Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-08-22 16:53:42
Lượt xem: 289
Lâm Nhàn nhìn Viên Ni một lúc, sau đó cười nói "Tôi nhớ cô là quản lý của Bạch Ưu Minh?”
Viên Ni không có chút ngượng ngùng nào, thân sắc bình tĩnh nói "Đúng vậy, tôi một tay mang theo Bạch Ưu Minh từ vô danh đến nổi tiếng như bây giờ, cho nên tôi có lòng tin có thể tạo ra một Bạch Ưu Minh thứ hai."
Lâm Nhàn mỉm cười mở cửa, Viên Ni dẫn Giản Mộc Hạnh vào.
Họ đi theo phía sau Lâm Nhàn, Lâm Nhàn mặc quần short trắng và đi dép lông ở nhà, cười nói "Tôi không thích trở thành người khác, vì vậy cô có thể phải sửa lại mục tiêu của mình”
Viên Ni”...
Sau khi đi vào, Viên Ni phát hiện mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ.
Mọi thứ trong căn hộ của Lâm Nhàn đều là hàng cao cấp, chỉ riêng giá đồ vật trong nhà đã hơn một triệu.
Ví dụ, cô ấy nhìn thấy chiếc ghế sofa mình từng xem qua trên mạng, đó là chiếc ghế sofa bằng da, tổng giá trị là 180000 tệ
Thảm, TY, thậm chí cả đèn pha lê trên trân nhà đều là những thứ có giá trên trời. Những món hàng xa xỉ này rất có giá trị, thậm chí còn vượt xa mức lương từ công việc của Lâm Nhàn.
Dựa vào tình huống này, Lâm Nhàn có vẻ đang được bao dưỡng?
Viên Ni cúi đầu giấu đi vẻ mặt cau có của mình, cô không thích dẫn mối, cũng không thích minh tinh do bản thân quản lý đắm mình trụy lạc.
Nhưng hôm nay là lần đầu tiên cô và Lâm Nhàn chính thức gặp mặt, nên cô chỉ giả bộ lơ đãng nói "Cô ngày thường sống ở đây, nếu có thời điểm nào bất tiện thì tốt nhất hãy nói với chúng tôi ngay bây giờ." Ví dụ như, khi nào người bao nuôi cô thường đến?
Lâm Nhàn lấy trong tủ lạnh ra cho mỗi người một chai nước uống, sau đó cô ngồi trên ghế sô pha nói "Tôi không có thời điểm nào bất tiện, nhưng đúng là có một số chuyện thật sự cần nói trước."
Lâm Nhàn nâng ly rượu trong tay lên, sau đó ngẩng đầu uống một ngụm. Cảm nhận được cảm giác mát lạnh, cô nói "Trước hết, tôi là người rất tự do, mọi lịch trình sắp xếp cho tôi đều phải được tôi chấp thuận trước."
Viên ni cau mày "Ở một nơi như ngành giải trí, mọi thứ thay đổi quá nhanh, nếu cô không chăm chỉ thì sẽ sớm bị người khác đuổi kịp. Nhân lúc cô đang nổi tiếng và có nhiều nhà quảng cáo tiếp cận, cho dù có nghiến răng nghiến lợi cũng phải tranh thủ trước khi bọn họ đổi ý."
Lâm Nhàn "Tôi sợ răng tôi bị gãy nha."
Viên Ni "...'
Lâm Nhàn tiếp tục nói "Trợ lý của tôi chỉ nhận mệnh lệnh của tôi, không cần báo cáo bất cứ điều gì với bất kỳ ai."
Viên Ni như cũ không quá vừa lòng "Vậy làm sao tôi biết được tình hình hiện tại của cô?”
Lâm Nhàn "Gô biết tình hình hiện tại của tôi để làm cái gì?"
Viên Ni ”... an bài lịch trình “
Lâm Nhàn "Lịch trình vừa rồi mới nói, cô trực tiếp hỏi tôi."
Viên Ni "...'
Nhìn thấy Lâm Nhàn kiên quyết như vậy, Viên Ni cũng hiểu ra Lâm Nhàn là một người rất cố chấp, mặc dù đã biết chuyện này trước khi đến đây, nhưng sau khi gặp mặt trực tiếp, cô phát hiện Lâm Nhàn khó khăn hơn mình nghĩ.
Nhưng nghĩ tới chỉ thị của công ty, Viên Ni vẫn đau đầu nói "Được, tùy cô."
Lâm Nhàn đứng dậy nói "Không ai được phép ra vào căn hộ của tôi mà không có sự cho phép của tôi. Tôi cũng tự quản lý weibo của mình."
Viên Ni suy nghĩ một lúc rồi nghiến răng nghiến lợi đồng ý "Được."
Lâm Nhàn sau đó mỉm cười và đưa tay ra nói "Xin chào, tôi tên là Lâm Nhàn. Từ giờ trở đi, mong được chỉ giáo nhiêu hơn."
Viên Ni”...
Kể từ đó, Viên trở thành người đại diện của Lâm Nhàn, còn có trợ lý Giản Mộc Hạnh.
Ngày lên đường đến phim trường "Quỷ mê", Viên Ni lo lắng đến mức tóc rụng hết "Tuy mới ở bên cô có mấy ngày nhưng tôi vẫn là có thể nhận ra được tính khí của cô."
Lâm Nhàn kéo hành lý của mình và gật đầu, sau đó Viên Ni tiếp tục nói "Cho nên, khi đến đó, hãy nói ít hơn và ăn nhiều những thứ này nếu bạn không có việc gì để làm."
Vừa nói, cô vừa rút từ trong túi ra một chiếc túi nhựa chứa đầy đồ vật trong đó.
