Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:22
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt Vi vội nói: “Gần hai mươi ngày, cũng là giấy báo do đại học gửi đi, người khác đã nhận được từ lâu, tôi không có.”
Cô gái nhân viên bưu điện tỏ vẻ thương nhưng không giúp được gì: “Vậy tôi cũng không biết, nếu không có thì cô chờ thêm hai ngày nữa, gần đây thư từ gửi đến rất nhiều, có thể là còn chưa đến thôi.”
Dù sao bọn họ đều đã đến, Tưởng Chính Hoa cũng không muốn đi không công một chuyến, vì thế hỏi cô ta: “Có thể cho chúng tôi xem bảng ký tên nhận thư không?”
Cô gái nhân viên bưu điện còn một mớ việc dở dang, vì thế lập tức đưa sổ ghi chép cho họ: “Tự tìm xem, một tháng gần đây đều nằm trong này.”
Tưởng Chính Hoa cầm sổ ghi chép nhanh chóng lật dò với Giang Nguyệt Vi, vừa lật hai tờ, khi nhìn thấy trong sổ ghi chép có tên Giang Nguyệt Vi, sắc mặt lập tức thay đổi.
Ghi chép từ hôm trước, cũng chính là vào ngày thư thông báo của Giang Nguyệt Vi vừa đến bưu điện đã bị ai đó lấy đi, chữ ký lấy thư tín trong sổ ghi chép ký tên “Giang Nguyệt Vi”, nét chữ rất qua loa, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra ba chữ“Giang Nguyệt Vi”, hiển nhiên không phải chữ ký của bản thân Giang Nguyệt Vi.
Sắc mặt Giang Nguyệt Vi cũng thay đổi, cô quay mặt nhìn chồng mình, nói: “Sao có thể, hôm trước em còn ở nhà chờ giấy thông báo, chưa từng ra khỏi khu người nhà, sao có thể nhận thư từ mấy ngày trước được?”
Đương nhiên Tưởng Chính Hoa biết gần đây cô không ra ngoài, anh lập tức quay đầu chỉ vào chữ ký trong sổ hỏi nhân viên bưu điện: “Đồng chí, đây là thư của chúng tôi, nhưng người hôm trước đến lấy không phải chúng ta, ký tên cũng không phải chúng tôi, cho nên chuyện này là thế nào?”
Anh nói xong, Giang Nguyệt Vi nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu và giấy chứng nhận tham dự kỳ thi của mình ra đưa qua đó, giọng nói đầy hoảng hốt: “Cô xem, đây là giấy chứng nhận của tôi.”
Cô gái nhân viên bưu điện nghi ngờ nhận lấy sổ ghi chép và giấy tờ của Giang Nguyệt Vi, sau đó liếc nhìn chữ ký bên trên: “Không sai mà, chữ ký, địa chỉ liên hệ rõ ràng chính là khu người nhà bộ đội các cô, tên cũng là Giang Nguyệt Vi, vấn đề ở đâu?”
“Đây không phải chữ ký của tôi.” Giang Nguyệt Vi nói chắc chắn: “Nếu lúc trước tôi đã lấy thì bây giờ sẽ không đến đây, các cô nhầm rồi.”
Cô gái nhân viên bưu điện cảm thấy không biết phải nói gì: “Không thể nào, ai đến đây lấy giấy báo chúng tôi đều yêu cầu mang sổ hộ khẩu hoặc là giấy chứng nhận tham dự kỳ thi, có phải cô đã nhờ ai đó lấy giúp mình mà không nhớ rõ không?”
Tưởng Chính Hoa nhớ lại vừa rồi cô gái nhân viên bưu điện đã ném xấp thư cho họ tự tìm, sắc mặt sa sầm xuống, sao họ không cẩn thận như vậy, rất có thể là có người lấy nhầm đồ mà không biết, bây giờ chuyện đã qua hai này, giấy thông báo không phải mấy món đồ có giá trị như tiền bạc, cho dù lấy nhầm thì cũng nên trả về rồi chứ, nhưng mà “Giang Nguyệt Vi” kia còn chưa trả thư về.
Cho nên chắc chắn “Giang Nguyệt Vi” này có ý đồ, nếu không cô ta đã trả thư lại từ sớm, nếu như cô ta muốn mạo danh Giang Nguyệt Vi, lấy giấy thông báo của cô nhập học thì còn dễ, bắt cô ta là được, nhưng chỉ sợ cô ta ôm ý đồ xấu, đã tiêu hủy giấy thông báo!
Anh ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nhanh chóng đưa giấy tờ của mình ra trước cô gái nhân viên bưu điện, sau đó nói: “Thư bị lấy rất quan trọng với chúng tôi, phiền cô nhớ lại lúc trước ai đã lấy thư đi, người đó cao hay thấp, mập hay ốm, hoặc có đặc điểm gì đặc biệt không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-87.html.]
Cô gái nhân viên bưu điện vừa thấy chứng nhận sĩ quan của anh thì sững người, lúc này cô ta mới ý thức được hai người trước mặt là người có địa vị, nhưng ngày hôm đó không phải là cô ta trực ban, vì thế đứng dậy nói: “Hôm trước tôi không đi làm, hai người chờ một chút, tôi đi hỏi giúp hai người.”
