Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt Vi nghe vậy thì giật mình sợ hãi, cô định nói gì đó nhưng cả người đã bị anh ném bổng lên trên.

Sau đó như có một con cá to lớn lắc lư cơ thể to tướng của mình lướt qua đám lục bình xanh biếc, nhanh chóng phá tan từng lớp cửa, cuối cùng đ.â.m sâu vào trong tìm nơi ngọt lành.

Đến phút cuối, ánh mắt Giang Nguyệt Vi hơi rã rời, cô cất giọng khàn khàn nức nở nói không muốn hợp tác với anh nữa.

Tưởng Chính Hoa cười thầm trong lòng, miệng mồm người phụ nữ này giỏi lừa gạt thật, rõ ràng đã ướt nhẹp cả rồi mà miệng lưỡi còn rất cứng rắn, anh kề sát tai cô cắn nhẹ: “Đồ lừa đảo, anh không tin em đâu, trưa hôm nay em cho anh ăn nhiều món như vậy, không phải là muốn anh làm thế này sao.”

Giang Nguyệt Vi thấy không có tác dụng, cũng không thèm nói gì nữa, để mặc anh “bận rộn”, đến tận khi bên ngoài vang lên tiếng báo tắt đèn của bộ đội, anh mới “hành quân lặng lẽ”.

Giang Nguyệt Vi thở phì phò, giống như con cá bị vớt ra khỏi mặt nước không thở nổi, nhưng trong lúc mơ màng cô vẫn nhớ rõ kéo gối lót dưới eo mình.

Cả người Tưởng Chính Hoa cũng toàn là mồ hôi, nhìn thấy động tác khó hiểu của cô: “Em làm gì vậy?”

Giang Nguyệt Vi thở hổn hển một hồi lâu mới ổn định lại hơi thở, từ tốn nói: “Như vậy dễ thụ thai hơn.”

Tưởng Chính Hoa cảm thấy đáng tin lắm: “Làm vậy có được không?”

Giang Nguyệt Vi cũng không biết có thể thành công hay không, có điều mấy hôm trước trong lúc nói chuyện phiếm với Trương Ái Phương và Vương Đông Mai, hai cô ấy nói có thể thử cách này: “Không biết nữa, em thử xem.”

Anh nhìn thấy trong đôi mắt đen nhánh của cô ấn chứa chút ánh sáng nước lấp lánh, đó là vì vừa nãy bị anh làm lâu quá bật khóc, nhướng mày cười: “Chẳng bằng sau này anh nộp “lương” nhiều thêm vài lần.”

Giang Nguyệt Vi duỗi đôi chân mềm nhũn của mình, oán trách nhìn anh: “Không phải ngày mốt anh đã quân diễn chính thức sao? Đến lúc đó sẽ không về nhà rất lâu, vậy khoảng thời gian này làm thế nào?”

Hai lần trước đều nỗ lực như vậy, nhưng cô không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, bây giờ đúng lúc kỳ kinh nguyệt đến nên cô muốn thử, nếu mà vẫn không thể có thai, vậy nhân lúc rảnh rỗi cô đến bệnh viện kiểm tra thử, đương nhiên chuyện này cô không định nói với chồng.

Ngày mốt chính là ngày một tháng tám, bắt đầu ngày mai sẽ tiến hành giới nghiêm chặt chẽ, lần giới nghiêm cho đợt diễn tập này từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc kéo dài chừng hai mươi ngày, trong lúc này bất kỳ ai cũng không thể ra vào doanh trại, đương nhiên người ngoài cũng không thể tùy tiện đến gần doanh trại, để khỏi bị thương ngoài ý muốn.

Tưởng Chính Hoa trầm ngâm một lúc, sau đó nhanh chóng kề sát tai cô cắn nhẹ, thủ thỉ nói: “Vậy tối nay anh phải nỗ lực thêm vài lần nữa rồi.”

Người đàn ông này trước giờ nói được làm được, vừa mới dứt lời, anh đã kéo chân của cô đặt lên người anh, cả đêm siêng năng đầu tư trên người cô, làm cho chiếc giường rung lắc không ngừng phát ra tiếng động.

Tối hôm qua tiêu tốn quá nhiều thể lực, ngày hôm sau Giang Nguyệt Vi đã đói đến mức phải thức dậy, bây giờ hơn mười giờ, anh đã không còn ở trong phòng từ lâu, cô nằm một lúc mới dậy tìm đồ ăn, sau khi ăn cơm xong cô đã nhận được thông báo giới nghiêm, thông báo mọi người từ ngày một tháng tám đến hai mươi ba tháng tám không được lên núi, không được đến gần doanh trại, cũng không được tùy tiện hỏi thăm tin tức.

Có vẻ như đây không phải lần đầu tiên khu người nhà gặp trường hợp này, cho nên cần làm gì Giang Nguyệt Vi sẽ làm như thế, tuy rằng thi đại học đã kết thúc nhưng bể học là vô tận, ở nhà ngoại trừ may một chút quần áo, cô rảnh rỗi sẽ lấy sách ra đọc một chút, sau khi xong hết mọi việc cô lại đi theo mấy người Trương Ái Phương vào nội thành mua hạt giống rau quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-82.html.]

