Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 197
Cập nhật lúc: 2024-08-27 17:19:58
Lượt xem: 683
Người đàn ông có ria cảm thấy Lý Thâm nên chần chờ một chút, kết quả không có, người phụ nữ kia vừa dứt lời, Lý Thâm liền trực tiếp nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn, không còn e ngại khẩu s.ú.n.g trong tay hắn nữa.
Mẹ nó thằng nhóc này thế mà dám tin lời con đàn bà thối kia, ngay cả mạng cũng dám lấy ra để đánh cuộc!
Người đàn ông có râu mắng một câu thô tục ở trong lòng.
Như vậy thì để hắn toại nguyện cho thằng nhóc này, chỉ tiếc cho sự si tình này!
Người đàn ông có râu kia hạ sát tâm, hắn đánh không lại Lý Thâm, nếu như bị Lý Thâm bắt được chỉ có con đường chết.
Nhưng nếu hắn nổ súng, mặc dù sẽ dẫn công an đến, nhưng tốt xấu gì trước lúc công an chưa tới, hắn vẫn có hội để trốn thoát.
Tay hắn bị Lý Thâm nắm lấy, nhưng họng s.ú.n.g dưới sự giãy dụa mạnh mẽ của hắn đã dừng trước bụng Lý Thâm, người đàn ông có râu không chút do dự bóp cò, cùng lúc đó, khóe môi hắn cong lên một chút…
Nhưng một giây sau hắn liền giật mình, liên tục bóp cò, kết quả bóp mãi mà vẫn không nghe thấy tiếng s.ú.n.g —— trong s.ú.n.g của hắn thật sự không có đạn!
"Không có khả năng, rõ ràng là có đạn..." Không đợi người đàn ông có râu nói xong, Lý Thâm trực tiếp đạp hắn ngã xuống mặt đất, nắm chặt cánh tay hắn rồi bẻ cong một vòng, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thẩm Y Y đúng lúc đưa cho anh một sợi dây thừng.
Sợi dây thừng là dây chão thường dùng để buộc trâu nên vô cùng rắn chắc, lúc vừa mới ở bưu điện, cô đã lấy hết đồ ra, không dùng thứ gì để cho cái sọt lại cả, Lý Thâm muốn đeo sọt giúp cô, cho nên cũng nhìn thấy bên trong sọt không có gì cả.
Cho nên sợi dây thừng này giống như xuất hiện từ hư không, nhưng Lý Thâm cái gì cũng không hỏi, nhận lấy dây thừng trói người đàn ông có râu kia lại.
Người đàn ông có râu vẫn đang suy nghĩ tại sao trong s.ú.n.g của mình không có đạn.
Lúc Lý Thâm đánh nhau với người đàn ông có râu, người đàn ông cao gò vốn nằm ngất xỉu trên mặt đất không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, cố sức rút khẩu s.ú.n.g từ thắt lưng ra.
Hắn ta cẩn thận mở hộp đạn ra nhìn một chút, trong s.ú.n.g đầy đạn.
Hắn ta yên tâm, lắp hộp đạn lại vào trong súng, nhắm vào ngay... Thẩm Y Y.
Còn lý do hắn ta không nhắm vào Lý Thâm, một phần là bởi vì người đàn ông gầy gò kia không xác định được trạng thái của mình cộng thêm thân thủ của Lý Thâm có thể dùng một phát b.ắ.n c.h.ế.t Lý Thâm hay không.
Mặt khác là vừa rồi hắn ta cũng nhìn thấy mức độ quan tâm của Lý Thâm đối với Thẩm Y Y, muốn Lý Thâm chịu đựng cảm giác thống khổ.
Ước chừng là lúc này Thẩm Y Y c.h.ế.t chắc rồi, trong miệng hắn ta phát ra tiếng cười quái dị, "Đi c.h.ế.t đi!"
