Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 405
Cập nhật lúc: 2024-09-01 12:41:24
Lượt xem: 458
Mặc dù người kia nói một cách không chú tâm và mạch lạc, nhưng Dương Phương Mai cũng hiểu đại khái, lập tức trở nên tức giận.
Bởi vì năm ngoái cháu trai của bà ấy thi trượt, cho nên năm nay bà ấy đặc biệt chú ý đến việc học của cháu trai, và vô cùng hạnh phúc khi Hoàng Mai đến dạy kèm cho cháu trai của mình.
Mà Lâm Gia Lạc thật sự muốn đánh cô ấy? Không chịu được!
Cây gậy của Thẩm Y Y vừa rồi, là cậu ta đáng bị đánh!
Dương Phương Mai muốn mắng Lâm Gia Lạc, nhưng khi bà ấy vừa đến gần, ánh mắt của bà ấy đập vào bàn tay bị đánh của Lâm Gia Lạc, bàn tay đỏ đen sưng tấy còn chảy máu, năm ngón tay duỗi thẳng vì đau, khuôn mặt méo mó tái nhợt.
Dương Phương Mai hơi sửng sốt, lùi về phía sau một bước, phát hiện mình đang ở gần Thẩm Y Y, bà ấy nhanh chóng nhảy ra xa như một cái lò xò, cảnh giác nhìn cây gậy gãi ngứa trong tay cô — cây gậy gãi chắc chắn đó đã bị nứt ra.
Dương Phương Mai: "..." Nhìn Thẩm Y Y yếu yếu mềm mềm, không nghĩ tới cô lại khoẻ như vậy!
Thẩm Y Y liếc nhìn Dương Phương Mai, nếu cú đ.ấ.m vừa rồi của Lâm Gia Lạc đánh trúng Hoàng Mai, Hoàng Mai chắc chắn cũng không khá hơn là bao, nhưng hẳn là tốt hơn gậy trong tay cô một chút, nhưng... Khi thù mới hận cũ cộng lại, cũng là điều khó thể tránh khỏi, ai bảo cậu ta đập vào tay cô.
Thẩm Y Y 'ngây thơ' nghĩ.
"Mẹ! Anh cả!" Cô bé khóc vang lên, Lâm Gia Hân sợ hãi nhìn cảnh này, giây tiếp theo liền bỏ chạy, hét lớn: "Mẹ, anh cả, hai người mau tới đây, anh hai sắp bị đánh c.h.ế.t rồi! Anh cả! Mẹ! Hai người mau tới đây!"
"Y Y, phải làm sao bây giờ?" Hoàng Mai cũng tỉnh táo lại, cô ấy không cảm thấy Thẩm Y Y tàn nhẫn, so qua sánh lại, cái nắm tay của Lâm Gia Lạc định đánh lên đầu cô ấy vừa rồi mới khiến cô càng thấy chấn động và sợ hãi, nhưng tình huống bi thảm bây giờ của Lâm Gia Lạc cũng là sự thật, cô sợ Lâm Gia Lạc thật sự xảy ra chuyện, do đó liên luỵ đến Thẩm Y Y, dù sao Thẩm Y Y cũng là vì cô ấy mới đánh Lâm Gia Lạc.
Thẩm Y Y không sợ, liếc nhìn Lâm Gia Lạc, thấy cậu ta nằm đó bất động, giơ chân đá cậu ta một cái, nghe thấy tiếng cậu ta rên rỉ, chậm rãi ngẩng đầu lên, một đôi mắt đỏ bừng chứa đầy thù hận nhìn cô.
Thẩm Y Y nhún vai không chút quan tâm, "Nhìn xem, nó còn chưa chết!"
Mọi người: "..." Mặc dù nhưng mà, đây đúng thật là một người tàn nhẫn!
Một lúc sau, Dư Dĩnh hoảng sợ đi tới, đám đông tự động nhường đường cho bà ta, Lâm Gia Lạc đang nằm trên mặt lọt vào ánh mắt của bà ta.
"Gia Lạc!" Dư Dĩnh nghẹn ngào hét to một tiếng, quỳ xuống đất, nâng người dậy, nhìn thấy cánh tay bị thương của Lâm Gia Lạc.
Quay đầu hỏi chuyện gì đang xảy ra, không ai nói gì, Lâm Gia Hân lau nước mắt, chỉ vào Thẩm Y Y và Hoàng Mai rồi nói tất cả đều là do bọn cô.
