SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:44:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi sáng hôm Trung thu, khi ăn sáng xong, Lý Thành Dũng liền lái xe đưa hai cô con gái đến nhà em gái Lý Thanh Lê chơi. Không chỉ nhị phòng mà gia đình bốn em còn cũng đến, nguyên nhân là vì cha họ - ông Lý và Bà Điêu hiện tại đang sống cùng con gái.

 

Lúc khi chia nhà bàn là năm em phiên chăm sóc cha , nhưng hai ông bà hồi phân gia thiên vị con gái, nay già thì càng thiết với con gái hơn.

Bà Điêu than ở nhà con trai thoải mái, sợ chúng nó chê phiền, vẫn là con gái hiếu thuận nhất, con rể là phần t.ử trí thức giỏi tuấn tú, cháu gái ngoại Phó Anh càng xinh đáng yêu, hai ông bà thích ở cùng cả nhà xinh , tâm trạng vui vẻ khi còn sống thêm mười năm nữa!

 

Đối mặt với lời ngụy biện của già 70 tuổi, họ là con trai bây giờ? Chỉ đành thuận theo ý bà thôi!

 

Mà điều đó cũng chứng tỏ trong sáu em thì điều kiện nhà em gái là nhất, hưởng thụ nhất, cha sống ở đây họ cũng yên tâm, vả nhà mấy em cũng gần , thể thường xuyên chạy qua thăm .

 

Cũng vì chính vì điều mà sáu gia đình thường xuyên tổ chức ăn cơm liên hoan, giống như về thời gian cả nhà sống ở công xã x**n th**.

 

Bữa cơm trưa vô cùng náo nhiệt...

 

Ăn xong, khi trò chuyện cùng một lúc, Lý Thành Dũng mới tạm biệt cả nhà lái xe trở về.

 

––––––––––

 

Vợ chồng nhà khác đều là chồng cùng vợ về nhà đẻ ăn trung thu, chồng cùng các con về nhà cha chồng khiến Phùng Yến khó chịu.

Chỉ là mấy năm nay, sáu em Lý gia đều trở nên giàu , tiền trong nhà cũng chẳng cầm nhiều nên bà dám tỏ thái độ, thỉnh thoảng mới trách móc Lý Thành Dũng vài câu.

 

Buổi tối lúc ăn cơm, Phùng Yến chuẩn một bàn tiệc phong phú, tính thêm hai bà cháu Phùng Dương, cả gia đình sáu vây quanh bàn tiệc, cảm giác cũng khá náo nhiệt.

 

Ăn một nửa, bà Phùng thấy tâm trạng con rể Lý Thành Dũng vẻ tệ, liền ỷ tuổi già răn dạy cháu gái Lý Chính Bình:

 

“Nhị Nha , bà ngoại lời sẽ cháu ghét, nhưng bà ngoại thật sự là vì cho cháu thôi. Cháu xem, cháu cũng gần 30 tuổi , 30 tuổi đều chồng con đề huề, cháu thì ? Dù cháu nhà công việc thì vẫn coi như thua một bậc! Nghe bà ngoại, kết hôn sinh con .”

 

“Cậu của cháu quen một , lớn hơn cháu 4-5 tuổi, đang quản lý xưởng đấy. Tuy kết hôn hai, nhưng tuổi của cháu cũng chỉ tìm như thế thôi, đừng kén chọn nữa, sinh sống thấy mà.”

 

Nói đến chuyện Phùng Yến cũng tức, bầu khí yên ấm nháy mắt tiêu tán, bà chằm chằm con gái rủa xả:

 

“Cũng tại mày chứ ai, lúc còn trẻ thì sống c.h.ế.t chịu xem mắt, cứ cứ đầu cứng cổ cơ. Mày thấy phụ nữ nào giống mày ? Người gọi mày là quái t.h.a.i đấy! Chỉ vì mày mà tao hổ chẳng dám thò mặt đường!”

 

Phùng Yến cho rằng chuyện liên quan đến hôn nhân đại sự của con gái thì chồng sẽ về phía , đáng tiếc, Lý Thành

Dũng chẳng hề lên tiếng, chỉ chăm chăm gắp đồ ăn.

 

Lý Chính Mẫn bênh chị cao giọng chất vấn: “Mẹ định ép chị bao giờ về nhà nữa mới hài lòng ?”

 

Phùng Yến chỉ hận thể cho con gái út một cái tát, gằn giọng quát: “Trẻ con cái gì mà xen !”

 

“Con là trẻ con nhưng con đúng sai, lớn mà chuyện vô lý, tại cho con !”

 

Phùng Yến thở phì phò vì chọc tức, bởi vì chồng đang mặt nên cố nuốt xuống, đỏ mắt rít lên: “Sao tao sinh cái thứ như mày!”

 

“Mẹ tưởng con đầu t.h.a.i con chắc?”

 

“Lý Chính Mẫn!” Phùng Yến đập mạnh lên bàn, ly rượu cũng rung rung suýt đổ.