Cùng lúc đó, Lý Thâm và Thẩm Y Y quay đầu, nhìn thấy họng s.ú.n.g đen nhánh đang đối diện với vợ anh, trái tim của Lý Thâm gần như ngừng đập, nhào tới ôm lấy vợ mình.
Người đàn ông gầy gò bóp cò —— "Pằng..."
Một tiếng s.ú.n.g phát ra nặng nề, họng s.ú.n.g bốc khói, nhưng lại không có viên đạn nào b.ắ.n ra.
Người đàn ông gầy gò không tin, tiếp tục bóp cò —— lúc này ngay cả tiếng s.ú.n.g cũng không có.
Người đàn ông gầy gò không thể tin tưởng mọi chuyện đang xảy ra, tháo khẩu s.ú.n.g ra nhìn,bên trong hộp đạn trống rỗng, trong nháy mắt trợn to hai mắt, nhìn về phía Lý Thâm và Thẩm Y Y.
Lý Thâm nhìn thoáng qua vợ mình, sau đó quay đầu đi đến bên cạnh người đàn ông gầy gò, một cước đá văng khẩu s.ú.n.g trong tay hắn ta, sau đó lấy chân đạp một cái thật mạnh lên lồng n.g.ự.c của hắn ta.
Người đàn ông gầy gò cắn chặt răng, m.á.u chảy ra từ kẽ răng, cuối cùng quay đầu, ngất xỉu.
Lý Thâm quay đầu lại, "Vợ, có thể cho anh một sợi dây thừng khác không?"
Thẩm Y Y: "..." Mang tâm tình phức tạp đi qua, từ trong sọt, nhưng thật ra là trong không gian, lấy ra một bộ dây thừng khác , đưa cho Lý Thâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-197.html.]
Lý Thâm nhận lấy, vừa ngồi xổm xuống trói người đàn ông gầy gò lại, vừa hỏi vợ mình, "Vợ, em có nước không? Anh thấy khát rồi."
"..." Thẩm Y Y từ bỏ chính mình, từ không gian lấy ra một chai nước khoáng của những năm sau, không xé nhãn dán, trực tiếp đưa cho anh.
Lý Thâm trói người lại xong, nhận lấy chai nước, nhìn nhãn hiệu bên trên, lại nhìn thoáng qua vợ mình, Thẩm Y Y vô tội nhìn trời.
Lý Thâm là thật sự cảm thấy khát, nhanh chóng uống nước.
Dù sao cũng đã bại lộ, Thẩm Y Y cũng không quan tâm, lại cầm một tờ khăn giấy ra, lau vết m.á.u dính trên mặt anh.
Lý Thâm liếc mắt nhìn khăn giấy trong tay cô, đánh giá một câu, "Thật trắng."
Khăn giấy trên thị trường bây giờ đều là màu hồng.
Thẩm Y Y nhét giấy vào trong tay anh, tức giận nói: "Tự anh lau."
Lý Thâm không để ý, nhận tờ giấy, lau chùi.
Sau khi lau xong, anh nhét xấp giấy bẩn đó vào trong túi áo… Loại giấy không phù hợp thời đại này không thể vứt lung tung.
Thẩm Y Y đi đến bên cạnh người đàn ông râu ria, nhặt chiếc túi lúc Lý Thâm trói người đàn ông râu ria đã giật xuống ném ở bên cạnh, chưa kiểm tra.
Tình báo có thể khiến cho đối phương hi sinh nhiều người như vậy cũng phải bảo vệ để đưa ra ngoài, khả năng cao đều là cơ mật quốc gia, Lý Thâm và Thẩm Y Y sẽ không tự tiện mở ra.
Sau khi bị Lý Thâm trói chặt, anh ta nằm rạp trên mặt đất, mặt đối mặt với đất, tuy rằng không nhìn thấy, nhưng có thể phát hiện được túi của anh ta đã bị nhặt lên rồi.
Người đàn ông râu ria có chút kích động: "Đó là của tôi, mấy người trả lại cho tôi, thả tôi đi, tôi có thể cho mấy người rất nhiều tiền..."