Thấy lời nói của Lâm Gia Hân đều ám chỉ Lâm Gia Lạc không làm gì sai, tất cả đều là lỗi của Thẩm Y Y và Hoàng Mai, các bạn học chứng kiến chuyện xảy ra đều thấy không vui, đồng thời giúp bọn cô giải thích hai câu.
Dư Dĩnh tự động lọc lời nói, vội vàng chạy tới đánh Thẩm Y Y và Hoàng Mai, "Các người đánh con trai tôi, sao các người lại đánh con trai tôi——"
Hoàng Mai vô thức đẩy Dư Dĩnh, giây tiếp theo Dư Dĩnh giống như một con diều bị thả dây, yếu ớt rơi xuống đất, sau đó nằm trên mặt đất kêu lên: "Ăn h.i.ế.p người quá đáng! Các người ăn h.i.ế.p người quá đáng!"
Vừa rồi Lâm Gia Hân la hét suốt một đường về nhà, khiến những người hàng xóm xung quanh ai cũng cảm thấy hoảng hốt, bọn họ không hiểu chuyện gì chỉ trỏ hai đám người.
Hoàng Mai cũng tức điên người khi nhìn thấy Dư Dĩnh ngã xuống đất, mặc dù cô ấy nghĩ muốn đẩy Dư Dĩnh, nhưng cô ấy lại vội vàng đứng trước người Thẩm Y Y, cô nên không dùng chút lực nào, chỉ chạm vào bà ta mà thôi, thế mà bà ta lại ngã xuống đất?
"Gia Lạc!"
"Mẹ!"
Lúc này, Lâm Gia Đống vì chân què mà đến muộn, cuối cùng cũng đến, miệng gọi tên Lâm Gia Lạc, khi nhìn thấy mẹ mình nằm trên mặt đất liền đi đến nâng mẹ dậy, Dư Dĩnh chỉ vào Hoàng Mai và Thẩm Y Y rồi nói bọn họ bắt nạt bà ta.
Lâm Gia Đống nhìn Thẩm Y Y bằng đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt đầy bi thương.
Thẩm Y Y có linh cảm không tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-405.html.]
Chương 816. Lý Thâm đánh người 1
Lâm Gia Đống ghét cô, đó là điều chắc chắn, nhưng vẻ mặt của anh ta nhìn như không có vẻ muốn chống đối với cô như trước nữa, đây là muốn làm gì?
"Y Y, cô..." Lâm Gia Lạc vẻ mặt đau đớn, "Cô không thể buông tha cho tôi sao? Chỉ vì tôi từ chối..."
Thẩm Y Y nghe anh ta nói xong nửa câu đầu, liền hiểu ý của anh ta.
Có phải này muốn đổ nước bẩn lên cô và nói rằng cô vì yêu sinh hận nên mới đối xử với anh ta như thế này? Anh ta muốn hủy hoại danh tiếng của cô trước mặt hàng xóm sao?
Bây giờ cô và nhà họ Lý sống ở đây, chỉ cần khẳng định cô vì yêu mà sinh hận Lâm Gia Đống, cô và nhà họ Lý sẽ bị mọi người bàn tán xôn xao.
Và chỉ cần mọi người tin điều này, cho dù Lâm Gia Đống nói rằng cô đã ngủ với anh ta, có sẽ rất nhiều người lựa chọn tin chuyện đó.
Thói đời bây giờ đã thay đổi, nếu đề cập tới phạm tội thì không thể làm tổn hại đến Lâm Gia Đống được, nhưng Thẩm Y Y không quan tâm có tội hay không, có vết thương thì đều có thể dẫn đến cái chết.
Sau khi đoán được ý đồ của Lâm Gia Đống, ánh mắt Thẩm Y Y lạnh lùng, còn chưa kịp làm gì thì một bóng đen xuất hiện bên cạnh cô, trực tiếp đá văng Lâm Gia Đống đi, đám đông kêu lên, xung quanh trở nên ầm ĩ.
Thẩm Y Y nhìn người đàn ông đứng trước mặt, người đàn ông liếc nhìn Lâm Gia Đống với vẻ mặt thờ ơ và chế giễu, quay đầu nhìn cô, hỏi: "Vợ à, em không sao chứ? Tên này lại quấy rầy em?"
"Ừm!" Thẩm Y Y và Lý Thâm có một sự ăn ý ngầm, cô đột nhiên hiểu được ý của anh, liếc nhìn Lâm Gia Đống đã đứng dậy rồi, vừa bực bội vừa không nói nên lời: "Thuốc cao bôi trên da chó [1] này lúc còn ở quê đã luôn quấy rầy em, không dễ dàng gì mới có thể trở về thành phố, vẫn không thể thoát được khỏi anh ta, ly hôn rồi đi quay về thì thôi đi, vậy mà còn chuyển đến gần nhà chúng ta, anh Thâm, em sợ quá!"
