Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-08-18 08:47:47
Lượt xem: 324
Ông lão nhìn thư ký Kiều đang tiến lên một bước, cô đeo cặp kính gọng đen, nghiêm túc gật đầu: "Công ty mới thành lập không bao lâu, chỉ dẫn dắt một vài người. Trong đó, nhóm Seven Days Girls đã giúp công ty có chút danh tiếng. Năm ngoái, công ty của Kim tỷ sản xuất là một ảnh hậu, năm nay tiếp tục sản sinh thêm một ảnh đế hàng đầu. Phía chúng ta, đa số là người mới vào nghề, công ty không có hoạt động gì, nên họ cũng dần mất đi sự nổi tiếng."
Văn Sóc gật đầu: "Thế còn Lâm Nhàn?"
Thư ký Kiều: "Cô ấy là một người bị loại bỏ, ít nổi tiếng nhất trong Seven Days Girls kể từ khi nhóm này ra mắt. Hơn nữa, cô ấy rất keo kiệt, cô ấy không sẵn sàng tiêu tiền chút nào. Nếu cô ấy không đầu tư vào bản thân một chút, cô ấy đương nhiên dễ bị những thành viên khác chèn ép. Cô ấy không đem đến giá trị cho công ty, thậm chí khiến công ty phải mất một khoản tiền để trả lương hàng tháng cho cô ấy."
Văn Sóc cười lạnh: "Tôi có thể thấy được, cô ấy đáng bị bỏ rơi."
Thư ký Kiều: "Đúng vậy, bởi vì danh tiếng của nhóm nhạc này. ngày càng xuống dốc, nên công ty quyết định sẽ tách họ ra, và tập trung đầu tư vào Tiêu Trọng Vi và Ông Quân Ngưng. Vì chuyện này, họ cần tạo sức nóng để thuận tiện công bố sự nghiệp solo của mỗi thành viên. Mọi chuyện đều đang xảy ra theo đúng lộ trình trước đó. Nhưng mà vài ngày trước, Lâm Nhàn đột nhiên nổi điên, một mình náo loạn buổi họp báo."
Văn Sóc tựa người vào ghế dựa của xe lăn, nhớ lại hôm đó cũng là ngày đầu tiên anh đến tiếp quản. Xuất phát từ sự tò mò, đồng thời muốn hiểu rõ hơn về công ty, nên anh đã xem buổi phát sóng trực tiếp trên. Đó xem như là một màn kịch hay, so với màn trình diễn của người nhà họ Văn, không có gì thua kém.
Văn Sóc là con trai thứ hai của Văn gia. Tháng trước, ông của Văn Sóc qua đời. Tài sản của ông lão ngay lập tức bị người nhà họ Văn thèm muốn. Còn về phần Văn Sóc, anh là người ít được yêu thương nhất, cho nên không nhận được gì. Tuy nhiên, để bịt miệng người bên ngoài, Văn Gia đã đem công ty mà Văn Giai Dịch mở để chơi chứng khoán, giao cho Văn Sóc.
Thế nên, Giai Dịch Gia chỉ là một công ty nhỏ mà Văn Sóc bị buộc phải thừa kế.
Dù bị ép buộc, nhưng Văn Sóc cũng không phản đối, nhanh chóng tiếp quản công ty, hoàn toàn tách ra khỏi người nhà họ Văn.
Bây giờ, nghe thư ký phân tích tình hình, công ty này có khác gì một cái vỏ rỗng đâu?
Đã vậy, còn có một nữ diễn viên gây tai họa, hôm nay anh vừa đi làm đã bị người đại diện cấp cao của một công ty lớn tìm đến.
Ngày hôm nay, quả thật là đặc sắc.
Văn Sóc cảm thấy rất thú vị, tâm trạng tốt lên nói : "Gọi Lâm Nhàn đến gặp tôi."
Thư ký Kiều: "Vâng."
Thời điểm Lâm Nhàn đến công ty là vào lúc ăn trưa. Công ty không có nhiêu người, dọc đường đi cô cũng không gặp được ai.
Người tiếp đãi cô là thư ký Kiều, đang đứng đợi ở sảnh tầng 1. Sau khi nhận được tin nhắn từ Y Lợi Minh, cô ấy biết rằng Lâm Nhàn sẽ sớm đến đây, nhưng cô không lường trước được sẽ thấy Lâm Nhàn mặc đồ thể thao.
Thư ký Kiều: "...". Thật đặc biệt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-14.html.]
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhàn gặp thư ký Kiều, cô chào hỏi rất lịch sự: "Xin chào thư ký Kiều, tôi là Lâm Nhàn."
Thư ký Kiều đưa tay ra và nói: "Tôi đã sớm nghe qua đại danh của cô."
Lâm Nhàn xua tay. cười nói: "AI Tất cả đều là hư danh!"
Thư ký Kiều: "..." Cô cũng đừng suy nghĩ quá nhiều.
Y Lợi Minh nhìn vẻ mặt nghẹn một hồi của thư ký Kiều, thâm thấy vui mừng không thể giải thích được.
Cả ba người dọc theo hành lang đi lên, chẳng mấy chốc đã đến trước văn phòng của chủ tịch.
Thư ký Kiều gõ cửa, bên trong vang lên một giọng nam trầm ấm: "Mời vào!"
Sau đó, thư ký Kiều dẫn theo hai người vào.
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhàn nhìn thấy Văn Sóc. Anh ta đang ngồi cạnh bàn làm việc, nhìn xuống máy tính trên bàn, phía sau anh ta là một cửa sổ kính trong suốt từ trân đến sàn nhà, bên ngoài cửa sổ là khung cảnh những tòa nhà cao tâng. Ánh nắng buổi trưa chỉ chiếu được một chút vào ô cửa kính, trong phòng bật điều hòa, mang lại bầu không khí mát mẻ.
Văn Sóc ngước mắt nhìn lên, lông mày hình cung, đôi mắt đầy sao, mũi cao thẳng, môi mỏng. Dung mạo trẻ trung, tuấn tú, tươi tắn rất bắt mắt. Lâm Nhàn cảm thấy Văn Sóc nhìn rất đẹp trai.
Mà đối với Văn Sóc, Lâm Nhàn cũng thu hút sự chú ý của anh. Hoặc có thể nói ở lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Nhàn, anh liền cảm thấy trong lòng lộp bộp một tiếng nhưng nếu nghĩ đến nguyên nhân có lẽ là bởi vì trang phục của cô quá khác thường.
Rốt cuộc, trang phục thể thao màu xanh hầu như không phù hợp với chốn công sở. Nhưng có thể nói rằng người phụ nữ này vẫn rất xinh đẹp trong bộ đồ thể thao rộng thùng thình như vậy.
Đổi một cách nói khác, vẻ đẹp toát lên từ trang phục thể thao càng giúp cô thêm phần thanh thuần.
So với cô trên video còn đẹp hơn...
"Cô chính là Lâm Nhàn?”
Lâm Nhàn mỉm cười, bước một bước lên "Anh là tổng giám đốc Văn?"
Văn Sóc nghĩ thầm cái người này không phải trông rất ngoan sao? Sau đó, anh lại nhìn về phía thư ký Kiều. Cô ấy lập tức hiểu ý, quay sang Y Lợi Minh: "Chúng tôi ra ngoài trước!"
Sau khi trong văn trời phòng chỉ còn hai người, Văn Sóc nói với Lâm Nhàn: "Cô biết tại sao hôm nay tôi gọi cô tới gặp mặt không?”