Bởi vì lúc trước bận rộn nên hai mảnh đất được bộ đội phát cô đã nhường lại cho người khác trồng, bây giờ cô có thời gian, đương nhiên cũng không muốn để không, mua hạt giống rau củ xong sẽ trồng lên hai mảnh đất mà bộ đội phát cho cô.

Vừa bận rộn là thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã nửa tháng trôi qua, chồng cô còn chưa kết thúc quân diễn, phiếu điểm của cô cũng chưa được gửi đến.

Nhẩm tính kỳ thi đại học cũng đã qua được hai mươi ngày, Giang Nguyệt Vi chờ đến sốt cả ruột, vì thế đi ra ngoài gọi điện cho Chúc Tiểu Lan hỏi thăm tình hình, đi ra ngoài cửa cầu thang, không ngờ lại đụng mặt Dương Tiểu Quả, lần này đi bên cạnh cô ta còn có một người phụ nữ khiến Giang Nguyệt Vi không ngờ tới – Hạ Đan Đan.

Cô ngơ ngác, cảm thấy hơi ngạc nhiên tại sao Hạ Đan Đan lại ở đây, nhưng vừa nghĩ một chút cô như hiểu rõ gì đó, đây có lẽ là em họ mà lần trước Dương Tiểu Quả nói muốn giới thiệu cho cô, chẳng trách hai người họ luôn khó chịu với cô, thì ra họ có quan hệ họ hàng, cô cũng không biết đời trước mình đã làm chuyện xấu gì mà xui xẻo xảy ra tranh chấp với cả cặp chị em này!

Quả nhiên, Dương Tiểu Quả nhìn cô cười nói: “Là cô à, trùng hợp ghê, đây là em họ Đan Đan của tôi, lúc trước đã từng nhắc tới với cô.”

Giang Nguyệt Vi ừ một tiếng, lại nghe cô ta nói tiếp: “Lúc trước tôi nghe Đan Đan nói hai người là bạn cùng lớp à? Trước giờ không nghe cô nhắc đến chuyện trường học, nếu không thì quen nhau từ trước rồi.”

Bây giờ Giang Nguyệt Vi còn bận việc, không có hứng thú với hai chị em nhà này, cũng không có hứng trò chuyện với họ: “Không có gì hay để nói, cũng không thân thiết lắm.”

Dương Tiểu Quả nghe vậy n.g.ự.c cứng lại, lần nào người phụ nữ này nói chuyện cũng khắc nghiệt như thế, hoàn toàn không có chút lễ phép nào, Tưởng Chính Hoa kết hôn với cô đúng là chuyện bất ngờ, cô ta hít sâu một hơi, còn chưa kịp nói thì Hạ Đan Đan đã lên tiếng: “Giang Nguyệt Vi, cô nhận được phiếu điểm thi đại học chưa?”

Giang Nguyệt Vi cũng đang định đi hỏi chuyện thư thông báo, bây giờ nghe thấy Đan Đan hỏi như vậy thì nhướng mắt nhìn cô ta: “Còn chưa, cô nhận được rồi?”

Hạ Đan Đan thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Tôi cũng chưa, có điều tôi cảm thấy cũng không tệ lắm, đề thi rất đơn giản, đậu Nhân Hoa hẳn không thành vấn đề.”

Kỳ thi đại học năm nay cũng giống mọi năm, sau khi có điểm thì đến lúc điền nguyện vọng, đại học Nhân Hoa chính là đại học tốt nhất thành phố họ, điểm trúng tuyển năm trước là ba trăm năm mươi điểm, tuy điểm hơi cao nhưng Trần Vỹ Lượng đã nói những người có thành tích tốt như bọn họ nên để nguyện vọng này lên đầu.

Bây giờ còn chưa có thành tích, Giang Nguyệt Vi không biết tại sao Hạ Đan Đan lại tự tin như vậy, có điều nếu cô ta đã nói vậy thì chắc chắn cô phải chúc mừng rồi: “Vậy tốt rồi, chúc ước mơ của cô thành sự thật.”

Hạ Đan Đan không muốn lời này của cô là thật lòng hay giả ý, chỉ hỏi: “Vậy còn cô?”

Giang Nguyệt Vi nhướng mày: “Không biết, không phải vừa rồi cô đã nói với tôi là còn chưa nhận được giấy báo sao?”

Hạ Đan Đan nhíu mày: “Nhưng cô không so đáp án sao?”

Giang Nguyệt Vi liếc cô ta một cái: “Cái này không quan trọng, trước khi có phiếu điểm tôi sẽ không đoán mò.”

Cô nói xong thì nhanh chóng đi vòng qua hai người họ xuống lầu.

Người nói vô tình người nghe có tâm, Hạ Đan Đan vừa nghe cô nói vậy chỉ cảm thấy cô đang trào phúng cô ta còn chưa có thành tích mà đã dám nói đậu Nhân Hoa không thành vấn đề, trong lòng giận sôi máu.

Dương Tiểu Quả nhìn vẻ mặt cô ta thì biết cô ta giận không nhẹ, chỉ thờ ơ nói: “Thấy chưa, cô ta chính là loại người thế đó, cho nên rốt cuộc lần này em có dám chắc mình thi cao điểm hơn cô ta không?”

Loading...