Triệu Bình An cau mày, .
Chính là Trương Tiểu Bảo cà lơ phất phất.
Trương Tiểu Bảo đó Triệu Bình An chắn tầm mắt, còn tưởng rằng cánh cửa chính là chị dâu Sở Bội Bội. Lại ngờ đối phương , lộ là một phụ nữ xinh từng gặp.
Hắn dáng thướt tha, da thịt trắng ngần của An Nam, tức khắc vẻ mặt kinh ngạc: "Vị là?"
Triệu Bình An vẻ mặt chán ghét : "Ngươi đến gì?"
Trương Tiểu Bảo để ý đến , toe toét miệng với An Nam:
"Vị em gái xinh , em cần để ý đến tên họ Triệu , đồ gì, cùng chị dâu tao cấu kết với , còn đến trêu chọc em."
An Nam đàn ông mặt to mũi lớn, mặt đầy dầu mỡ, tóc còn từng lọn từng lọn dán mặt, cảm thấy ghê tởm.
An Nam đầu Triệu Bình An, hỏi: "Thứ là...?"
Triệu Bình An vẻ mặt bất đắc dĩ: "Em trai của Sở Bội Bội."
An Nam Trương Tiểu Bảo, chợt hiểu . Hèn gì ở tận thế mà còn béo múp míp như , hóa là con trai nuông chiều của Lý Quế Phân. Nhìn Lý Quế Phân gầy trơ xương là , cả nhà họ chắc chắn dồn hết dinh dưỡng cho béo .
Cậu béo An Nam gọi là "thứ " thì chút vui, nhưng vẫn mặt dày tiến gần mấy bước. "Cô em , trông em quen quá, chúng gặp ở ?" Nói , còn tự tin vuốt vuốt mấy sợi tóc mái.
An Nam thấy lời tán tỉnh sáo rỗng, im lặng lùi , sợ dính dầu mỡ.
Trương Tiểu Bảo điều vẫn định tiến lên, Triệu Bình An chặn : "Cậu định gì?"
Cậu béo khó chịu. "Thằng bạch kiểm, mày quản tao gì? Một Sở Bội Bội đủ cho mày chơi, còn tranh giành gái xinh với tao ?"
An Nam năng thô tục, thể nhịn nữa, đá mạnh một cú eo , đá văng xa. Sau đó cô vội cúi xuống đôi giày của . Chết tiệt, tự dưng cảm thấy đôi giày cũng dính dầu mỡ!
Triệu Bình An thấy vẻ mặt ghê tởm của cô, vội : "Thần tượng, chúng gì rảnh chuyện , chị về nhà ."
An Nam Trương Tiểu Bảo đang cách đó 3 mét. Chỉ thấy ngã đất, vẫn nhe răng toe toét với cô, khiến sởn gai ốc. Cô gặp nhiều béo, nhưng béo "dầu mỡ" như thì đúng là đầu tiên!
An Nam gọi Triệu Bình An một tiếng "Hẹn gặp !", dứt khoát đóng cửa.
Trương Tiểu Bảo chịu đựng cơn đau dậy, vẫn vẻ mặt si mê: "Ớt cay nhỏ! thích!"
Triệu Bình An vẻ chảy nước miếng của , cũng cảm thấy ghê tởm. Không tên lấy tự tin mà dám tiếp cận An Nam? Nếu An Nam là tiên nữ, thì tên chẳng khác nào chân bò của con trâu xanh mà Thái Thượng Lão Quân cưỡi... chỉ là da.
Triệu Bình An bước xuống vài bậc, đến mặt Trương Tiểu Bảo, cảnh cáo bằng giọng nhỏ. " khuyên nhất đừng chọc nên chọc."
Trương Tiểu Bảo xong, vẻ mặt hung hăng giơ nắm đ.ấ.m lên. Không ngờ, lập tức Triệu Bình An tóm lấy cổ tay, vặn mạnh lưng. "A a a! Đau, đau quá! Buông !"
Triệu Bình An lạnh lùng chằm chằm một lúc lâu. "Tránh xa tầng 14 ! Nếu , gặp một , đánh một !" Sau đó, đ.ấ.m cho hai phát nữa mới lưng rời .
Trương Tiểu Bảo ôm mặt lầm bầm chửi rủa: "Đồ bạch kiểm lo chuyện bao đồng!" Cậu đánh trả, nhưng đánh , đành nghiến răng nghiến lợi xoa eo xuống lầu. "Mẹ kiếp, thành phố chẳng yếu ớt lắm , mấy khỏe thế..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-165-giup-toi-cau-hon.html.]
