Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-05-03 10:53:47
Lượt xem: 4,589
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi chút thất vọng, Tưởng Tố Tố hỏi. “Tại ? Đại tỷ, thể cho Tố nhi sơ qua ?”
Tưởng Nguyễn dịu dàng từ chối. “Không thể.” giọng vô cùng kiên quyết.
Tưởng Siêu . “Có là đại quên chuẩn lễ vật cho tổ mẫu, cho nên mới như thế đúng . Lần ở nhà ngoại tổ phụ cũng , còn nhờ nương giúp ngươi chuẩn .”
Hắn giống như là vô tình , Hạ Nghiên vội gọi. “Siêu nhi!” Cắt đứt lời của , cũng suy nghĩ, rốt cuộc vẫn là con gái dạy, mặc dù dáng dấp , nhưng cách đối nhân xử thế vẫn kém hơn Tưởng Tố Tố.
“Khiến đại ca chê .” Tưởng Nguyễn . “Có điều nếu nhắc tới, hôm nay cả nhà ngoại tổ phụ mặt. Chẳng lẽ bởi vì Nguyễn nương quên chuẩn lễ vật khi tới phủ, nên ngay cả thọ yến của tổ mẫu cũng thèm tới dự?”
Nàng , mặt Tưởng Siêu cứng đờ, Hạ Nghiên cũng ngây ngẩn. , thọ yến của Tưởng lão phu nhân, Hạ gia là gia mà một cũng mặt, cho dù rảnh đến thì cũng thể sai tặng lễ, nhưng từ đầu tới cuối, thật sự từng tin về Hạ gia. Người Hạ gia tất nhiên thể nào bởi vì Tưởng Nguyễn quên đem lễ vật tới mà đến thọ yến, thế rốt cuộc xảy chuyện gì? Mọi đều suy luận khiến mặt mũi Tưởng Quyền chợt tối , trừng mắt Hạ Nghiên, Hạ Nghiên vội . “Gần đây sức khỏe ngoại tổ mẫu của con , trong phủ nhiều việc cần xử lý, cho nên định ngày sẽ tới.”
Tưởng Nguyễn tỏ vẻ bừng tỉnh. “ , đến nhà ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu hộc m.á.u ngất xỉu , vẫn lên .”
Hạ Nghiên vội vàng đáp trả. “ , bệnh tình vẫn chuyển biến .”
“Vậy .” Tưởng Nguyễn đột nhiên hành lễ với Hạ Nghiên. “Ngoại tổ mẫu bệnh liệt giường, trong lòng mẫu cũng lo âu, nhưng vẫn chuẩn thọ yến cho tổ mẫu, còn vô cùng vẹn . Thật sự là Tưởng gia phúc, Nguyễn nương áy náy.”
Nàng lời cảm tạ, nhưng Hạ Nghiên thấy yên. Câu của Tưởng Nguyễn chính là bà bệnh liệt giường còn lòng lo chuẩn thọ yến, là bà bất hiếu. Hôm nay với các phu nhân tiểu thư, nào một chút buồn bã, e rằng bây giờ trong lòng các phu nhân tiểu thư đều đang suy nghĩ.
Bà thiếu nữ đang dịu dàng mặt, âm thầm nghiến răng nghiến lợi. Chợt . “Không cả.” Vừa nghĩ đến chuyện sắp xảy , trong lòng Hạ Nghiên lập tức thấy sảng khoái.
Mặt tưởng lão phu nhân chút biểu tình bọn họ. lúc , một giọng sắc nhọn truyền tới. “Yêu ma quỷ quái từ tới!”
Mọi đưa mắt , lập tức thấy một đạo sĩ trung niên xuất hiện cửa sảnh, đeo một cái túi chéo, tay cầm một cây kiếm gỗ đào, sắc mặt nghiêm nghị.
Hạ Nghiên sững sờ một chút . “Đạo trưởng Hư Không.” Sau đó vội vàng xin . “Mấy ngày mời vị đạo trưởng tới pháp sự cầu phúc cho Tưởng phủ, ngờ đến hôm nay.”
Đạo trưởng Hư Không , Tưởng Quyền thấy mà cũng khách khí, . “Đã lâu gặp.”
“Thoáng cái năm năm.” Đạo trưởng Hư Không chào đáp lễ. “Thấy đại nhân vẫn bình an, bần đạo cũng yên lòng.”
Tưởng lão phu nhân nhíu mày. “Ngươi là phương nào mà dám đây loạn bừa?” Lời vô cùng khách khí.
Tưởng Quyền . “Mẫu , vị đạo trưởng là quen cũ của con, năm năm cũng từng đến phủ chúng .”