 

Lý Chính Bình liếc qua bàn tay đang siết đến trắng bệch của ba , cô buông đũa xuống, :

 

“Nếu là chuyện xem mắt thì hôm nay con thẳng, con yêu , học chung trường đại học với con, kém con 3 tuổi. Tuy điều kiện gia đình bình thường nhưng là chí tiến thủ, cũng thông minh. Ban đầu định đến nhà mắt hôm nay, nhưng con cho. Mẹ yên tâm ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-189.html.]

Nói xong cô gắp cho em gái một đũa rau, còn lông mày Lý Chính Mẫn thì cau đến mức thể kẹp c.h.ế.t con ruồi.

Phùng Yến câu còn thấy yên tâm, đến câu nữa nhíu mày.

 

“Nhỏ tuổi hơn, mà điều kiện gia đình cũng bình thường? Thế thì thích con ở điểm nào, chắc chắn là tham tiền nhà , con đừng để lừa!”

 

Mặt Lý Chính Bình lạnh tanh, lời vô tâm là lời tổn thương khác nhất.

 

Mấy năm nay tiết chế tính tình, cũng còn đ.á.n.h mắng cô như hồi còn bé, nhưng chỉ một câu ngắn ngủi cũng đủ chứng minh nhiều điều.

 

Trong lòng bà , bất kể là thi đậu đại học, sự nghiệp thành công, cô mãi mãi bằng cái thứ bẩn thỉu của đàn ông!

 

Nếu là đây, lẽ cô sẽ đau lòng, cảm thấy vô dụng, nhưng hiện tại, cô chỉ .

 

Chỉ tiếc, đầu óc cô quá ngu ngốc, nếu thể sớm thấu thì đến mức chịu đựng đến năm gần 30 tuổi mới dám sống vì .

 

Phùng Yến thấy con gái mỉa mai, cơn giận kìm nén bấy lâu bỗng chốc bùng nổ, toan phát tác thì Lý Thành Dũng đè .

 

“Cô ăn thì để cho khác ăn!”

...

 

Buổi sáng hôm , Lý Chính Bình bắt đầu thu dọn đồ đạc, lúc ngang qua phòng bếp cuộc chuyện giữa và bà ngoại.

 

“Yến Nhi, cháu trai con nhớ ba , mà chồng con chắc cũng mắt hai bà cháu , cũng dám nhờ nó lái xe đưa về. Con cho ít tiền để tự về cũng , em con thấy về tay thì con cũng nở mày nở mặt, đúng ?”

 

“Mẹ chứ, gần 70 đấy, con dám để về một ? Mẹ ăn sáng , giờ con mua đồ bảo Thành Dũng lái xe đưa và Tiểu Dương về, chứ?”

 

“Ừm!”

 

Trên bàn cơm, Phùng Dương cầm mấy cái bánh bao thịt ăn ngấu nghiến, Lý Chính Mẫn ăn cũng chỉ còn bánh bao chay. Cô bé tức giận dằn đũa ăn nữa, xô mạnh cửa về phòng như sợ khác đang phẫn nộ.

 

Có đôi khi Lý Chính Bình cảm thấy em gái nên là con gái ruột của cô út, tính nóng như lửa, đụng một cái là phát nổ. như cũng khá , ít nhất cần cố giấu trong lòng.

 

Mí mắt Phùng Yến giật giật, ép bình tĩnh, ôn tồn với Lý Thành Dũng :

 

“Thành Dũng, em đưa Tiểu Dương về nhà một chuyến, bà cũng lớn tuổi , em sợ đường xảy chuyện, chở

về ? Hôm nay đến xưởng muộn một chút cũng .”

 

Lý Thành Dũng tiếp tục ăn bánh bao cùng cháo, mơ hồ đáp "Ừ", Phùng Yến liền rạng rỡ.

 

Sau bữa sáng, Lý Thành Dũng cùng hai bà cháu họ Phùng cùng xuống lầu, bao lâu Lý Chính Bình cũng rời , chỉ còn Lý Chính Mẫn trộm chạy sang nhà chú ba chơi với hai chị họ sinh đôi.

 

11 giờ trưa, Phùng Yến mua đồ ăn trở về, cửa thấy chồng đang sô pha, hai tay đặt đầu gối, ngây màn hình TV.

 

“Sao về giờ , sáng nay đến xưởng ?” Phùng Yến buông giỏ rau xuống.

 

Lý Thành Dũng từ từ sang, mặt cảm xúc: “Phùng Yến, ly hôn.”

 

Tay Phùng Yến run run, bộ giỏ rau rơi xuống đất, mấy quả cà chua lăn thật xa.

 

Lý Chính Mẫn chơi ở nhà chú ba cả buổi sáng, đến khi thấy trong lòng dễ chịu hơn mới tung tăng chạy về nhà. Chỉ là ngờ bước đến cửa nhà thấy tiếng mắng chói tai truyền .

 

Cô bé tại chỗ cuộc chuyện, nụ mặt cũng biến mất, chần chừ mấy giây xoay chạy xuống lầu.

Loading...