Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-08-27 10:17:55
Lượt xem: 631
Lý Thâm không quan tâm tới chị mình, chỉ nhìn về phía vợ anh, sắc mặt nghiêm túc: “Vợ, em tin anh.”
Thẩm Y Y: “…”
Đã cố nhịn nhưng không được, khóe môi cong lên.
Cô vốn tin anh, chỉ là ban nãy cô còn đang lo lắng làm sao giải quyết chuyện mình nói dối thì lời nói của Chu Phong Thu vừa hay đã cho cô một cái cớ để lái sang chuyện khác. Cứ vậy mà nói sang chuyện của Chu Phong Thu.
Thấy chồng cô căng thẳng đến vậy thì cô không nỡ nữa.
???
Chu Phong Thu và Lý Đại Nha nhìn cô. Giận tới khờ luôn rồi à?
Hiểu được ý cô nên Lý Thâm thả lỏng, anh biết rằng cô tin anh.
Người nhân viên đó đã cân xong hàng rồi, yêu cầu trả tiền.
Lý Thâm trực tiếp bước đến trả tiền, sau đó muốn thay vợ đeo ba lô, “Vợ, anh đeo giúp em cho.”
“Không sao, không nặng.” Thẩm Y Y nói: “Một lát anh còn phải đạp xe mà.”
Cặp vợ chồng vừa nói chuyện vừa rời khỏi đó. Để lại Chu Phong Thu và Lý Đại Nha với vẻ mặt mịt mờ, nhanh chóng đuổi theo sau.
Nhắc đến đạp xe anh mới nhớ ra rằng vốn anh định chở chị anh về, nhưng vợ đã đến rồi. Đương nhiên không thể mặc kệ mà để lại vợ anh.
Liền quay lại, nói với người ở sau lưng: “Chị, lát nữa chị đi cùng xe với lão Chu nhé. Lão Chu, được không vậy?”
Chu Phong Thu muốn còn không được: “Đương nhiên là được.”
Lý Thâm nhìn anh ấy với ánh mắt chán nản. Món nợ ngày hôm nay, sớm muộn gì anh cũng sẽ tính với anh ấy.
Chu Phong Thu lạnh gáy, trốn sau lưng Lý Đại Nha.
Đầu óc của Lý Đại Nha vẫn chưa tỉnh lại sau vụ việc vừa rồi, cau mày nhìn Thẩm Y Y, “Vợ em hai, có phải em sợ nó không? Em nói với chị nè, không sao đâu, em không cần phải nhẫn nhịn đâu. Nó mà hung dữ thì chị…”
Lý Đại Nha muốn nói là cô ấy sẽ trừng trị Lý Thâm, Nhưng cô biết rằng nếu Lý Thâm thật sự hung dữ lên thì sẽ không chịu nghe lời cô ấy nữa. Vả lại thì cô ấy cũng không đánh lại đứa em Lý Thâm này. Cô ấy im lặng rất lâu sau mới nói tiếp “Chị sẽ để cha mẹ trừng trị nó!”
Lý Thâm có hung dữ cũng sẽ không đánh cha mẹ đâu nhỉ?
Lý Thâm: “…” Đây là chị ruột của anh, đâu phải chị ruột vợ anh nhỉ?
Thẩm Y Y không nhịn được cười: “Chị à, em tin anh Thâm, anh ấy sẽ không phản bội em đâu.”
Thẩm Y Y cũng đã nói đến thế rồi, Lý Đại Nha cũng chỉ có thể bỏ qua. Chỉ là chân mày vẫn níu thật chặt, nhìn em trai cô ấy một cái, đột nhiên trịnh trọng nói: “Em hai, em phải đối xử tốt với em dâu hai. Em ấy là một cô gái tốt, em không được phản bội em ấy.”
“...” Lý Thâm nghẹn lời trong chốc lát, gật đầu: “Ừm, em biết rồi.”
