Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Em hối hận vì đã kết hôn với anh lúc nào?”

Phương Dương nhìn vẻ mặt kiên cường của cô ta, trong lòng không khỏi cười lạnh: “Không có là tốt nhất.”

Anh ta nói xong thì đứng dậy đi về phòng.

Dương Tiểu Quả nhìn bóng lưng lạnh lùng của anh ta, trong lòng vừa tức vừa bực, nhưng chuyện này là cô ta đuối lý, cho nên không dám cãi nhau với chồng, chỉ đành nghẹn một bụng lửa giận.

Có người vui có người buồn, Dương Tiểu Quả ở bên này nén giận, Giang Nguyệt Vi ở bên kia lại vui vẻ vì chồng mình đã về, hưng phấn lăn lộn cả đêm.

Ngày hôm sau chồng cô lại đi huấn luyện như bình thường, Giang Nguyệt Vi ngủ đến mười giờ mới dậy, thành tích thi lần này của cô rất tốt, cô chưa từng lo lắng mình sẽ không nhận được giấy thông báo trúng tuyển, cho nên những ngày tiếp theo luôn chờ đợi, giống như trước kia, ngày nào cũng đọc sạch, may ít quần áo, rồi nấu ăn.

Chớp mắt đã hai tuần trôi qua, vào một ngày tháng chín, Chúc Tiểu Lan gọi điện thoại đến cổng, Giang Nguyệt Vi mới biết được cô ấy đã nhận được giấy báo, cô còn thuận tiện hỏi Chúc Tiểu Lan về các bạn khác, cũng biết ngoài ra đã có hai bạn học nhận được giấy thông báo.

Có điều trường học khác nhau, hơn nữa địa chỉ nhận thư của mỗi thí sinh khác nhau, đương nhiên thời gian nhận được sẽ khác nhau, cô có thể hiểu điều này.

Chờ thêm vài ngày, ngày nào Giang Nguyệt Vi cũng chạy ra ngoài cổng hai lần, kết quả vẫn không nhận được giấy thông báo, lúc này cô cảm thấy có gì không đúng, lòng dạ nóng nảy, nói với chồng mình: “Sức khỏe của em có lẽ không thành vấn đề, có khi nào em không qua thẩm tra chính trị không?”

Tưởng Chính Hoa nhướng mày an ủi cô: “Chắc là không đâu, trước kia kết hôn với em anh đã nộp hồ sơ một lần, qua được thẩm tra chính trị của bộ đội, không có lý do gì mà em không qua ở đây.”

Giang Nguyệt Vi vẫn thấy hơi lo lắng bởi vì thẩm tra chính trị đã là chuyện năm trước, cô không lo lắng phía nhà họ Tưởng, nhưng bên nhà họ Giang, lúc trước Mã Ái Vân gọi điện thoại đến có nói Lý Mỹ Ngọc và Triệu Phương Tiên có đánh nhau, lúc ấy hai người còn phải đến đồn công an giải trình, dựa theo hiểu biết của cô về Triệu Phượng Tiên, người phụ nữ này chắc chắn còn đi đến nhà họ Giang quấy phá, nói không chừng Lý Mỹ Ngọc chịu không nổi đã bắt đầu cãi nhau với bà ta?

Suy đi nghĩ lại, cô nhíu mày: “Đó là thẩm tra chính trị năm trước, em chỉ sợ nhà họ Giang phạm tội.”

Từ lúc cô thẩm tra chính trị đến giờ đã hơn mười ngày, Tưởng Chính Hoa biết cô lo lắng việc này, nhưng hiện tại đoán già đoán non cũng vô dụng, vì thế nói: “Đừng nghĩ nhiều, ngày mai đi làm anh sẽ hỏi thử chuyện kiểm tra sức khỏe và thẩm tra chính trị của em, em ở nhà chờ anh về rồi nói, nếu cả hai đều không có vấn đề gì, anh sẽ đi với em đến bưu điện hỏi thăm.”

Bây giờ đã muộn, giờ này bưu điện đã tan làm từ sớm, Giang Nguyệt Vi cũng chỉ có thể từ bỏ, bởi vì chuyện giấy thông báo mà hai ngày nay cô không thể ngủ ngon, bây giờ đã nói ra, tâm trạng cô bình tĩnh lại, buổi tối cũng ngủ yên giấc đến hừng đông.

Sáng sớm hôm sau Tưởng Chính Hoa đã đến doanh trại, Giang Nguyệt Vi cũng theo anh dậy từ sớm, sau khi ăn sáng xong cô lại cảm thấy hơi bất an, nghĩ thầm, nếu thẩm tra chính trị không qua thì cô vẫn nên biết chút về tình hình nhà họ Giang để có cách ứng phó, vì thế cô lập tức đi ra chỗ gọi điện ngoài cổng gọi đến phòng bảo vệ xưởng làm hộp giấy, nhờ bên đó thông báo cho Nguyệt Hà đến nghe điện thoại.

Vào giờ này không tiện liên lạc, đầu bên kia bảo cô chờ nửa tiếng rồi gọi lại, Giang Nguyệt Vi cũng không muốn chạy tới chạy lui nên đứng ở cổng chờ thời gian trôi qua, lúc này trời còn sớm, có không ít người ra ngoài đi làm, chờ không bao lâu, cô nhìn thấy Dương Tiểu Quả xách túi đi từ trong ra.