Lý Thâm đi tới, đạp anh ta một cước, anh ta liền hôn mê bất tỉnh.
"Kêu công an tới không?" Thẩm Y Y hỏi.
"Kêu." Lý Thâm đáp, đi ra hẻm, kêu một người đi đường, không nói là chuyện gì, cho một xu, bảo đối phương hỗ trợ đến cục công an gọi người.
Cuối cùng có hai công an đến, biết được Lý Thâm và Thẩm Y Y bắt được hai tên đặc vụ của địch, còn là thủ lĩnh đặc vụ của địch thì lập tức coi trọng, bắt hai tên địch về cục công an. Lý Thâm và Thẩm Y Y cũng được mời đến cục công an tường trình, bốn người tách ra làm riêng.
Người đàn ông cao gầy và người đàn ông râu ria được dùng một vài phương pháp khác thường cứu tỉnh. Người đàn ông cao gầy sau khi tỉnh lại thì hoảng sợ nói vết thương của mình rõ ràng có viên đạn, nhưng mà lúc đánh ra không có, nói hai người Lý Thâm và Thẩm Y Y là yêu quái, khiến cho người ta bắt bọn họ.
Người đàn ông râu ria sau khi bị Lý Thâm trói lại, bởi vì nằm sấp nên không thấy được lúc người đàn ông cao gầy mở rãnh ra nhìn thấy bên trong có viên đạn, đương nhiên cũng sẽ không nghĩ theo phương diện "yêu quái", chỉ cho là tên thuộc hạ nào của mình không phục đã phản bội mình, rút viên đạn bên trong khẩu s.ú.n.g sau lưng đi rồi.
Về phần Lý Thâm và Thẩm Y Y... Lúc công an đến, bọn họ đã bàn xong khẩu cung.
Thẩm Y Y là trong lúc Lý Thâm và người đàn ông râu ria đánh nhau vô tình phát hiện người đàn ông râu ria đang giữ cò súng, qua đó mới biết được trong s.ú.n.g của anh ta không có đạn, những chuyện khác thì dựa theo tình hình thực tế mà nói.
Căn cứ vào việc người đàn ông cao gầy bị Lý Thâm đánh cho đầu rơi m.á.u chảy, bác sĩ còn nói não người đàn ông cao gầy bị chấn thương, vì vậy phát ngôn "yêu quái" của anh ta không có người tin, còn tưởng rằng anh ta bị điên rồi.
Cách nói của Lý Thâm, Thẩm Y Y và người đàn ông râu ria rất liên kết, cộng thêm cảnh sát biết được nguyên nhân chân thật người đàn ông râu ria và người đàn ông cao gầy đến tìm Lý Thâm là vì trả thù, cư xử với bọn họ cực kỳ thân thiện, khách khí.
Tại cục công an, Lý Thâm và Thẩm Y Y đã nhận được đãi ngộ như "anh hùng".
Vì cảm ơn bọn họ, còn thưởng cho bọn họ tiền thưởng ba trăm đồng.
Chờ Lý Thâm và Thẩm Y Y ra khỏi cục công an đã là chạng vạng tối.
Chu Phong Thu và Lý Đại Nha ở bên ngoài chờ.
Buổi trưa bọn họ đã mang đủ hành lý đến giao lộ đợi người, kết quả rề rà mãi không thấy người, sau khi biết được con đường đến nhà máy chế biến thịt xảy ra hỗn loạn, hai người đều lo lắng, vội vàng đuổi qua. Lúc ấy hỗn loạn đã dẹp yên rồi, bọn họ ở quần chúng nghe ngóng có thương vong hay không. Sau khi nghe nói có, lại vội vàng đuổi theo đến bệnh viện, kết quả vẫn không tìm được người.
Lý Đại Nha suýt nữa là nổi điên, vẫn là Chu Phong Thu nói đến cục công an xem thử, cuối cùng mới tìm được Lý Thâm và Thẩm Y Y.