[1]
[1] Ý chỉ những người bám dai như đỉa
Mọi người đang hóng chuyện???
Phản ứng đầu tiên của họ là, tại sao cô lại thấy sợ? Nhìn cô không có một chút dáng vè sợ hãi nào; phản ứng thứ hai là, bọn họ thế mà lại có một đoạn quan hệ như vậy sao? Nghe có vẻ như là Lâm Gia Đống đang quấy rầy Thẩm Y Y? Là vì cô nên mới chuyển đến đây?
Vẻ mặt mọi người kinh ngạc nhìn, ánh mắt dần dần chuyển sang khinh thường khi nhìn về phía Lâm Gia Đống.
Mẹ Lý cũng đến, tất nhiên bà biết Thẩm Y Y có thù oán với Lâm Gia Đống, lúc Lâm Gia Đống đi ra ngoài đầu cơ trục lợi, suýt chút nữa bị bắt còn nhét đồ vào sọt đồ của Thẩm Y Y, nhưng bà không biết bọn họ vẫn còn một đoạn hận thù như vậy.
Mẹ Lý vừa nghe xong liền tức giận, ánh mắt chứa đầy lửa nhìn Lâm Gia Đống, bà nóng lòng muốn tiến lên thưởng cho anh ta hai cái tát.
Thấy Lý Thâm cúi đầu túm lấy cổ áo Lâm Gia Đống, dưới ánh mắt kinh ngạc và khiếp sợ của Lâm Gia Đống, anh cho anh ta một nắm đấm.
Lâm Gia Đống bởi vì không ngờ Lý Thâm và Thẩm Y Y lại đổ nước bẩn lên người mình trước, dòng suy nghĩ của anh ta bị gián đoạn, vắt óc suy nghĩ tìm biện pháp cứu chữa, bỗng dưng chịu một cú đ.ấ.m của Lý Thâm, cơn đau dữ dội kéo đến, đầu óc trống rỗng, hai tai ù ù.
"A!" Đám đông lại kêu lên.
Lý Thâm dùng bao nhiêu lực thì mọi người không biết, nhưng bằng mắt thường có thể nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Gia Đống nhanh chóng đỏ bừng, sưng tấy, hai mắt đờ đẫn, dường như bị đánh choáng váng, phải mất một lúc lâu mới cử động, m.á.u chảy ra từ khóe miệng theo động tác của anh.
"Phốc" Lâm Gia Đống phun ra một ngụm máu, bên trong có hai chiếc răng gãy.
"Con trai?" Dư Dĩnh như điên ôm lấy Lâm Gia Đống, hoảng hốt kiểm tra vết thương cho anh ta, hỏi anh ta thấy thế nào.
Lâm Gia Đống đẩy tay bà ta ra, liếc nhìn Lý Thâm một cách oán hận, sau đó nhìn Thẩm Y Y với vẻ đau khổ, bên trong còn chất chứa sự không thể tin nổi và không can lòng, "Y Y, tôi biết cô ghét tôi, nhưng chỉ vì tôi từ chối cô, mà cô làm vậy với tôi sao? Cô quên chúng ta lớn lên cùng nhau, cô còn nói sau này sẽ gả cho tôi, sau đó tôi xuống quê, em cãi lại gia đình mà đi theo tôi."
"Tôi nói tôi chỉ coi cô như em gái, nhưng cô chưa c.h.ế.t tâm, sau khi xuống quê, cho dù cô đã kết hôn rồi vẫn gửi thức ăn, quần áo còn có cả tiền bạc cho tôi, chẳng lẽ những thứ này đều là giả sao? Chỉ vì tôi không có tình cảm nam nữ với cô, cô vì yêu sinh hận mà bảo người đàn ông của cô đánh tôi, thậm chí còn nói những lời đổi trắng thay đen như vậy? Nhưng cô có biết hay không, chỉ cần tìm một người quen biết chúng ta liền có thể chọc thủng những lời nói dối này của cô! Cô muốn tôi tìm người lại đây để nói ba mặt một lời với cô sao?"
Với những lời mà anh ta nói, mặc dù mọi người đều giữ thái độ hoài nghi, nhưng bởi vì lời nói của Lâm Gia Đông quá chắc chắn nên mọi người không khỏi có chút run rẩy, nhìn ánh mắt của Thẩm Y Y, bọn họ cũng có chút d.a.o động.