Các vị phu nhân ở đây từng gặp đạo trưởng Hư Không, giờ phút Tưởng Quyền như , đều yên lòng.
Tưởng Nguyễn tại chỗ, lẳng lặng đạo sĩ thần sắc lạnh lùng , đợi câu ‘năm năm ’ thì môi lộ nụ rõ ý tứ.
“Trước khi bần đạo đến đây, vốn là nhận lời mời đến cầu phúc của phu nhân.” Đạo trưởng Hư Không . “Có điều bần đạo thì thấy cả phủ khí đen che kín, e rằng yêu ma gây sự.”
Trên mặt Tưởng lão phu nhân bày vẻ giận dữ. “Người , đuổi tên ngoài cho !”
“Mẫu ! Đạo trưởng Hư Không là cao nhân.” Tưởng Quyền ngăn Tưởng lão phu nhân. Quay đầu vội vàng với đạo trưởng Hư Không. “Những lời đạo trưởng chắc chắn ?”
“Bần đạo bao giờ dối.” Đạo trưởng Hư Không vươn tay vuốt râu. “Yêu ma ở ngay tại trong phủ!”
Hắn đảo mắt khắp sảnh, ánh mắt từ từ dừng Tưởng Nguyễn.
Mọi thấy , đều ngừng thở, đạo trưởng Hư Không cất giọng . “Mặc dù bần đạo cô nương là thế nào, điều bần đạo dám , khí đen trong phủ đều do cô nương gây !”
“Không thể nào.” Hạ Nghiên sửng sốt. “Nàng chính là đại tiểu thư của phủ chúng .”
“Đại tiểu thư?” Đạo trưởng Hư Không . “Là vị đưa đến thôn trang năm năm , ngờ lớn , thì sai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-90.html.]
“Đạo trưởng, ngài gì ?” Tưởng Tố Tố . “Đại tỷ của thể là yêu quái chứ.”
Đạo trưởng Hư Không sang với Tưởng Quyền. “Đại nhân, năm năm bần đạo tính cho vị tiểu thư một quẻ ? Không thể để nàng trở phủ , nếu tất sẽ đại họa, cho dù đại nhân mềm lòng, cũng thể tự hại .”
Mọi từng thấy chuyện , trong đầu đều nghĩ khó trách Tưởng Quyền đạo sĩ là quen cũ, năm năm tính cho Tưởng Nguyễn một quẻ ?
Hạ Nghiên lắc đầu . “Thế nhưng dù nàng cũng là con gái của lão gia, lão gia đành lòng chia cắt với nàng? Đạo trưởng còn cách nào hóa giải ?”
Tưởng Nguyễn tai, nở nụ trào phúng, Hạ Nghiên như , còn tưởng rằng Tưởng Quyền và nàng là hai cha con tình thâm. Nếu nhờ tấu sớ của Vương ngự sử, e rằng Tưởng Quyền thật hận thể để nàng ở mãi thôn trang, chỉ mong đời Tưởng đại tiểu thư là nàng đây!
“Nương, rốt cuộc xảy chuyện gì?” Tưởng Siêu hỏi. “Đạo trưởng là ý gì?”
“Việc …” Hạ Nghiên khó xử Tưởng Nguyễn một cái, giống như hết sức gian nan.
Đạo trưởng Hư Không thấy , . “Bần đạo tính qua ngày sinh tháng đẻ của đại tiểu thư Tưởng phủ, chính là mệnh thiên sát cô tinh, khắc phu khắc mẫu, cả đời khắc hết quyến, còn mang đến họa sát cho nhà. Là trời sinh mệnh yêu ma!”
Thiên sát cô tinh!
Lời , lập tức kinh ngạc, bất giác ánh mắt Tưởng Nguyễn đều mang theo sợ hãi, cho dù nàng xinh như hoa, hiện giờ trong mắt khác gì yêu ma.
Trước cái săm soi đầy sợ hãi của tất cả , Tưởng Nguyễn vẫn bất động, vẫn im lặng, ở nơi đó. Một lát , nàng khẽ .
“Ngươi cái gì?” Tưởng Lệ luôn thích sự đau khổ của khác hỏi.
“Ta nhờ đạo trưởng Hư Không, Nguyễn nương mới mệnh cách của là thiên sát cô tinh.” Câu rõ, tất cả đều nghi hoặc nàng. Tưởng Nguyễn . “Nếu đạo trưởng Hư Không thể tính Nguyễn nương mệnh , năm năm rời , năm năm pháp lực cũng tăng tiến nhiều, hẳn thể cách phá giải mệnh đúng .”
