Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đúng vậy, lần này cô ta chỉ thi được ba trăm ba mươi bảy điểm, xem điểm số trúng tuyển năm trước của đại học Nhân Hoa, cô ta không thể đậu, hơn nữa Giang Nguyệt Vi thi được bốn trăm linh tám điểm, đậu Nhân Hoa là không thành vấn đề, thậm chí cô còn có thể đậu vào trường học tốt hơn.
Hạ Đan Đan nhớ lại lời cô ta đã nói với Giang Nguyệt Vi lúc trước, chả khác gì như vả vào mặt mình, sao cô ta không tức giận cho được.
Mặt mũi của cô ta đã bị cô ta tự làm mất hết rồi!
Bây giờ cô gái kia đắc ý như thế, còn cô ta lại chẳng làm được gì, cô ta uất ức không thôi, không hiểu tại sao lần nào cô ta đều thua dưới tay Giang Nguyệt Vi? Rõ ràng cô ta cũng rất cố gắng mà!
Nghĩ đến đây, cuối cùng Hạ Đan Đan nhịn không được nữa, lập tức quay người chạy đến một góc lan can, khóc òa lên.
Dương Tiểu Quả vội đi đến, nhìn cô ta khóc nức nở đến mức bả vai run lên, nhíu mày nói: “Bây giờ còn chưa có điểm trúng tuyển, không ai biết được kết quả, em khóc cái gì?”
Hạ Đan Đan nghe lời an ủi của cô ta, trái tim siết lại đau đớn, người thi đại học năm nay đông hơn năm trước, rất có thể điểm trúng tuyển vào Nhân Hoa sẽ cao hơn năm trước, vậy chẳng phải cô ta càng không có cơ hội sao?
Thấy cô ta không có phản ứng, trong lòng Dương Tiểu Quả cũng thấy rất bực bội, dựa theo kỳ thi thử lúc trước, cô ta vốn tưởng rằng dù Hạ Đan Đan có thi không tốt thì cũng không thua Giang Nguyệt Vi quá nhiều, nhưng ai ngờ rằng điểm của hai người lại chênh lệch nhiều như vậy?
“Được rồi đừng khóc.” Giọng nói của cô ta pha chút mất kiên nhẫn: “Em cũng đừng nghĩ nhiều, cho dù thật sự không đậu được Nhân Hoa vậy chẳng phải còn trường học khác sao? Với lại để đậu đại học, ngoại trừ thành tích chẳng phải cần qua cửa kiểm tra sức khỏe và thẩm tra chính trị sao? Nếu như Giang Nguyệt Vi không qua được kiểm tra sức khỏe và thẩm tra chính trị thì cho dù điểm thi của cô ta có cao cũng không nhận được giấy báo trúng tuyển.”
Hạ Đan Đan nghe cô ta nói vậy lập tức ngừng khóc, ngẩng đầu nhìn Dương Tiểu Quả: “Hình như kiểm tra sức khỏe và thẩm tra chính trị rất dễ qua.”
Dương Tiểu Quả cảm thấy cô ta quá ngu ngốc, nói tiếng người mà nghe không hiểu, đành phải tiếp tục nói: “Cái này rất khó nói, tôi nghe nói năm trước cũng có một vài người đủ điểm nhưng cuối cùng không nhận được giấy báo, không ai biết chắc xảy ra vấn đề ở phân đoạn nào, cho nên bây giờ chỉ cần Giang Nguyệt Vi còn chưa nhận được giấy báo thì em chưa thua.”
Nghe Dương Tiểu Quả nói vậy, Hạ Đan Đan từ từ lấy lại tinh thần, đúng vậy, năm trước đúng là có vài người thi được điểm không tệ lắm nhưng không nhận được giấy báo trúng tuyển, bọn họ đều nghĩ là nguyên nhân ở trường học hoặc là kiểm tra sức khoẻ và thẩm tra chính trị, nhưng thực tế có ai biết nguyên nhân thật sự là gì đâu?
Dương Tiểu Quả thấy có vẻ như cô ta đã hiểu ý của mình, khóe môi hơi cong lên, rất nhanh cô ta đã mím môi che giấu ý cười: “Cho nên chuyện này cần gì phải khóc? Nếu để người khác biết em đứng đây khóc nhè vì chuyện này, họ sẽ cười chê em đó.”
Hạ Đan Đan đưa tay lau nước mắt, trong đôi mắt lập tức phủ sương lạnh, đúng vậy, thế sự khó liệu, chỉ cần Giang Nguyệt Vi không nhận được giấy báo, còn chưa đến thời khắc cuối cùng, cô ta không thua!
Cô ta từ từ thở phào một hơi , nhìn Dương Tiểu Quả, nói ra lời biết ơn từ tận trong đáy lòng: “Tôi biết rồi chị, cảm ơn radio của chị, tôi chắc chắn sẽ dùng thật tốt, để nó tiền nào của nấy.”
Dương Tiểu Quả khẽ rũ lông mi: “Vậy hôm nay em về đi, sau này có chuyện gì cứ qua tìm tôi.”
Hạ Đan Đan gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thoáng qua cửa chính khu người nhà, thở một hơi, sau đó nhanh chóng bước đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-84.html.]
