Sau lưng, ông   chiếm hết  tiện lợi. Mẫu  cùng ông  thành  nhiều năm, mới  rõ bản chất.
 
Tổ mẫu ghét cay ghét đắng sự giả dối , cũng vì thế mà  ưa  và  .
 
Sau khi Lệnh Nghi mất, tổ mẫu khuyên  đừng trở về kinh thành nữa.
 
Dẫu  mười mấy năm chung sống, cuối cùng bà cũng mềm lòng. Một chữ hiếu trói buộc . Một chữ từ trói buộc bà.
 
Bùi Tuyết Châu    một chuyến Lâm Châu, chỉ mang về một câu.
 
“Ta là Lệnh Vi.”
 
Tổ mẫu,  là Lệnh Vi đây.
 
Chất nữ giống tiểu nhi tử của bà nhất cũng sắp  hại c.h.ế.t . Bà còn  nhẫn nhịn đến khi nào nữa?
 
Ta từng bước tiến về phòng ngủ của phụ .
 
Lão bộc  , từng bước chậm chạp, loạng choạng.
 
Giống hệt mối hận bà mang trong lòng bao năm.
 
Hận của nữ nhân, nhẫn nhịn đến mức nào. Bà  nhẫn suốt từng  năm, cuối cùng nhẫn đến chẳng còn nhẫn nổi nữa.
 
Chỉ  báo  thù, những oán hận  mới  thể tan biến.
 
Phụ   nhắm mắt   giường,  thở đều đặn.
 
Nếu   trán quấn băng,  hẳn sẽ cho rằng ông  chỉ đang ngủ.
 
Ta nheo mắt. Vết thương   hình dạng giống hệt đầu rồng  gậy trúc của tổ mẫu, gỗ tử đàn nặng chì, sức nện chẳng hề nhỏ.
 
Tổ mẫu xưa nay  từng thiếu vật .
 
“Nam nhân  sứ mệnh quang tông diệu tổ, còn nữ nhân thì ?”
 
Khóe môi  cong lên.
 
Nữ nhân  kiên nhẫn.
 
33
 
Ba ngày , tiên hoàng bạo bệnh qua đời, lúc lâm chung truyền ngôi cho hoàng  thứ mười, Lý Tỉ.
 
Hoàng hậu lo nghĩ quá độ, cũng theo đó mà .
 
Cố quý phi từng   hoàng đế sủng ái, lúc lâm chung, ngài khẩu dụ: từ nay Cố quý phi  ngoài cung cầu phúc cho hoàng đế.
 
Lưu công công  cuối tới tuyên chỉ, Lý Tỉ chẳng những ban cho  tự do, còn phong cho Cố gia một tước Trung Dũng Hầu, thế tập bất tuyệt, chẳng phân nam nữ.
 
Ta vẫn như  đầu gặp, lặng lẽ nhét cho Lưu công công một gói bạc: 
 
"Đa tạ công công, xin mời uống .”
 
Lưu công công  : 
 
"Nương nương, lão nô  một vật, vốn tìm thấy trong ngăn bí mật bàn sách phòng Thái tử phi ở Đông cung. Khi  sợ   phát hiện, nên lén cất , giờ xem như vật  về chủ.”
 
Ông  lấy từ trong tay áo  một tờ thư gấp gọn gàng. 
 
Ta khựng .
 
“Công công  tấm lòng , phủ Trung Dũng Hầu xin ghi nhớ.”
 
Ông cung kính : 
 
"Chỉ cần nương nương  , lão nô yên tâm .”
 
Lão hồ ly gian ngoan.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ngay cả khi  d.a.o kề cổ cũng  chịu đưa , chỉ chờ đến giờ phút .
 
Ta tìm khắp ngăn bí mật thư phòng mà  thấy vật Lệnh Nghi để , hẳn là giấu ở Đông cung.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-sinh-khac-menh/23.html.]
Xét về độ am hiểu hoàng cung, thái giám rõ ràng quen thuộc hơn hoàng đế.
 
Khó trách khi xưa Đào Chi tìm bao  cũng  thấy.
 
Ta từ từ mở thư.
 
Là nét chữ của Lệnh Nghi.
 
Ta ngâm tờ thư trong dung dịch thuốc đặc chế, chữ  dần biến mất, hiện  lời nhắn thật sự nàng để .
 
“Tỷ tỷ.”
 
Nét bút của nàng  chút cẩu thả.
 
“Phụ    tay với  .”
 
“Muội   tỷ  thấy  bức thư  , nhưng tỷ nhất định  cẩn thận.”
 
“Ông  vốn vô tình bạc nghĩa, tỷ đừng để  lừa.”
 
Phải , Lệnh Nghi nhận  sự lạnh lẽo  sớm hơn . Nàng  từng tin  vỏ bọc giả dối của ông .
 
Với  phận nữ nhi  đuổi , nàng  rõ hơn .
 
“Muội  nhờ tỷ tìm một  trong Cửu doanh vệ,  tên Thịnh Trường Du. Tỷ hãy  với ,    là Cố Lệnh Vi  yêu thích.”
 
“Muội  lấy trộm  phận của tỷ.”
 
“Xin .”
 
“ tỷ tỷ, trong lòng , tỷ mới là  quan trọng nhất.”
 
“May mà  gả  cung là .”
 
“Muội từ nhỏ ương ngạnh, chỉ  tỷ đối xử với  như châu ngọc.”
 
“Tỷ, tỷ  sống thật .”
 
“Tỷ  đúng, kinh thành chẳng  gì .”
 
“Muội  trở về Lâm Châu.”
 
“Muội  cần họ,  chỉ nhớ thương tỷ thôi.”
 
Nước mắt   ngừng tuôn rơi.
 
Lệnh Nghi thậm chí còn cảm thấy may mắn rằng  c.h.ế.t   .
 
Nàng  từng oán hận .
 
 thế  đủ,    đủ.
 
Đến c.h.ế.t, nàng vẫn   Thịnh Trường Du sớm  nhận  nàng là ai.
 
Lần đầu gặp ,   nghiêm túc hỏi: 
 
“Cố tiểu thư, vì  hai tỷ  nhà cô đều cùng một cái tên?”
 
Ta chỉ  thể đáp, chúng  là song sinh, trong nhà mỗi năm chỉ  phép  một   ngoài.
 
Thịnh Trường Du  hiểu nhưng chấp nhận. 
 
Ta an ủi : 
 
“Một năm  sẽ là nàng thôi.”
 
Thiếu niên  bỗng tinh nghịch : 
 
“Xin Cố tiểu thư đừng  cho nàng    sớm nhận .”
 
Nụ  của   là ngọt ngào: 
 
“Nàng nhất định nghĩ   phân biệt ,   hù dọa nàng một chút.”