Đạo trưởng Hư Không sửng sốt một chút, lắc đầu . “Mạng tiểu thư quá cứng rắn, lấy pháp lực bây giờ của bần đạo cũng gì .”
Tưởng Nguyễn lắc đầu . “Đạo trưởng lý, điều theo đạo trưởng , khắc phụ khắc mẫu khắc quyến, nhưng ở thôn trang năm năm, từng khắc bất kỳ ai. Trừ sức khỏe của bản ngày càng suy yếu, thì cuộc sống của trong trang càng ngày càng , điều nên giải thích thế nào?”
Bên trong lời ẩn ý, đang ở đây đều là nhân tinh, bình thường lui tới qua nhiều, hiểu ẩn ý bên trong. Hạ Nghiên giả vờ vô tình vuốt tóc mai, đạo trưởng Hư Không lập tức . “Đó là vì trong thôn trang đều quyến, chỉ là hạ nhân bình thường mà thôi.”
“Thì là như .” Tưởng Nguyễn tỉnh ngộ, . “Cho nên do Nguyễn nương trở về Tưởng phủ, vì Tưởng phủ mới gặp nhiều chuyện rắc rối thể lý giải?”
“ thế.” Đạo trưởng Hư Không gật đầu.
“Vậy thì tiên khắc cận nhất mới đúng chứ.” Tưởng Nguyễn về phía Tưởng Quyền. “Dựa ngài khắc c.h.ế.t mẫu của , nếu , khi trở về phủ đầu tiên khắc chính là phụ mới đúng, tại … Lại là nhị ca và nhị chứ?”
Tưởng Quyền thấy Tưởng Nguyễn , trong lòng chút thoải mái. Đạo trưởng Hư Không dừng một chút, . “Chuyện … Bần đạo cũng .”
“Hóa cũng chuyện đạo trưởng .” Tưởng Nguyễn . “Mẫu , cho rằng là thiên sát cô tinh ?”
“Tất nhiên… Tất nhiên là .” Hạ Nghiên lau nước mắt. “Thế nhưng Nguyễn nhi…” Bà vẻ nghẹn lời, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.
“Phụ cũng cảm thấy Nguyễn nương là thiên sát cô tinh ?” Tưởng Nguyễn về phía Tưởng Quyền.
Tưởng Quyền thẳng nàng, ông cảm thấy mặc dù Tưởng Nguyễn đang , nhưng đôi mắt xinh như chứa đầy hàn băng, khác rét lạnh. Ông hoảng hốt hạ mắt xuống, tựa như thấy khung cảnh năm xưa Triệu Mi gầy yếu giường lạnh lùng chất vấn, lòng đầy hoảng hốt, nhất thời sinh sự khó chịu, lạnh nhạt . “Ngươi hại bộ Tưởng phủ?”
“Sao Nguyễn nương thể ý hại bộ Tưởng phủ chứ?” Tưởng Nguyễn . Bởi vì xử lý nhanh gọn như thế nàng thể cam tâm, nàng từng bước giẫm nát nó chân, hóa thành từng mảnh nhỏ, vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian .
Tưởng Nguyễn Tưởng lão phu nhân, thấy Tưởng lão phu nhân nhắm mắt , như xem vở kịch kém chất lượng . Hạ Nghiên . “Đạo trưởng, hôm nay gì đây?”
Đạo trưởng Hư Không Tưởng Nguyễn. “Nếu là , đưa về sống ở thôn trang là . các ngươi đón nàng về, ngày qua ngày, lệ khí càng dày nặng, nhất nên tìm một miếu nhỏ thanh lặng, để nàng ở miếu tu hành ba năm rưỡi, đợi lắng xuống, lẽ sẽ hóa giải .”
Liên Kiều Tưởng Nguyễn, trái tim chợt thấy rét lạnh, tâm tư thật độc ác. Nếu Tưởng Nguyễn ở miếu ni cô, đợi vài năm , e rằng cả kinh thành đều quên còn một Tưởng Nguyễn. Mà đợi tới khi , tuổi Tưởng Nguyễn càng ngày càng lớn, sẽ dễ tìm một mối hôn sự . Không, Hạ Nghiên bày bố Tưởng Nguyễn mạng thiên sát cô tinh mặt nhiều như , nhà trong kinh thành nào còn dám đến dạm hỏi nàng, sợ rằng tránh còn kịp!
Bầu khí vô cùng im lặng, đột nhiên một giọng trầm thấp truyền tới. “Đạo trưởng năng cẩn thận!”