Bên này, sau khi Giang Nguyệt Vi ngó lơ hai chị em thì lập tức cầm phiếu điểm đi vào tòa nhà số một tìm Trương Ái Phương, lúc cô đến thấy Vương Đông Mai cũng ở đây, vội chào hỏi: “Chị Ái Phương, chị Đông Mai.”
Vừa thấy cô vui cười đi vào, Vương Đông Mai đã cười nói: “Cô nhặt được hạt đậu vàng à, cười vui vẻ quá vậy, miệng sắp kéo đến mang tai rồi.”
Tâm trạng Giang Nguyệt Vi thật sự rất vui, nhưng mà Tưởng Chính Hoa không ở đây, cô muốn tìm một người để chia sẻ tâm trạng của mình cho nên mới chạy tới đây, cô ngồi xuống đưa thư trong tay mình cho các cô ấy nhìn, thần thái giữa mày vô cùng sáng láng: “Không nhặt được đậu, nhưng phiếu điểm thi đại học của tôi có rồi.”
Trương Ái Phương vội mở thư ra, sau khi thấy điểm vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: “Tổng điểm năm trăm điểm đúng không? Cô thi được hơn bốn trăm sao?”
Vương Đông Mai nghe vậy cũng rướn người qua nhìn, thấy điểm số bên trên, ngạc nhiên nói: “Là vậy thật sao?”
Hai người Trương Ái Phương và Vương Đông Mai còn chưa học hết tiểu học, cho nên ngày thường không hay nói đến mấy chuyện học tập cùng Giang Nguyệt Vi, họ cũng không biết cô học thế nào, bây giờ vừa thấy mới biết được vậy mà cô còn có thể thi được điểm cao như vậy.
Nếu như đậu đại học, tương lai sẽ vô cùng sáng lạn!
Vương Đông Mai cầm lấy phiếu điểm từ trong tay Trương Ái Phương, sờ vài cái, nhìn Giang Nguyệt Vi hỏi: “Cô thi được điểm cao như vậy, chắc chắn là đậu đại học nhỉ?”
Tuy rằng Giang Nguyệt Vi rất vui, nhưng mà vẫn không dám nói chắc, chỉ cười nói với các cô ấy: “Không biết, tôi còn chưa kiểm tra xem có đủ điểm hay không, lại còn cần kiểm tra sức khoẻ và thẩm tra chính trị, cho nên việc này tôi cũng không dám nói ra bên ngoài, chờ sau này nhận được giấy báo đã rồi nói.”
Trương Ái Phương liền nói: “Vậy cô nhanh đi kiểm tra đi.”
Dựa theo tình hình năm trước, bởi vì tin tức đến muộn, nên điểm trúng tuyển phải chờ một thời gian nữa mới có, cho nên Giang Nguyệt Vi không vội: “Chờ hai ngày nữa đã.”
Vương Đông Mai lật qua lật lại tờ phiếu điểm, trong lòng hâm mộ không thôi: “Chắc chắn sẽ đậu rồi, cô không ốm đau, kiểm tra sức khoẻ chắc chắn không thành vấn đề, cô cũng không phạm tội gì, thẩm tra chính trị cũng không thành vấn đề đâu nhỉ?”
Giang Nguyệt Vi cũng cảm thấy không thành vấn đề, cơ thể cô ngoại trừ đến giờ chưa đậu thai ra thì bình thường không có bệnh tật gì, tổ tiên nhà họ Giang đều là bần nông, lập trường giai cấp của cô cũng không thành vấn đề, càng chưa từng nói những lời bêu rếu ảnh hưởng xấu gì, hai điều khiến cô lo lắng duy nhất là từng ly hôn và quan hệ trong nhà không tốt.
Nhưng bây giờ tự do hôn nhân, ly hôn có lẽ sẽ không trở thành lý do ràng buộc cô, còn về bối cảnh gia đình, tuy rằng nhà họ Giang hơi loạn, Lý Mỹ Ngọc cũng khắc nghiệt, nhưng bọn họ đều không vi phạm pháp luật.
“Chắc là Chính Hoa nhà cô sẽ vui đến c.h.ế.t mất.” Trương Ái Phương nhìn cô rồi nói: “Về nhà nhớ bảo anh ta khen thưởng cô thật lớn, tốt nhất là muốn gì cho đó."
Bây giờ Giang Nguyệt Vi nào dám nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh chóng nhận được giấy báo để có thể thở phào nhẹ nhõm, cô trả lời Trương Ái Phương một cách qua loa, sau đó nói mình về nhà chuẩn bị hồ sơ để thẩm tra chính trị.
Chờ hai ngày sau, cô gọi một cuộc điện thoại, biết điểm trúng tuyển Nhân Hoa năm nay là ba trăm năm mươi tám điểm, cô đã đủ điểm.
Sau khi vui mừng trôi qua, bây giờ tâm trạng Giang Nguyệt Vi đã trở nên bình tĩnh hơn nhiều, cô gọi điện thoại đến Chúc Tiểu Lan, sau đó biết được thành tích của cô ấy tuy rằng chỉ được hai trăm tám mươi điểm, nhưng cô ấy nói đã đủ điểm đậu nguyện vọng ba, Giang Nguyệt Vi cũng vui mừng thay cô ấy.