Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 194

Cập nhật lúc: 2024-08-27 17:17:52
Lượt xem: 644

Mỗi lần đối diện với Thẩm Y Y, anh đều có cảm giác vui vẻ này. Nhưng không biết làm sao mà Chu Phong Thu gặp Lý Thâm lúc ở cùng Thẩm Y Y chỉ có mỗi hai lần.

Lần thứ nhất là khi anh tìm Lý Thâm để nói về chuyện đồng hồ đeo tay. Lúc đó Thẩm Y Y bị Tiểu Bảo kêu vào trong mất.

Lần thứ hai chính là lần đầy tháng của Tiểu Bối. Khi ấy trong mắt anh chỉ có Lý Đại Nha, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt Lý Thâm nhìn Thẩm Y Y.

Thế nên vào lúc này, Chu Phong Thu thấy anh đuổi theo bóng dáng một cô gái khác, không nhìn thấy mặt nên Chu Phong Thu không nhận ra đó là Thẩm Y Y. Anh hoảng hốt, nhanh chóng đuổi theo sau.

Đi bên cạnh nói thầm: “Không phải chứ, anh Thâm sẽ không thay lòng rồi đâu nhỉ? Không được, tôi phải đi theo xem mới được! Đại Nha đang ở bên trong, cô ấy rất thích em dâu của mình, nếu Đại Nha nhìn thấy em trai mình phản bội em dâu thì e là sẽ làm loạn lên... Đến lúc đó tôi nên về phe Lý Thâm hay Đại Nha đây?”

Thẩm Y Y vừa vào cục bưu điện thì liền đi thẳng đến khu vực gửi bưu điện.

Ở đây không có người nào, không cần phải xếp hàng. Nhân viên làm việc bảo cô ấy lấy đồ cần gửi bưu điện ra thì cô liền lấy ra.

Cô nói với ba đứa nhỏ là mua sắm nhưng thật ra cũng không cần cô mua sắm gì.

Dù sao thì cha mẹ đôi bên đều vẫn còn, đồ cần mua cho bọn họ thì cha mẹ hai bên đều đã mua xong cho bọn họ cả rồi.

Vậy nên cô chỉ cần gửi chút quà cho họ, thể hiện tấm lòng một chút là được rồi.

Nhưng cụ thể là gửi quà gì...

Bây giờ không thể tặng vàng bạc châu báu được gì được. Với hoàn cảnh và vị trí của anh cả và chị dâu cả của cô thì không thích hợp để đeo mấy thứ này.

Cho nên vừa nãy lúc ở nhà, Thẩm Y Y tìm thử trong không gian một chút, thì muốn tặng họ một bộ gương treo cùng lược chải bằng gỗ đàn hương đen và một cặp ly hỷ.

Lược bằng gỗ đàn hương đen thì không cần phải nói rồi, có công dụng chăm sóc sức khỏe rất tốt.

Ly hỷ là đồ gốm. Ngày nay có rất nhiều người uống nước bằng ly tráng men. Thẩm Y Y tặng một cặp ly gốm có in chữ hỷ, vừa mừng đám cưới vừa đẹp lại còn rất mới mẻ độc đáo.

Chủ yếu là lúc này, những món này chỉ được bán ở Hải thị hoặc Hương Giang, ở nội địa không hề có. Tính tình chị dâu cả thì khá ngây thơ đơn giản, tặng những món đồ thú vị, mới lạ này nhất định sẽ rất hợp ý cô ấy.

Thẩm Y Y đặt những món đồ đã được gói lại bằng túi vải lên quầy. Nhân viên tiếp nhận đưa biên lai cho cô. Lúc định điền thì nghe thấy một tiếng kêu đầy kinh ngạc và vui mừng truyền đến. “Em dâu hai, em cũng ở đây.”

Thẩm Y Y vừa quay đầu đã nhìn thấy Lý Đại Nha thì cũng có chút kinh ngạc, nói: “Anh hai em sắp kết hôn, em gửi chút quà cho anh hai và chị dâu cả của em làm quà mừng. Chị cả, sao chị cũng ở đây?”

“Chị được nghỉ rồi, đang định về thôn. Còn dư chút rau cải chưa ăn hết nên muốn cho một chị gái ở chung một tòa nhà với chị. Cô ấy làm việc ở đây, chị tiện đường nên qua đây nói với cô ấy một tiếng.”

Lúc này, nhân viên làm việc không hỏi Thẩm Y Y mà lấy hộp quà đựng lược và ly trong túi ra.

Mặt trên của hộp đựng ly trong suốt, có thể nhìn thấy ly ở bên trong.

Lý Đại Nha nhìn thấy thì khen: “Ly đẹp quá. Có phải là mua ở bên Hải thị hoặc Hương Giang mới có không? Em hai đi giao hàng cho Hải thị rồi đem về sao?”

“Đúng ạ” Thẩm Y Y nói dối không chớp mắt. Mặt cô không đỏ, tim không đập nhanh.

Ngoài cách này thì cô cũng không còn cách giải thích nào khác.

Chỉ là cô không ngờ rằng lời nói dối của cô sẽ bị vạch trần ngay tại chỗ bởi đương sự.

“Vợ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-194.html.]

Sau lưng truyền đến giọng nói quen thuộc khiến cho Thẩm Y Y cả người cứng đơ.

