SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:13:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Điêu nào chịu đồng ý, bà chẳng những sang bộ mặt kế, còn sử dụng chiêu trò của kế—— dùng tay bịt miệng Lý Thanh Lê cho cô kêu tiếng, lạnh lùng quát:

 

“Con cũng xem mắt, mà xem xem mắt!”

 

Lý Thanh Lê: “#& %{+@&*"/?” Bà Điêu tận tình khuyên bảo:

“Không thương con, nhưng mà buổi chiều khác buổi sáng, buổi chiều trai hơn nhiều.”

 

Lý Thanh Lê: “@+_)#&₫@(;”

 

Bà Điêu: “Ai da, hỏi giúp con , cha đều còn, nhà ba em, là trẻ nhất nên việc chăm sóc cha đến lượt, chính miệng , ngay khi kết hôn sẽ tách sống riêng, con cần lo bắt nạt !”

 

Lý Thanh Lê: “/@(₫_-(#'"+@"";”

 

Bà Điêu: “Khuyết điểm cũng , lùn hơn cả con một chút. Cậu cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn, mới trở về thành thôi, chức vụ của cha hai trai chiếm mất, mắt còn ăn chung một nhà. cha và hai

 

trai giúp đỡ, cuộc sống của cũng quá khổ sở, còn cơ hội xưởng đấy!”

 

Lý Thanh Lê: “@$°°✓$[^*#&;-”

 

Bà Điêu vui vẻ mặt lập tức buông tay: “Thế mới đúng chứ, chẳng lẽ hại con?”

 

Lý Thanh Lê bĩu môi dậy, tình nguyện theo bà ngoài.

 

Lý Đại Bảo dùng xong lập tức vứt bỏ: Thế cũng gọi là đúng á? Bà nội đang dối lòng chứ gì?

 

Việc xem mắt thể lạ quen, buổi chiều lúc gặp bà mối và đối tượng xem mắt, Lý Thanh Lê còn chút gánh nặng tâm lý nào, bộ quá trình mặt mày lạnh tanh bà mối và cô hàn huyên chuyện.

 

Bà mối theo thông lệ khen nhà gái một hồi, đó khen nhà trai từ đầu tới đuôi đến một sợi tóc cũng tha, cuối cùng hai chính là trời sinh một đôi, kiếp tu ngàn năm mới cầu duyên phận, nếu bọn họ ở cùng thì trời sập đất lún, lũ lụt ngập trời, nhân loại tuyệt chủng!

 

Có kinh nghiệm xem mắt buổi sáng, Lý Thanh Lê chỉ : Mỗi một câu mà bà mối , đến dấu chấm câu cũng tin!

 

Tuy nhiên nếu xem xét nhà trai, cũng chính là Hà Dược Tiến, thì ngoại hình của cũng khá , mắt đào hoa, mũi cao, mắt cũng khuyết điểm gì quá lớn, Lý Thanh Lê đành thuận theo yêu cầu của bà Điêu, cùng tản bộ ven bờ sông Tiểu Vượng.

 

Hai một đoạn đường ai mở miệng, mãi cho đến khi Hà Dược Tiến bắt chuyện:

 

“Tiểu Lê, từ lúc mới gặp mặt đến giờ em câu nào mà chỉ liếc mắt , em đang hổ ?”

 

Lý Thanh Lê ngẩng đầu, như tên đần, lạnh lùng đáp :

 

“Cóc ba chân mới hiếm thấy, đàn ông hai chân nơi nào chẳng , hổ?”

 

Hà Dược Tiến chẳng những tức giận, ngược còn dùng loại ánh mắt “Anh hiểu rõ tất cả” để cô, khóe môi treo nụ bốn phần nuông chiều, ba phần bất đắc dĩ, ba phần tà mị:

 

“Cô bé, nếu em khiêu khích chú ý, thì chúc mừng em, em thành công đó!”

 

Tư thế đường của Lý Thanh Lê đột nhiên cứng đờ, cô thậm chí còn nghi tai vấn đề, “Cái gì?”

 

Hà Dược Tiến cắm tay túi, vẫn tiếp tục về phía , “Cũng thể trách em, chỉ trách xem mắt với quá nhiều, gặp điều kiện ưu tú như , em đương nhiên là trổ hết tài năng giống như bọn họ. mà em cũng 19 , ít nhất cũng bộc lộ ưu thế của chứ.”

Lý Thanh Lê lạnh mặt, mỉa mai trả lời :

 

19 tuổi thì ? Đến năm 90 tuổi, đây vẫn mãi mãi trẻ hơn !”