Chu Phong Thu rất thông minh, đi lấy xe qua đây, “Đại Nha, lên xe nào? Em chở chị về.”
Lý Đại Nha vừa nghe thấy “Đại Nha” thì cảm giác mất tự nhiên lại ập đến. Trước đây Chu Phong Thu luôn gọi cô là chị Đại Nha. Về sau, cô cũng không để ý từ bao giờ đã chuyển thành “Đại Nha”.
Đến lúc thể hiện tình cảm rõ ràng với cô, cô mới nhận ra.
Lúc biết được Chu Phong Thu thích mình, Lý Đại Nha cực kì kinh ngạc. Cô cảm thấy mình không có gì để Chu Phong Thu thích. Huống chi cô đã lớn tuổi, lại còn từng kết hôn rồi…
Vậy nên lúc nào Lý Đại Nha cũng tránh cậu theo bản năng. Không muốn bản thân mình làm cậu bị chậm trễ.
Liền lắc đầu nói: “Không cần, xe bò của bác Ngưu có lẽ vẫn chưa về mất. Một lát tôi ngồi xe bò về là được rồi.”
“Thế thì sao được?” Chu Phong Thu khó khăn lắm mới có một lí do chính đáng để đưa cô ấy về nhà. Vội vàng nhân lúc Lý Thâm và Thẩm Y Y không chú ý, nói nhỏ “Yên tâm, người khác sẽ không hiểu lầm đâu. Lần trước em có đến nhà anh Thâm một lần rồi, nếu người khác có hỏi thì chị cứ nói em là bạn của anh Thâm... Hoặc nói em là em họ của chị cũng được!”
Dừng được một lúc, cậu lại nói: “Vốn dĩ anh Thâm định chở chị về, nhưng chị dâu cũng ở đây rồi. Nếu anh ấy chở chị thì không chở được chị dâu, chở chị dâu thì lại không chở được chị… Không lẽ chị định làm khó chị dâu?”
Lý Đại Nha: “…” Không thể không nói rằng lời này đã đ.â.m trúng điểm yếu của Lý Đại Nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-195.html.]
Cô ấy thật sự cắn răng ngồi lên sau xe của Chu Phong Thu.
Lý Đại Nha lên xe Chu Phong Thu, còn bên này Thẩm Y Y lên xe của Lý Thâm.
Lý Thâm nghiêng đầu hỏi một câu, "Vợ, em còn muốn mua gì nữa không?"
Thẩm Y Y nhìn bờ vai rộng lớn của anh, chần chờ một chút, vẫn nói: "Nếu không qua nhà máy chế biến thịt một chuyến đi, thịt trong nhà cũng không còn nhiều lắm, chúng ta mua thêm chút thịt về."
"Được."
Lý Thâm gật đầu đồng ý, nói với Chu Phong Thu, "Tôi với vợ đi nhà máy chế biến thịt mua chút thịt về, cậu và chị tôi đi lấy hành lý trước đi, lát nữa chúng ta gặp nhau ở ngã tư thôn."
"Được, " Chu Phong Thu nói xong, chở Lý Đại Nha quay đầu về chỗ Lý Đại Nha thuê để lấy hành lý.
Lý Thâm và Thẩm Y Y thì chạy về phía nhà máy chế biến thịt, gió lạnh thấu xương, Thẩm Y Y dựa đầu vào gần lưng Lý Thâm.
Lý Thâm hơi nghiêng đầu: "Vợ, em lạnh sao?"
"Ừm, " Thẩm Y Y nói.
"Vậy em dựa sát vào anh một chút, " Lý Thâm nói.
"Ừm, " Thẩm Y Y nói.
"..." Hai người không nói gì nữa, bọn họ ngồi trên cùng một chiếc xe, tuy rằng trên đường có vô số người đi đường qua lại, nhưng bọn họ cảm giác như chỉ có mỗi hai người.