________________________________________
Tầng 15
Hồ Thúy Lan thấy Triệu Bình An về , hỏi: "Thật là con bé An Nam về ?"
Triệu Bình An cởi giày nhà: "Chứ còn ai nữa! Thần tượng về là dọn dẹp mụ chanh chua ."
Nhắc đến Lý Quế Phân, Hồ Thúy Lan lập tức chống nạnh mắng: "Cái lão già vô học đó, nếu vì bà thông gia, thì dùng tên b.ắ.n cho mụ và thằng con xí thành con nhím !"
Triệu Bình An : "Phải , Thái hậu nhà là lợi hại nhất!"
Hồ Thúy Lan trừng mắt: "Lợi hại gì? Chẳng vẫn ở đây chịu đựng tiếng ồn của mụ !" Sau đó bà thở dài: "Bội Bội là một đứa trẻ hiếm , gả một gia đình tồi tệ như ."
Thật đây Hồ Thúy Lan cũng ít cãi với Lý Quế Phân. Dù miệng lưỡi thua, nhưng dù cũng nể mặt Sở Bội Bội, thể tay dạy dỗ đối phương đến chết. Bà cũng giống An Nam, dù mạnh mẽ đến , cũng tiện can thiệp chuyện gia đình của Sở Bội Bội.
Triệu Bình An đến bóp vai cho bà: "Mẹ, đừng lo. Bội Bội tuy hiền lành, nhưng là yếu đuối dễ bắt nạt , hai con mụ chanh chua kiêu ngạo lâu ."
Hồ Thúy Lan nghĩ nghĩ: "Cũng đúng." Sau đó dặn dò: "Con giúp để mắt một chút, nhất định tìm cơ hội trút giận mới ." Mụ già thiếu lên tầng 15 phun những lời thô tục, bà đều nhớ hết!
Triệu Bình An mát xa vai gáy cho bà : "Vâng, thưa Mẫu đại nhân!"
________________________________________
Tầng 13
Trương Tiểu Bảo sưng mặt, xoa eo bước phòng, đúng lúc Lý Quế Phân ngủ dậy, khập khiễng từ phòng ngủ . Hai con , Lý Quế Phân lập tức chạy nhanh đến bên : "Tiểu Bảo, mau để xem, thế ? Có con tiện nhân lầu đánh ?!"
Trương Tiểu Bảo quan tâm, phịch xuống ghế sofa: "Gọi gì mà gọi?" Sau đó vuốt vuốt mấy lọn tóc mái trán: "Đâu tiện nhân nào, rõ ràng là một đại mỹ nhân sống động như thật!" Từ nhỏ đến lớn, bao giờ thấy ai như . Đẹp hơn Tiểu A Lệ, cô gái nhất trong thôn của họ, gấp mười !
"Ai u!" Lý Quế Phân đau lòng đuổi theo xuống bên cạnh : "Mỹ nhân gì cũng đánh chứ!" Nói , bà đưa tay định cởi quần áo : "Mau để xem, đánh hỏng chỗ nào ?"
Trương Tiểu Bảo khó chịu đẩy bà : "Đừng lải nhải! Con chuyện nghiêm túc với ."
Lý Quế Phân nghi hoặc : "Chuyện gì?"
Trương Tiểu Bảo bĩu môi: "Con cần Sở Bội Bội nữa, cô xứng với con! Con cô gái xinh đối diện nhà cô cơ. Mẹ chọn một ngày , mau giúp con mối !"
Vân Vũ
Lý Quế Phân kinh ngạc: "Con gì cơ?"
Trương Tiểu Bảo nhíu mày: "Có vấn đề gì ?"
Lý Quế Phân sợ hãi đến mức giọng cao vút: "Ngàn vạn ! Đó chính là một mụ chanh chua đấy! Con xem bà đánh mặt ..."
Trương Tiểu Bảo trợn trắng mắt: "Mẹ gì chứ? Đó gọi là cá tính, con gái thành phố ai mà chẳng chút tính tình!"
Lý Quế Phân cố gắng khuyên can: "Tiểu Bảo ngoan, lời , sẽ trêu chọc phụ nữ đó. Chị dâu con chẳng , nhà chúng sẵn con dâu, còn là bác sĩ nữa."
Trương Tiểu Bảo một tay đẩy bà : "Ngoan cái gì mà ngoan! Ông đây con nít! Mẹ theo lời con , còn nối dõi tông đường cho nhà họ Trương nữa ?"