 

Cô dừng chân, cao giọng với cái ót cũng lộ cảm giác ngốc nghếch của Hà Dược Tiến: “Dừng ở đây , chúng hợp, đừng lãng phí thời gian của .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-47.html.]

Hà Dược Tiến liền đầu , híp đôi mắt đào hoa, như , cong một bên khóe môi, “Cô bé, ánh mắt thể lừa , trong mắt em …”

 

Hắn lắc đầu tới, giọng điệu nuông chiều, “Phụ nữ lúc nào cũng nghĩ một đằng một nẻo. Thật trai tuấn, điều kiện , trong lòng em thích nhưng tự ti, cảm thấy xứng với cũng là bình thường. Yên tâm, loại cổ hủ chỉ gia thế, em thể thích đó!”

 

Lý Thanh Lê: Ông trời ơi, ngày xưa cha bỏ mặc chuyển sang nuôi thai đúng , hiểu tiếng ?

 

Cô lười so đo với loại , ném cho đối phương một ánh mắt siêu cấp xem thường, rời chút do dự.

 

Hà Dược Tiến thấy cô cũng đuổi theo , miệng lải nhải:

 

“Cô bé, em đang ép thích nữa đúng ? Anh thừa nhận, chiêu thành công hấp dẫn !”

 

Lý Thanh Lê thèm đầu, sợi tóc cũng hai chữ tuyệt tình.

 

Hà Dược Tiến lập tức trở nên nóng nảy, “Được , thừa nhận, thật cũng chút thích em. Đừng dối lòng nữa mà em Tiểu Lê! Bỏ lỡ là tổn thất lớn nhất của đời em đó!”

 

Lý Thanh Lê khỏi nhanh hơn, thậm chí cô còn hận thể lập tức mọc cánh bay .

 

“Cô bé! Anh xông thế giới của em! Chỉ cần em đầu liếc một cái, nguyện vì em bỏ cả đại dương! Anh cưới em, chỉ thanh xuân và trái tim của em, những cái khác đều cần! Ngoài , em còn lựa chọn nào hơn !”

 

“Sao em chuyện với ? Em nhịn ư? Em là đang trừng phạt chính đó ? Anh cho phép em phạt như !”

 

Lý Thanh Lê bịt tai bắt đầu chạy điên cuồng, chỉ tiếc chân cô dài bằng chân , còn chạy lên bờ Hà Dược Tiến chặn đường, cô bên nào, liền ngăn bên đó.

 

“Em Tiểu Lê, chiêu lạt mềm buộc chặt chơi một là đủ , chơi nhiều sẽ giận đấy. Anh là em thích , hiện tại cho em phép em đến với !”

 

Hà Dược Tiến hất cằm, từ góc của Lý Thanh Lê thể thấy rõ ràng từng sợi lông mũi của .

 

Mắt cô tóe lửa, nghiến răng xuống sông, đột nhiên che miệng kêu lên hoảng sợ.

 

“Dưới nước... cái gì kìa!” Cô chỉ xuống nước, mặt trắng bệch dựa sát Hà Dược Tiến.

 

Hà Dược Tiến nhếch mép tà mị, “Em Tiểu Lê đừng sợ, Dược Tiến đây .”

 

Lý Thanh Lê chọc chọc ngón tay , thúc giục: “Anh Dược Tiến, mau xem nước !”

 

Hà Dược Tiến hề nghi ngờ, ánh mắt chờ mong sáng quắc của Lý Thanh Lê, ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu đến gần bờ sông, nghển cổ xuống nước.

 

“Không cái gì cả, em Tiểu Lê hoa mắt nhầm ?”

 

Lý Thanh Lê trèo lên bờ, ôm tay từ cao xuống , hì hì:

 

“Sao ? Lù lù một con lợn với đôi mắt đào hoa đấy còn gì!”

 

Lần mà Hà Dược Tiến còn hiểu thì thật đúng là đầu óc, mặt biến sắc, ngũ quan vặn vẹo đỏ bừng bừng.

 

“Cô bé! Em chạm đến điểm mấu chốt của ! Cô gái ỷ yêu thích mà bậy đá , quỳ xuống cầu xin cũng thèm ! Em còn mau cút đây xin !”

 

Lý Thanh Lê dùng hai ngón tay kéo mắt, thè lưỡi mặt quỷ:

 

“Lêu lêu lêu… còn lâu mới xin ! Đống phân tưới rau như cũng xứng để xin á?”

 

“Cô cô cô!!!” 22 năm cuộc đời Hà Dược Tiến từng phụ nữ nào nhục nhã thế , nhất thời tức điên lên .

 

Loading...