"Phú Quý, nhanh lên hai bước!"
An Nam gọi con chó, nghi ngờ chằm chằm hai con đối diện.
Vì cất biệt thự gian, phong ấn lâu ngày, nên cô đơn giản dọn dẹp rác rưởi trong phòng, và đuổi bốn con thú cưng ngoài, để chúng chơi ở ngoài sân.
Đợi cô dọn xong phòng và lấy trực thăng , Lai Phúc và Thỏ Gia nhanh chóng chạy đến.
Chỉ Phú Quý và con mèo lớn, sống sượng biến cách đến 200 mét thành hiệu ứng 800 mét.
Mặc dù An Nam gọi hai tiếng, con ch.ó vẫn nhanh chậm, bước từng bước nhỏ tiến về phía .
Lai Phúc bay đến vai An Nam, thì thầm tố cáo: "Chị Nam, Phú Quý gần đây bất thường!"
An Nam nhướng mày: "Cụ thể là ?"
Lai Phúc: "Mấy ngày nay nó đỏng đảnh, ăn uống đều cẩn thận, em đụng nó là nó kêu ầm lên! Cũng đánh với em..."
Không đánh với Lai Phúc?
Vân Vũ
Vậy thì quả thật bất thường.
An Nam nghĩ một lúc, đột nhiên nghĩ điều gì đó, cau mày : "Có vì mày hại c.h.ế.t Tiểu Bạch, nên nó thấy mày xui xẻo ?"
Lai Phúc: ...
Sao phụ nữ chuyện khó thế?
Nó vui vỗ cánh một cái, trịnh trọng thanh minh: "Đã bảo em hại c.h.ế.t Tiểu Bạch! Rõ ràng là nó tự tâm thần..."
An Nam bĩu môi, gì.
Tiểu Bạch, con gà mái đó khá , si tình với Lai Phúc, hễ cơ hội là chạy đến nhà cô.
Ngay cả khi con của nó Bội Bội và Triệu Bình An ăn, nó cũng buồn, trong mắt trong lòng dường như chỉ Lai Phúc.
An Nam thấy nó ngoan ngoãn, còn báo động cho Bội Bội và khi thời tiết cực lạnh đến, nên còn cho nó uống một chút nước suối linh thiêng, giúp nó tăng cường thể chất, thuận lợi chịu đựng đợt cực lạnh.
Không ngờ một thời gian , nó đột ngột c.h.ế.t như .
Từ khi Triệu Bình An và Sở Bội Bội yêu , Tiểu Bạch mỗi ngày đều ngấm dần, cảm thấy cách ở chung của nó và Lai Phúc chút đúng.
Theo nó thấy, những yêu giống Triệu Bình An và Sở Bội Bội, mỗi ngày mật, cơ hội là dính lấy . Sao thể giống nó và Lai Phúc, ở riêng hai nhà, một tháng cũng gặp mặt hai ?
Thế là nó bắt đầu phiền Bội Bội, dọn đến biệt thự một để sống chung với Lai Phúc.
Bội Bội thì ý kiến gì, An Nam cũng phản đối, nhưng Lai Phúc kiên quyết đồng ý.
Nó cứ khăng khăng và Tiểu Bạch chỉ là bạn bè, một phòng thể chứa hai con gà, kiên quyết cho phép Tiểu Bạch dọn đến.
Làm Tiểu Bạch tức giận đến nỗi cứ thế đ.â.m đầu tường.
Cuối cùng đ.â.m đầu chết.
Nghĩ đến đó, An Nam lườm Lai Phúc một cái: "Còn mày hại? Đều tại mày quá tệ. Người Tiểu Bạch ngay cả con cũng sinh cho mày , mà mày còn cho danh phận."
Lúc , Phú Quý cuối cùng cũng đến mặt An Nam. Nghe thấy lời An Nam , nó đột nhiên dừng bước, im tại chỗ.
Vài giây , nó mới lén lút tiếp tục dịch về phía .
An Nam dáng vẻ của nó, khỏi cau mày: "Phú Quý, mày vẻ như ma nhập thế?"