Vừa nãy Chu Phong Thu cắt ngang lời nói dối của cô, lúc này chỉ còn lại hai người bọn họ, chuyện này không hẹn mà cùng hiện lên trong đầu hai người, cả hai người đều đang chờ người kia mở miệng trước, nhưng không ai nói gì, vô hình trung tạo ra một bầu không khí khó thể diễn tả thành lời.
Thẩm Y Y nhận ra, Lý Thâm có chuyện muốn hỏi cô, chỉ là anh đang phân vân không biết có nên hỏi hay không.
Cô có bí mật, còn anh đã nhận ra bí mật ấy từ lâu.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao vừa rồi lúc cô nói dối bị anh bắt gặp, tuy rằng xấu hổ, nhưng không sợ anh vạch trần lời nói dối của cô, bởi vì cô biết anh nhất định sẽ giúp cô nói dối.
Nhưng, có nên nói hay không?
Bây giờ không giống như lúc cô mới trùng sinh trở về, lúc cô mới tùng sinh, tuy rằng lòng tràn đầy cảm giác muốn bù đắp cho Lý Thâm và ba đứa nhỏ, cũng tin tưởng bọn họ, nhưng vì xuất phát từ chút tư lợi trong lòng mà cô lựa chọn không nói chuyện không gian với Lý Thâm.
Bây giờ đã hơn hai năm trôi qua, Lý Thâm đối xử với cô như thế nào, trong lòng cô biết rõ, cũng muốn tìm cơ hội nói với anh, chỉ là vẫn không tìm được cơ hội thích hợp.
Có lẽ bây giờ chính là thời điểm thích hợp đó?
"Vợ, lúc nãy anh còn tưởng là em không tin tưởng anh, cho nên cảm thấy rất tức giận."
Đang lúc Thẩm Y Y đang suy nghĩ muốn nói chuyện không gian như thế nào, thì bất ngờ, Lý Thâm lại mở miệng nói trước, ngữ khí mang theo một chút ý tứ đùa giỡn.
???
Thẩm Y Y không nghĩ tới anh sẽ là người mở miệng phá vỡ sự trầm mặc này trước, hơn nữa còn nói đến chuyện không hề liên quan đến bí mật của cô.
Ngạc nhiên một chút, tâm tình lại có chút phức tạp, đây không phải là anh nhìn ra cô có chuyện khó có thể mở miệng, cho nên không muốn ép hỏi cô sao.
Một người đàn ông như vậy, cô còn che giấu cái gì?
"Anh Thâm, thật ra..." Thẩm Y Y muốn nói gì đó.
Một tiếng s.ú.n.g "phanh" đột nhiên vang lên bên tai, Thẩm Y Y hoảng sợ, Lý Thâm phanh xe lại.
Hai vợ chồng đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy trong đám người hỗn loạn có người mặc quần áo đồng phục công an cầm s.ú.n.g vây bắt một đám người ăn mặc như người bình thường, nhưng tất nhiên, thân thủ của bọn họ lại rất tốt.
Bởi vì quá nhiều người, phạm vi vây đuổi rất rộng, đám người bị tiếng s.ú.n.g quấy nhiễu phát ra tiếng kêu sợ hãi, chạy trốn chung quanh, trên đường loạn thành một đoàn.
Lý Thâm và Thẩm Y Y không chạy về phía trước nữa, mà đi theo đám người chạy ngược trở về.
Tiếng s.ú.n.g càng ngày càng xa, mọi người cũng buông lỏng cảnh giác, mồm năm miệng miệng thảo luận chuyện vừa xảy ra.
"Suýt chút nữa dọa c.h.ế.t tôi rồi, sao lại có tiếng s.ú.n.g chứ? Còn xuất động nhiều công an như vậy, rốt cuộc là loại tội phạm gì chứ."
"Có người nói, " Ai đó trong số bọn họ hạ thấp giọng nói, "Là đặc vụ! quân địch!."