Viên Ni đưa nó cho Lâm Nhàn, Lâm Nhàn đưa tay ra nhận lấy.
Sau đó cô nhìn xuống và ngạc nhiên khi thấy một túi... kẹo cao su
Lâm Nhàn dừng lại và hỏi người đại diện của mình "Nó dùng để làm gì?"
Viên Ni ý vị thâm trường nói “Chặn miệng cô lại.'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-121.html.]
Lâm Nhàn vui vẻ "... Vậy làm sao tôi có thể quay phim?"
Viên Ni khuyên cô "Hãy nhãn nhịn, thà bị mắng còn hơn là đắc tội người khác."
Lâm Nhàn “..."
Viên Ni "Khi nghỉ ngơi, cô chỉ cần ngồi trước quạt điện và ăn thêm hai viên kẹo cao su để duy trì sức khỏe." Nói ít và làm nhiều
Lâm Nhàn "..." Kẹo cao su còn có thể dưỡng sinh?
Viên Ni không phải là người đại diện độc quyền của Lâm Nhàn, sau khi xác định mọi chuyện đều ổn, cô quay người rời đi.
Lâm Nhàn nhìn trợ lý bên cạn, Giản Mộc Hạnh là một người phụ nữ đeo kính gọng đen và mặc bộ vest lịch sự, trong những ngày qua, không chỉ Viên Ni tiếp xúc với Lâm Nhàn, mà Lâm Nhàn cũng tiếp xúc với bọn họ.
Vì vậy, đối với Giản Mộc Hạnh, Lâm Nhàn phần nào cũng biết cô ấy là một người quy củ.
Mặc dù bình thường cô ấy không thể hiện quá nhiều cảm xúc nhưng khi làm việc lại vô cùng nhanh gọn.
Theo Viên Ni nói, Lâm Nhàn quá nổi loạn nên cô ấy đã một người cư xử có quy tắc và hai người có thể bù trừ cho nhau
Về vấn đề này, Lâm Nhàn không tranh cãi bất cứ điều gì với Viên Ni.
Hiện tại, Giản Mộc Hạnh rất lễ phép ngồi trên ghế sofa, nhìn thẳng về phía trước, bất động.
Lâm Nhàn quan sát người đối diện một lúc, thấy cô ấy từ đầu đến cuối đều không quay đầu lại, liền lấy trong túi ra một cây kẹo mút đưa cho Giản Mộc Hạnh, sau đó hỏi "Em có muốn không? Ăn nó?"
Giản Mộc Hạnh nghiêm túc lắc đầu, Lâm Nhàn cảm thấy đói bụng nên tháo vỏ kẹo ra chuẩn bị tự mình ăn.
Giản Mộc Hạnh nhắc nhở cô "Tôi nghĩ cô tốt nhất cũng không nên ăn."
Lâm Nhàn không chút do dự nhét cây kẹo mút vào miệng, sau đó bình tĩnh hỏi "Tại sao?"
Cô ăn luôn rồi còn hỏi gì nữa
Giản Mộc Hạnh nhíu mày, tuy rằng muốn nói rất nhiều nhưng cuối cùng chính mình cũng nhịn xuống, tiếp tục nói "Cô là minh tinh, nên bảo trì vóc dáng."
Lâm Nhàn vui vẻ tiếp tục ăn kẹo mút, cô cũng không nói gì để phản bác.
Nhưng Lâm Nhàn không để ý đến lời nói của mình.
Vì vậy, để tăng tính thuyết phục, cô sẽ nói "... Theo số liệu khảo sát của tôi, ăn đồ ngọt rất dễ béo phì."
Lâm Nhàn chán nản xoa lưng ghế, mở miệng nói "Việc này thật sự cần khảo sát số liệu sao? Tôi còn tưởng rằng mọi người đều biết." Giản Mộc Hạnh "... Đúng vậy, nên tôi khuyên cô nên bỏ đồ ngọt đi."
Lâm Nhàn "Ăn cơm cũng béo lên Vậy tôi cũng không ăn cơm được phải không?”
Không ngờ, Giản Mộc Hạnh lại trả lời "Rất nhiều nữ diễn viên không ăn cơm, đây cũng không phải chuyện gì đặc biệt."
Lâm Nhàn hứng thú nhìn cô ấy, trêu chọc nói "Ăn thịt cũng sẽ tăng cân, tại sao không ngừng ăn thịt?"
Giản Mộc Minh vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước "Thôi, quên đi."
"Ồ " Lâm Nhàn suy nghĩ một chút, sau đó kết luận "Không ăn cơm, không ăn thịt, không ăn vặt, không uống rượu, mỗi ngày chỉ ăn rau thôi? Này không phải là xuất gia sao? ?"
Giản Mộc Hạnh "..."
Giản Mộc Hạnh cảm thấy người chủ mới thật không có thuốc nào chữa được.
Cũng biết lời nói đó là ngụy biện, nhưng cô lại nhất thời không thể phản bác được, chỉ có thể chính mình trong lòng giận dỗi.
Rất nhanh, có thông báo lên máy bay, cô đứng dậy đẩy hành lý cho Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn đi theo cô, ngậm que kẹo trong miệng, vẫn có thể hỏi "Em giận à?
Giản Mộc Hạnh "Không có."
Lâm Nhàn “Thực sự đang tức giận.
Giản Mộc Hạnh "Không có." Lâm Nhàn "Vậy nói cho tôi một câu cô không tức giận đi."
Giản Mộc Hạnh "Em không... tại sao em phải nói câu này "
Sau nhiều năm chuẩn bị, cuối cùng đoàn làm phim "Quỷ mê" cũng đã chính thức bấm máy.