Theo bản năng kêu “Hả?”, khi quay đầu lại thì không ngoài dự đoán nhìn thấy gương mặt quen thuộc của chồng cô. Ánh mắt anh mang theo chút vui vẻ khó nói nhìn cô.

Thẩm Y Y: “…”

Lý Đại Nha nhìn thấy Lý Thâm còn cười nói: “Em hai, đây là đồ em mua từ Hải thị về hả?”

Lý Thâm nhìn Thẩm Y Y một cái. Thẩm Y Y hơi chột dạ, ho lên một tiếng. Vừa lúc nhân viên làm việc đòi biên lai nên cô quay đầu lại điền vào.

Nhìn thấy dáng vẻ chột dạ của cô ấy, ánh mắt Lý Thâm càng sâu thêm. Không biết anh đã nghĩ gì nhưng lúc nhìn về phía Lý Đại Nha thì vẻ mặt của anh đã bình thường trở lại. Gật đầu một cái, giúp vợ anh lấp liếm: “Đúng vậy.”

“Có phải mắc lắm không?” Lý Đại Nha hỏi, “Còn hàng không?”

“Chỉ có một bộ này thôi.”

“Vậy à.” Lý Đại Nha có chút tiếc nuối, nhưng không níu kéo: “Vậy thì thôi vậy.”

“Đại Nha.” Chu Phong Thu vừa vào thì đã thấy cảnh Lý Đại Nha và Lý Thâm “giằng co”, còn thấy cả cô gái ban nãy đang đứng sau lưng Lý Đại Nha.

Cho rằng suy nghĩ ban nãy của mình đã đúng, lòng vô cùng gấp gáp, vội vàng hét lên: “Đừng manh động!”

“Đừng manh động.” Chu Phong Thu chắn ở trước mặt của Lý Đại Nha, trấn an Lý Đại Nha: “Đại Nha, chuyện không phải như chị nghĩ đâu. Cô gái đó không có tí quan hệ gì với Lý Thâm cả. Bọn họ chỉ là bạn bè bình thường thôi, em thề đó! Lý Thâm với chị dâu...” yêu nhau thật lòng đó!

“Yêu nhau thật lòng đó” anh chẳng nói ra được vì Thẩm Y Y đã quay đầu lại rồi!

Nhìn thấy mặt Thẩm Y Y rồi thì những lời Chu Phong Thu định nói đều bị khóa chặt ở cổ họng, mắt chữ O mồm chữ A.

Sao lại là chị dâu chứ?

Lý Đại Nha không hiểu anh đang nói gì, mờ mịt hỏi: “Cô gái đó?”

“Hả? À, cái đó... kia.... Không có gì!” Chu Phong Thu vừa lúng túng vừa ngượng, một lúc lâu sau cũng không giải thích được.

“Cô gái này? Cô gái nào?” Thẩm Y Y đưa biên lai cho nhân viên làm việc, quay đầu lại hỏi. Đưa mắt tra xét Lý Thâm và Chu Phong Thu trong hoài nghi. Cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Lý Thâm, nheo mắt lại: “Anh Thâm?”

Lý Đại Nha cũng đã hiểu ra rồi nhưng cô ấy không giống Thẩm Y Y, cô ấy tin là thật nên đã kinh hãi nhìn Lý Thâm hỏi: “Em hai, sao em lại phản bội em dâu hai?”

Lý Thâm đỡ trán, không để ý đến chị của anh nữa, nhìn về phía vợ anh. Một mực phủi sạch mọi sự liên quan “Đương nhiên không phải, em không hề quen bất kì cô gái nào khác cả, cũng không phải là bạn bè bình thường với cô gái nào hết.”

Đừng nói là vợ của anh, đến cả anh cũng không hiểu Chu Phong Thu đang nói gì.

Nghĩ vậy, anh giận mà không có chỗ nào trút xuống được liền đưa chân đá vào m.ô.n.g Chu Phong Thu, “Nhanh chóng giải thích rõ ràng với vợ tôi đi nào. Cô gái nào chứ, anh nói điên nói khùng gì vậy?”

Chu Phong Thu xoa cái m.ô.n.g bị tê của mình, khóc không ra nước mắt. Cho dù anh lời anh nói là sự thực thì bản thân anh là Thẩm Y Y đi nữa cũng sẽ không tin “Cô gái đó trong lời em thực ra là đang nhắc tới chị dâu.”

“Cậu định gạt ai?” Không đợi tới lượt Thẩm Y Y, Lý Đại Nha đã cướp lời. Cô ấy vốn luôn tốt tính, lần này đã nổi giận “Chắc chắn vì nó là anh em của cậu nên cậu che giấu giúp nó đúng không! Các cậu cấu kết với nhau làm việc xấu!”

“...” Chu Phong Thu yếu ớt nói: “… Là thật mà! Lúc nãy em đang nói chuyện với anh Thâm ở bên ngoài, anh ấy nhìn thấy chị dâu đi vào liền đuổi theo, lúc đó em không nhận ra chị dâu. Em tưởng đâu là cô gái nào, nên hiểu lầm thôi… Được rồi, tất cả đều là lỗi của em hết. Nhưng chị dâu à, việc này thật sự không liên quan đến anh Thâm, chị đừng giận anh ấy nha.”

Nếu không thì khó mà giữ nổi cái mạng nhỏ của cậu ấy.

“…” Nghe kiểu gì cũng thấy cái cớ này rất vụng về, Lý Đại Nha vẫn định nói gì đó.

Loading...