Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:24
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bây giờ có người trộm giấy thông báo của cô đó chính là trộm mất vinh dự của nhà trường, ông tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh, cho nên lập tức đồng ý ngay: “Được, tôi sẽ đến sở giáo dục để nói rõ tình huống với họ, có điều chắc là cần phải tốn chút thời gian, giờ đồng chí đừng hoảng hốt.”
Muốn tìm một người có cùng tên Giang Nguyệt Vi trong vô số hồ sơ của các thí sinh không phải một việc dễ dàng gì, cho nên Giang Nguyệt Vi chỉ có thể chờ.
Cô nói chuyện điện thoại xong lại trở về phòng khách, công an Lục Dũng Phi tiếp đón họ hỏi: “Ngoại trừ có người lấy nhầm, tôi không loại trừ khả năng có người cố ý làm như vậy muốn hai người khó chịu, hai người nhớ lại xem gần đây có đắc tội với ai không?”
Vừa rồi Tưởng Chính Hoa cũng nghĩ như vậy, cho nên bây giờ nghĩ kỹ lại, ở bộ đội ngoại trừ huấn luyện thì anh rất ít qua lại với người khác, anh là doanh trưởng, quan hệ với cấp dưới cũng rất hòa hợp, quan hệ với các doanh trưởng khác cũng tạm, không ác liệt đến nỗi phải trả thù.
Suy nghĩ xong, anh nói: “Có lẽ tôi không có.”
Nói xong, anh nhìn Giang Nguyệt Vi: “Ở trường học em có xung đột với ai không?”
Giang Nguyệt Vi sửng sốt, ở trường học cô rất ít nói chuyện cùng người khác, trên cơ bản chưa từng có quá xung đột, nếu có lời qua tiếng lại thì chính là vào kỳ thi thử đầu tiên, Lưu Ngọc Đình nói cô gian lận, sau đó bị cô ép phải xin lỗi, từ sau chuyện đó hai cô không nói chuyện với nhau nữa.
Ngoài ra còn có Hạ Đan Đan, Hạ Đan Đan thường xuyên bị cô chèn ép, mâu thuẫn nhỏ giữa hai cô không phải lần một lần hai, thậm chí vào ngày nhận phiếu điểm, cô từng xảy ra tranh chấp với Hạ Đan Đan ngay trước cửa khu người nhà.
Nhưng Giang Nguyệt Vi nhìn nét chữ thì thấy không giống với nét chữ của hai người họ, lần này Lưu Ngọc Đình thi bao nhiêu điểm cô không biết, nhưng Hạ Đan Đan thi được ba trăm ba mươi bảy điểm, có thể đậu được vào một trường đại học tốt ở đây, cô ta sẽ không ngu xuẩn cầm giấy thông báo của cô đi vì muốn trả thù đó chứ?
Nếu họ cố ý trả thù, vậy giấy thông báo của cô đang gặp nguy hiểm, nghĩ vậy, sắc mặt Giang Nguyệt Vi lập tức trở nên hoảng sợ, trợn mắt nói: “Có, lớp em có Lưu Ngọc Đình và Hạ Đan Đan, còn Dương Tiểu Quả ở đại viện, mấy người đó từng có xung đột với em.”
Nghĩ tới Hạ Đan Đan, cho nên Giang Nguyệt Vi cũng thuận miệng liệt kê thêm Dương Tiểu Quả: “Quan hệ giữa tôi với Dương Tiểu Quả ở khu người nhà cũng không tốt, nếu thật sự có người cố ý làm thế, thì rất có khả năng là cô ta.”
Tưởng Chính Hoa nghe thấy ba chữ Dương Tiểu Quả, sắc mặt nháy mắt đen như đáy nổi, bởi vì trong khoảng thời gian giới nghiêm quân diễn lần trước, có một thời gian dài anh luôn đụng mặt người phụ nữ này, vì thế suýt nữa đã quên mất cô ta.
Nhớ đến chuyện lần trước cô ta không màng thân phận mà đi tìm Giang Nguyệt Vi đưa bút, trong mắt anh ngập tràn nghiêm nghị, nhìn Lục Dũng Phi: “Người phụ nữ này đúng là có vài thói xấu, từng có một lần bị tôi khiếu nại phải cách chức tạm thời, không loại trừ khả năng cô ta ghi hận trong lòng cho nên muốn trả thù, cô ta là nghi phạm lớn nhất, nhưng có lẽ cô ta sẽ không ngu tới mức tự mình ra tay.”
Giang Nguyệt Vi cũng cảm thấy như thế, lần trước Dương Tiểu Quả bị khiếu nại, nếu như lần này cô ta thật sự muốn trả thù thì sẽ không để lại manh mối nào: “Vậy chắc chắn là Hạ Đan Đan.”
Tưởng Chính Hoa biết Giang Nguyệt Vi sốt ruột tìm giấy thông báo của mình, vì thế nhìn Lục Dũng Phi: “Chúng tôi đi tìm người với anh.”
Lục Dũng Phi thấy hai người họ hận không thể lập tức bay đi tìm người ngay, cho nên không từ chối lời thỉnh cầu của anh, sau khi tra ra địa chỉ của Hạ Đan Đan đã lập tức dẫn theo hai người họ và vài cấp dưới cùng nhau ra xe.
