2
Hoàng thượng ban hôn cho Tướng quân cả mĩ thê và kiều .
Thân là thứ nữ, “kiều ” hiển nhiên chính là .
Lễ bái đường chẳng liên quan gì đến , chỉ yên tĩnh trong phòng là .
Kiếp , để thể nhanh chóng sinh cho nàng một hài tử thế, Tô Nguyệt Nhi chỉ khuyên nhủ Cố Hi Văn đến phòng đêm tân hôn, mà còn lén bỏ tình d.ư.ợ.c rượu giao bôi.
Nhờ , mỗi Cố Hi Văn ở bên đều hết sức mê đắm, trái tim cũng dần nghiêng về phía .
Tình cảm Cố Hi Văn dành cho , thể là thiên địa chứng giám. Sau khi dìm chế//t, cũng lập tức xin trận đ.á.n.h giặc, rõ ràng là Tướng quân bách chiến bách thắng, cuối cùng bỏ mạng trong tay một binh sĩ nho nhỏ.
Đời , vì tình nghĩa tỷ , nên liều mạng át chế tình yêu dành cho Cố Hi Văn.
Ông trời cho cơ hội sống , kiếp chỉ đòi nhân sinh của , còn giành lấy tình yêu vốn thuộc về .
chờ mãi chờ mãi, chẳng chờ Cố Hi Văn.
Vì đứa trẻ trong bụng, lẽ Tô Nguyệt Nhi tìm cách lừa Cố Hi Văn đến phòng mới .
Ta chút hoang mang, chẳng lẽ xảy chuyện gì ?
Không lẽ bởi vì sống , nên chuyện còn diễn theo chiều hướng cũ nữa?
“Quả nhiên, Nhị tiểu thư chẳng qua chỉ miệng mà thôi. Hôm qua còn thật dễ , hôm nay giữ Tướng quân buông ?!” Nha Thúy Nhi bất bình .
Nhàn cư vi bất thiện
“Chuyện cũng thể trách phu nhân , đây chính là ý của Tướng quân. Tướng quân , đêm tân hôn đến phòng tiểu là hợp quy củ.” Sau khi hầu hạ Cố Hi Văn và Tô Nguyệt Nhi uống rượu giao bôi xong, hỉ bà liền chạy đến báo cho cần chờ đợi nữa, vặn thấy Thúy Nhi oán hận liền giải thích cho Tô Nguyệt Nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-va-mat-dich-muoi/chuong.html.]
Không , chẳng lẽ còn bắt đầu, nhận thua cuộc ?
Trận chiến mà mong chờ, đ.á.n.h mà mất một phu quân ân ái ?
Có điều sống một đời, cách nhận chuyện cũng thoáng hơn nhiều lắm.
Sống sót mới là quan trọng nhất, còn tình yêu, chi bằng cứ để tùy duyên .
Cố Hi Văn đến phòng , như cũng , nguy cơ mang thai.
Liên tiếp mấy ngày, Cố Hi Văn đều ngủ trong phòng Tô Nguyệt Nhi, điều khiến nàng bắt đầu yên.
“Tỷ tỷ , tỷ mau nghĩ cách khiến cho Tướng quân chú ý đến chứ! Ta vì tỷ suy nghĩ đến như , tỷ cũng nên tranh thủ cơ hội cho mới !”
“Muội thương , chứ? chuyện tình cảm thể cưỡng cầu, chỉ trách mệnh, tư cách lọt mắt Tướng quân.”
Ta quên nhéo đùi thật mạnh, nước mắt nhanh chóng đong đầy, lời cũng nhu nhược oan ức, khiến càng trở nên yếu ớt đáng thương.
Khi chúng đang diễn cảnh “tỷ thâm tình”, Cố Hi Văn đột nhiên xuất hiện. Chàng dịu dàng khoác áo cho Tô Nguyệt Nhi, thanh âm chút hờn dỗi, “Ái thê đây là đẩy cho khác ?”
“Người khác”?
Chế//t sống , cuối cùng trở thành “ khác” trong mắt vị phu quân vốn yêu thương hết mực.
Thời khắc , trong lòng ngổn ngang trăm mối cảm xúc khác , rối như tơ vò.
Ta yên lặng cúi đầu, cẩn thận che mất mát nơi đáy mắt.
“Được phu quân sủng ái là vinh hạnh của , nhưng tỷ tỷ cũng thật đáng thương. Thân nương của nàng đây chỉ là nha thông phòng của phụ , và tỷ tỷ lớn lên cùng , tình cảm sâu đậm, tỷ vết xe đổ của nương.” Tô Nguyệt Nhi cung kính quỳ xuống thi lễ với Cố Hi Văn, đó dịu dàng tiếp, “Hoàng thượng ban hôn, tuy tỷ tỷ tới phủ Tướng quân với phận nha thông phòng, nhưng một yêu cầu quá đáng, xin phu quân ban cho nàng một phận. Sau khi Tướng quân trận đ.á.n.h giặc, tỷ tỷ ở trong phủ cũng coi như tiếng , tránh để ức hiếp.”