Cô vỗ mạnh đầu con chó: "Nói! Lại gây họa gì nữa?"
Phú Quý cô lấy lòng, cái đuôi vẫy tít: "Không ạ... Có gây họa gì !"
Không đợi An Nam gì thêm, Lai Phúc bên cạnh nổ tung:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-827-chet-tieu-bach.html.]
"Cấp danh phận gì mà cấp danh phận? Đã bảo là và Tiểu Bạch hợp !" Nó càng lúc càng uất ức: "Tiểu Bạch là bà già , vẫn còn là thanh niên trai tráng mà!"
"Hả?" An Nam kinh ngạc.
Cái con gà "tra" đang gì thế?
Cố Chi Dữ bên cạnh cũng sững sờ một giây.
Lai Phúc thấy hai dường như tin, dùng cánh chỉ ba con còn : "Không tin thì hỏi chúng nó!"
An Nam bán tín bán nghi Phú Quý và đồng bọn: "Tiểu Bạch... già ?"
Phú Quý và Thỏ Gia đồng thời gật đầu.
An Nam sang Bạch Hổ.
Bạch Hổ trầm giọng : "Tao thích ăn loại Tiểu Bạch."
Nó chỉ Lai Phúc: "Loại thịt mềm hơn."
An Nam: ...
Lai Phúc: ...
An Nam cau mày, vẫn cảm thấy chút khó tin, trừng mắt Lai Phúc: " rõ ràng mày và Tiểu Bạch lớn lên cùng , Tiểu Bạch thành bà già ?"
Lai Phúc vẻ mặt bất đắc dĩ: " dối! Trước đây chúng đúng là cùng tuổi, nhưng nó càng ngày càng già , cô ?"
An Nam lắc đầu. Trong mắt cô, Tiểu Bạch lúc nào cũng chỉ một vẻ.
Gà già , cô thể phân biệt bằng mắt thường?
Cô chỉ con nào hầm lâu mềm thì là gà mái già, con nào thịt non thì là gà con... Không bỏ nồi, cô ?
Sau đó, cô bẻ ngón tay đếm tuổi của Tiểu Bạch, chợt hiểu : " ! Tiểu Bạch năm tuổi !"
Tuổi thọ của gà khác với con , một con gà nuôi 5 năm, quả thật thể gọi là gà mái già.
Lai Phúc ngẩng đầu: "Giờ cô hiểu chứ? trẻ trung trai phong độ như ! Sao thể ở bên một bà già !"
An Nam càng khó hiểu hơn: "Mày cùng tuổi với Tiểu Bạch, già , mày trẻ trung?"
Sau đó, cô sang Thỏ Gia.
Tuổi thọ của thỏ và gà cũng chênh lệch nhiều lắm nhỉ? Vậy Thỏ Gia chẳng cũng...
Lai Phúc An Nam , vỗ cánh, ngẩng đầu bay một vòng, lơ lửng mặt An Nam, bộ lông bảy màu tuyệt bay phấp phới trong gió:
"Cô xem vẻ trai phong độ của , giống già !"
Thỏ Gia bên cạnh cũng gồng bắp tay, dùng sức đ.ấ.m cơ ngực, thể hiện vẫn còn đang sung sức.
An Nam Lai Phúc, Thỏ Gia.
Quả thật hề dấu hiệu lão hóa.
Đây là vì ?
Cố Chi Dữ phản ứng , nhỏ tai An Nam: "Chắc là do nước suối linh thiêng."
An Nam cau mày: " Tiểu Bạch cũng uống mà!"
Sau đó cô hiểu : "Có vì Tiểu Bạch uống quá ít ?"
Bội Bội mỗi tháng cũng chỉ đến nhà vài , hơn nữa nào cũng dẫn theo Tiểu Bạch.
Và để che giấu bí mật của gian, lúc nào cô cũng cơ hội cho Tiểu Bạch uống nước suối linh thiêng. Nên nó thực cũng uống bao nhiêu .