Cô ta nói xong thì cầm sổ và giấy chứng nhận tham dự kỳ thi của Giang Nguyệt Vi vào văn phòng phía sau.
Sắc mặt Giang Nguyệt Vi tái nhợt, nỗi bất an trong lòng như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, cô cắn môi nhìn chồng mình: “Chẳng lẽ là cái người có tên Giang Nguyệt Vi giống em cầm giấy thông báo của em đi? Cô ta cầm cũng vô dụng thôi, nhập học cần phải có hồ sơ mà? Nhưng vì sao cô ta còn chưa trả lại?”
Tưởng Chính Hoa nhìn vẻ mặt nôn nóng của vợ mình, vội an ủi nói: “Em đừng vội, chờ một lát mấy người kia ra hỏi tình hình rồi nói sau.”
Vừa dứt lời, cô gái nhân viên bưu điện mới vừa rồi đã đi ra khỏi văn phòng, sau đó nhanh chóng mời hai người họ vào văn phòng, trong đó có một người đàn ông mặc đồng phục giống cô gái kia, anh ta vừa thấy họ đã nói: “Thật xin lỗi, gần đây học sinh thi cử, rồi kỳ thi đại học, thư tín chuyển đến đặc biệt nhiều, tôi thật sự không nhớ nổi người đến nhận thư tín trông như thế nào.”
Sắc mặt Tưởng Chính Hoa tối sầm, giọng nói lập tức trở nên sắc bén: “Không phải các anh đã nói muốn đến nhận giấy thông báo đều phải mang sổ hộ khẩu hoặc là giấy chứng nhận tham dự kỳ thi mới được lấy đi sao? Vì sao người khác lại có thể dễ dàng lấy được đồ của chúng tôi?”
Người đàn ông kia cũng thật sự hoảng hốt: “Chắc chắn là có giấy chứng nhận, nhưng anh cũng biết, chỗ chúng tôi hằng ngày nhiều người đến lấy đồ như vậy, lại còn là hai hôm trước, tôi thật sự không nhớ được nhiều người như vậy.”
Người này nói cứ như chưa nói, Giang Nguyệt Vi tức giận đến phát run, bọn họ làm việc quá vô trách nhiệm, chỉ cần đưa giấy chứng nhận đã để người khác lấy đồ của cô đi, bây giờ họ nói không biết người đó trông như thế nào, vậy đi đâu tìm người đây?
Nếu không lấy được giấy thông báo thì sao cô vào đại học? Nghĩ vậy cô lập tức nhìn chồng mình, giọng nói hơi run rẩy: “Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Đáy mắt Tưởng Chính Hoa càng lúc càng lạnh, hỏi lại người đàn ông kia: “Người đó là nam hay nữ? Rốt cuộc người đó dùng cái gì để lấy giấy thông báo?”
Bây giờ xảy ra chuyện, đối phương còn là người tham gia quân ngũ, anh chàng kia cũng rất sợ hãi, lập tức nói: “Cầm giấy chứng nhận tham dự kỳ thi, hình như gần đây những người đến nhận giấy báo đều mang theo giấy chứng nhận, còn người đó chắc chắn là nữ, nếu không ảnh chụp không khớp thì tôi chắc chắn sẽ có ấn tượng.”
Tưởng Chính Hoa nghe vậy nhìn thoáng qua giấy chứng nhận của Giang Nguyệt Vi, trên đó ngoại trừ ảnh chụp, địa điểm thi, xếp loại và tên họ thì chỉ có số thứ tự, ngoài ra còn một tờ môn thi và thời gian, nếu có người trùng tên trùng họ cầm thứ này đến nhận đồ, vậy chỉ cần một giây đã có thể lấy thư đi.
Giấy tờ quá ngắn gọn, muốn làm giả cũng rất dễ, cho nên anh không loại trừ khả năng có người làm giả giấy chứng nhận để nhận giấy báo.
Tưởng Chính Hoa thở dài một hơi, ánh mắt nghiêm nghị liếc nhìn hai người kia, sau đó nhìn Giang Nguyệt Vi, lạnh lùng cười nói: “Báo công an, để họ giúp chúng ta tìm ra người này, cho dù mò kim đáy biển cũng lôi cô ta ra bằng được.”
Hai người cũng mặc kệ sắc mặt biến sắc của hai nhân viên bưu điện vừa nghe họ nói sẽ báo công an, lập tức đi đến Cục Công An trước bưu điện, Tưởng Chính Hoa có mối quan hệ ở Cục Công An, cho nên vụ án này nhanh chóng được tiếp nhận, nhưng bởi vì chuyện này có liên quan đến sở giáo dục, công an để họ liên lạc với trường học trước, tra hồ sơ thí sinh trong khu vực.
Trần Vỹ Lượng vừa nghe nói giấy thông báo của Giang Nguyệt Vi đã bị ai đó lấy đi, tức giận đến mức muốn nhảy dựng lên, lần này Giang Nguyệt Vi thi được điểm cao nhất trường, xếp top một trăm thành phố .