Hạ Đan Đan không biết Giang Nguyệt Vi đang trên đường đến tìm mình, lúc này cô ta ngồi ở trong phòng, nhìn chằm chằm giấy thông báo đã bị mình xé rách một góc nằm trên bàn, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-88.html.]
Tối hôm trước cô ta vừa nhận được giấy thông báo, một góc bị xé rách chính là kiệt tác ngay lúc đó, nhưng lý trí vẫn chiến thắng nỗi ghen ghét, cô ta không xé nó đến nát nhừ, cuối cùng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào đã giữ giấy thông báo đến tận bây giờ.
Giấy thông báo đã để ở trong nhà gần hai ngày, cô ta cũng rối rắm hai ngày, mỗi khi muốn xé nó, trong đầu luôn hiện ra hình ảnh Giang Nguyệt Vi và người chồng vừa cao to vừa hung dữ của cô, tướng mạo người đàn ông kia quá dữ dằn, trong lòng cô ta thấp thỏm bất an, sau đó bắt đầu hối hận lúc đầu mình không nên xúc động như vậy, hối hận không nên bị Dương Tiểu Quả xúi giục, nhưng mặc dù nghĩ thông suốt, lúc cô ta nhìn thấy giấy thông báo thì cũng không cam lòng trả về.
Nhưng vừa rồi, Hà Tân Miêu đến tìm cô ta, nói lớp học bọn họ có người thi hơn ba trăm điểm mà mãi không nhận được giấy thông báo, nghi ngờ không qua được thẩm tra chính trị, cho nên đã tìm Trần Vĩ Lượng nhờ tra kết quả..
Lời của cô ta giống như một xô nước lạnh xối lên đầu, làm chút do dự trong lòng Hạ Đan Đan biến mất không còn.
Đúng vậy, Giang Nguyệt Vi không tìm thấy giấy thông báo, chờ đến lúc cô phát hiện ra sẽ đi điều tra tại sao không nhận được, chồng cô tham gia quân ngũ, muốn tra nguyên nhân nhất định rất dễ dàng, cuối cùng chắc chắn sẽ tra đến chỗ cô ta, cô ta không biết đến lúc đó mình sẽ phải gánh hậu quả gì.
Nghĩ vậy Hạ Đan Đan giật mình một cái, suy nghĩ nhanh chóng bị lôi trở về hiện thực, cô ta còn muốn vào đại học, còn có tương lai sáng lạn, cô ta không thể tự tay hủy hoại nó, cho nên nhân lúc Giang Nguyệt Vi còn chưa phát hiện phải nhanh trả giấy thông báo về, sau đó vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Cho nên cô ta nhanh chóng cầm lấy giấy thông báo nhét vào trong giỏ xách, sau đó xách túi ra khỏi phòng.
Nơi này là dãy nhà ngang, trên hành lang tối tăm bày biện các đủ loại nồi chén chậu và bếp lò, không khí ẩm ướt ngột ngạt, còn trộn lẫn một mùi hương khó có thể miêu tả, bây giờ trong kỳ nghỉ, trên hành lang có rất nhiều trẻ con chạy tới chạy lui, khắp nơi vang vọng tiếng cười mắng.
Hạ Đan Đan đi về phía cửa xuống cầu thang, người phụ nữ đi đến từ phía đối diện chào hỏi với cô ta: “Đan đan, cô định đi đâu đấy?”
Hạ Đan Đan cười nói: “Không đi đâu cả, đi tìm bạn học chơi.”
Người phụ nữ này nhìn cô ta, nhanh chóng hỏi: “Cô sắp khai giảng rồi nhỉ?”
Hạ Đan Đan gật đầu: “Đúng vậy, khoảng hai mươi mấy tháng này là khai giảng.”
Người phụ nữ này mỉm cười, lập tức khen cô ta: “Cô đúng là có tương lai, thi đậu đại học tốt, tầng này trong khu nhà ngang chúng ta chỉ có cô là thi tốt nhất, sau này chính là người ăn cơm nhà nước, khỏi cần nói cũng biết mẹ cô vui cỡ nào.”
Rõ ràng chỉ là một câu rất đơn giản, Hạ Đan Đan nghe mà toát mồ hôi lạnh, đúng vậy, sau này cô ta là người ăn cơm nhà nước, cô ta không thể để chuyện giấy thông báo hủy đi tương lai của mình.
Cô ta qua loa đáp lời người phụ nữ này, sau đó xách túi chạy nhanh xuống lầu.
Chỗ này cách bưu điện cũng không xa, ngồi mấy trạm xe buýt là đến, có lẽ Giang Nguyệt Vi còn chưa phát hiện ra giấy thông báo của mình bị mất, cho nên cô ta phải nhanh trả đồ về.
Hạ Đan Đan vừa đi vừa nghĩ, ra ngoài cửa lập tức đi về phía trạm xe buýt, nhưng còn chưa tới trạm đã nhìn thấy mấy công an mặc cảnh phục đi từ phía đối diện đến chỗ mình, khi cô ta nhìn thấy bóng dáng Giang Nguyệt Vi giữa những công an đó thì đầu óc vang lên ong ong.