Bốn mắt nhìn nhau, Dương Tiểu Quả cười cười, đi lên trước nhìn cô, nói: “Giang Nguyệt Vi, mới sáng sớm cô đứng đây làm gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-86.html.]

Giang Nguyệt Vi cũng không muốn để ý đến cô ta, nhưng bây giờ trước cửa khu người nhà người ra người vào nườm nượp, cô thờ ơ nói: “Không có gì, tôi đến gọi điện thoại.”

Nói xong, lập tức quay người đi ra ngoài cổng.

Thấy cô không thèm nể mặt mình ngay trước mặt mọi người, Dương Tiểu Quả cảm thấy bực bội trong lòng, có điều cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nghĩ thầm bây giờ cứ để cô đắc ý đi, chờ đến khi cô biết giấy báo của mình bị xé nát nhừ từ lâu, có lẽ sẽ khóc đấy.

Đôi mắt đỏ hồng, khuôn mặt đầy nước mắt, thật là đáng thương.

Nghĩ vậy, tâm trạng cô ta đột nhiên tốt lên, nhìn bóng lưng của cô nở nụ cười lạnh, nhanh chóng xách túi đi ra khỏi khu người nhà.

Bên này, Giang Nguyệt Vi chờ thấy gần đến giờ thì nhanh gọi điện thoại, cũng may là Nguyệt Hà lập tức nghe máy ngay, cô cũng không quanh co lòng vòng mà lập tức hỏi Nguyệt Hà rằng Lý Mỹ Ngọc có phạm tội gì phải vào đồn công an không.

Giang Nguyệt Hà đột nhiên nghe thấy cô hỏi như vậy, tuy rằng cảm thấy khó hiểu nhưng cô ấy vẫn kể cho cô nghe những chuyện xảy ra gần đây trong nhà: “Không đâu, gần đây Triệu Phượng Tiên luôn tới gây chuyện, nhưng trong nhà có thêm trẻ con, bà ấy nhẫn nhịn rất nhiều, tuy rằng có đôi khi đánh nhau, nhưng không nghiêm trọng, không đến mức vào đồn công an.”

Giang Nguyệt Vi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhà họ Giang không phạm tội, vậy thì không phải thẩm tra chính trị gặp vấn đề, trong lúc cô đang nghĩ ngợi thì đầu kia điện thoại đã hỏi cô: “Chị không xảy ra chuyện gì đó chứ?”

Giang Nguyệt Vi cũng không muốn làm cô ấy lo lắng: “Không sao, chỉ là sợ nhà họ Giang xảy ra chuyện lớn ảnh hưởng đến chị thẩm tra chính trị mà thôi, chờ đến khi nhận được giấy báo chị sẽ nói với em.”

Giang Nguyệt Hà chưa từng thi đại học cho nên không biết trình tự kỳ thi, bây giờ nghe thấy cô cười nói thì cũng không nghi ngờ nhiều, cô ấy còn phải đi làm cho nên nói một lúc rồi cúp điện thoại.

Giang Nguyệt Vi cũng nhẹ lòng đi về nhà, sau khi về nhà cô lại đọc sách một lúc rồi bắt đầu nấu cơm, chờ nấu cơm xong thì chồng cô cũng đã về, cô lập tức hỏi: “Tra sao rồi? Em qua không?”

Tưởng Chính Hoa nhìn thoáng qua món ăn cô đã nấu xong, gật đầu: “Anh nhờ người hỏi rồi, kiểm tra sức khoẻ và thẩm tra chính trị của em đều không có vấn đề gì, có lẽ là vì giấy báo của em vẫn chưa tới, chờ ăn cơm xong chúng ta đi qua bưu điện hỏi thử.”

Giang Nguyệt Vi thở phào nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không phải hai vấn đề này thì tốt, bây giờ cô còn chưa nhận được giấy báo, có thể là chưa gửi đến, cũng có thể là đến nhưng chưa giao, nhưng vì để bản thân an tâm, lát nữa vẫn nên đến bưu điện một chuyến.

Sau khi ăn cơm xong, hai người đã lái xe đến bưu điện, bưu điện nội thành rất đông người, gửi tiền, gửi đồ vật, nhận đồ đều xếp hàng, hai người phải chờ một lúc lâu mới đến lượt bọn họ, Giang Nguyệt Vi đọc tên của mình với cô gái nhân viên bưu điện, nói mình đến nhận giấy báo.

Rất nhanh cô gái nhân viên bưu điện lập tức lấy ra một chồng thư tín thật dày đưa cho cô: “Đây là thư tín mấy ngày gần đây, cô cầm lấy tự tìm đi, tôi đang bận.”

Giang Nguyệt Vi cầm xấp thư đi sang một bên cùng tìm với chồng mình, nhưng mà tìm tới tìm lui mấy lần, trong này ngoại trừ thông báo trúng tuyển của những người khác cũng không có cô, hơn nữa cũng có đại học Nhân Hoa nhưng cũng không có cô, cô hơi nhíu mày, hỏi nhân viên bưu điện: “Tất cả thư tín đều nằm ở đây sao?”

Cô gái nhân viên bưu điện kia nhìn cô: “Mấy ngày nay không nhận đều nằm ở đây, cũng có thể nó đến chỗ chúng tôi sớm hơn, đồ của cô gửi từ lúc nào?”

Loading...