trong màu trắng ngà mượt mà tươi mới, c.ắ.n một miếng thơm ngon ngọt nước, c.ắ.n hai miếng là thể giải quyết một quả.

 

Ngoài tháng tám nổ và dâu rừng, núi còn một cây đào dại Lý Thanh Lê khổ sở chờ đợi suốt 10 năm. Cây đào mọc ở bên cạnh sườn núi chênh vênh, thời gian vặn quả, đào dại tuy nhỏ, ăn cũng cứng chua, nhưng chỉ cần ăn ngừng thì vẫn nếm một hai quả ngọt.

Ngọn núi là địa bàn của Lý Thanh Lê, trong thôn cũng thường xuyên lên núi cắt cỏ, nhặt củi đốt lò, hoặc là nhặt nấm tìm quả dại, cho nên một cô lên núi cũng cảm thấy sợ hãi, dứt khoát luôn cây đào, ăn xong mấy quả hái thêm, tuần lặp , chỉ chốc lát bãi cỏ xếp đầy hạt đào.

 

Ăn đến no căng bụng, Lý Thanh Lê mới cảm thấy mỹ mãn lên, chuẩn hái thêm đào mang về cho cha , , chị dâu nếm thử.

 

Cây đào cành lá rậm rạp, Lý Thanh Lê hái quả còn chú ý cây sâu róm , nhất tâm nhị dụng nên cô cũng phát hiện một bóng lặng lẽ đang tiến sát , chờ đến khi cô nhận thì quá muộn, lưng dùng sức đẩy một cái cô mất thăng bằng, chân bước hụt cả cứ thế lao thẳng xuống .

 

"Á!"

 

Thời khắc nguy hiểm đầu óc kịp phản ứng, nhưng bản năng cầu sinh tay Lý Thanh Lê khua khoắng lung tung, ý đồ bắt lấy thứ gì đó níu cơ thể , may mắn , cô tóm một cành cây mọc chìa ngoài dốc núi.

 

Khó khăn lắm mới định cơ thể, Lý Thanh Lê ngẩng đầu lên , kết quả thấy một cái đầu thò xem xét tình huống, đầu đội mũ rơm, mặt chùm khăn lông, che kín mít, chỉ lộ một đôi mắt tràn ngập ác ý.

 

Ánh mắt hai va , tia lửa văng tung tóe, Lý Thanh Lê là giận điếng , còn gã là hận ý ngập trời.

"Tên khốn vô liêm sỉ, dám lộ mặt mà cũng dám hại tao? Để tao mày là ai, xem tao xé xác mày !"

 

Lý Thanh Lê mới mắng một câu, cành cây nhỏ đột nhiên rung chuyển, cô sợ trắng mặt dám tiếp tục chửi, hai mắt cành cây chằm chằm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-52.html.]

 

Chờ đến khi cô nữa ngửa mặt lên xem, nọ từ tìm tới một cành cây dài thượt, giơ tay chọc mạnh bàn tay đang cố níu lấy cành cây của cô, ý đồ hôm nay cô c.h.ế.t thề bỏ qua.

 

Lý Thanh Lê rung rinh trong gió: "@#%*&...... "

 

Dáng vẻ điên cuồng của gã ngược càng k*ch th*ch Lý Thanh Lê, gã chọc càng tàn nhẫn, cô càng buông tay, dù khớp bàn tay chọc nở hoa, môi c.ắ.n nát, cô vẫn bám chặt.

 

"Thằng ch* đ*! Hôm nay bà mày nhất định buông tay!"

 

Người nọ cả giận mất khôn, dứt khoát xổm xuống, nắm chặt cành cây chọc thật mạnh xuống , như tiện dùng sức nhưng mà gã lửa giận thiêu sạch lý trí, một chân dẫm , trực tiếp trượt xuống chỗ Lý Thanh Lê.

 

Lý Thanh Lê chỉ thể trơ mắt kẻ thù từ trời giáng xuống, đầu cô nghiêng sang một bên, đầu tiên là cánh tay một luồng sức mạnh đá văng, ngay đó bả vai trái truyền đến cảm giác đau đớn, cả cứ thế rơi xuống .

"Thằng cha mày!!!"

 

Tiếng thét thê t.h.ả.m của Lý Thanh Lê vang vọng khắp núi.

 

Trong lúc lăn xuống, Lý Thanh Lê cố gắng ôm lấy đầu, trong lòng chỉ một suy nghĩ: Kiếp đỡ trăm già qua đường, cứu nghìn ch.ó mèo côn trùng, quyên góp cả vạn cân gạo mới tu mỹ mạo như bây giờ, ngàn vạn thể hủy!!!

 

Lăn mãi lăn mãi cuối cùng cũng chạm đất, Lý Thanh Lê nửa ngày dậy nổi, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả đau nhức, đặc biệt là các khớp xương, lưng cùng cánh tay, một đường cọ xát nóng rát đau đớn.

 

Đây vẫn t.h.ả.m nhất, t.h.ả.m nhất chính là lúc cô lăn xuống một chân trật, tuy quá đau nhưng thể dùng sức, lên cũng .

 

Bất lực Lý Thanh Lê đành luôn tại , đó giương mắt đ.á.n.h giá bốn phía, nơi là khe nứt giữa hai ngọn núi, lên xuống dễ dàng, ngày thường gần như qua .

 

Thật cô cũng sợ lắm, hồi còn nhỏ cô nghịch ngợm, cha trai đều bận ruộng nhiều thời gian trông nom, cô chơi một va va đập đập là chuyện thường tình, nghiêm trọng nhất là một rơi xuống nước suýt c.h.ế.t đuối, cuối cùng vẫn là tự bò lên bờ, từ đó về lá gan cô càng lớn.

 

Huống chi vùng núi cũng sài lang hổ báo, hiện tại là buổi sáng ban ngày ban mặt, cô mới ăn một bụng hoa quả, thể chống đỡ một thời gian, cha chắc sẽ sớm tìm cô thôi.

Nghĩ như , Lý Thanh Lê liền an lòng xuống ngắm trời xanh mây trắng, nghỉ ngơi dưỡng sức.

 

Đáng tiếc duy nhất chính là địa điểm ngã xuống kém, nắng chiếu mặt thật phiền phức.

Loading...