Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 407
Cập nhật lúc: 2024-05-13 15:34:37
Lượt xem: 2,423
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , Tưởng Nguyễn dậy sớm, Tiêu Thiều thấy nàng như , nghi ngờ . “Sao ngủ thêm nữa?”
“Vào cung một chuyến, thăm Phái nhi.” Tưởng Nguyễn . “Thời gian gần đây lẽ thằng bé cũng nhẹ nhàng, một việc thương lượng với thằng bé.”
Tiêu Thiều tất nhiên sẽ ngăn nàng, trầm lặng giây lát, . “Trong kinh yên , để Cẩm Nhất Cẩm Nhị theo nàng.” Lai lịch của đám Nam Cương vẫn rõ, chừng còn hậu chiêu. Tưởng Nguyễn lắc đầu, từ chối ý của . “Không cần, Cẩm Nhất Cẩm Nhị còn nhiệm vụ , chỉ cung, sẽ ở lâu, Thiên Trúc bên cạnh, sẽ chuyện gì . Vã hiện nay Nam Cương trốn còn kịp, thể tự bại lộ phận chứ? Huynh yên tâm , sẽ về nhanh thôi.”
Tiêu Thiều thoáng do dự, Tưởng Nguyễn kiên trì như , nay đều theo ý Tưởng Nguyễn, nên thêm nữa, chỉ dặn dò Thiên Trúc mấy câu, Tưởng Nguyễn mỉm , mặt Tiêu Thiều. Hôm nay Tiêu Thiều cũng ngoài, chuyện của Cẩm y vệ càng phức tạp hơn, huống chi còn phân tích hướng của Nam Cương. Từ sáng đến Thiên Cơ doanh, Tưởng Nguyễn , chủ động giúp vuốt phẳn nếp nhăn áo.
Tiêu Thiều ngẩn , mặc dù nay Tưởng Nguyễn mật với , nhưng trừ những lúc tính toán lòng , từng chú trọng tiểu tiết ở những mặt khác. Nay chủ động như thế, khiến cưng mà sợ.
“Nàng. . .” Hắn dừng một chút, gì. Bản Tưởng Nguyễn vốn thấp, nhưng mặt Tiêu Thiều thì trở nên nhỏ bé. Nàng ngước đầu, còn nhón chân mới bằng với cổ áo Tiêu Thiều, Tiêu Thiều rủ mắt nàng, nàng tỏ hết sức nghiêm túc, vì vẻ mặt Tiêu Thiều dần nhu hòa, trong mắt là sự dịu dàng đến cả bản cũng nhận .
Tưởng Nguyễn xong, ngẩng đầu thấy Tiêu Thiều đang chăm chú, thanh niên trời sinh xuất chúng, đôi mắt sâu lắng sáng ngời, tròng mắt như hàn băng, ngày thường thần sắc lạnh nhạt, nhưng lúc khác chăm chú, sẽ khiến khác cảm thấy đến choáng váng. Cứ như tất cả phong nhã thế gian, đều gom trong đôi mắt tựa như nước mùa thu . Sắc hoặc , dù đây là bên gối, lúc Tưởng Nguyễn vẫn sẽ đến thất thần, nàng thường xuyên nghĩ, lẽ việc gì đời mà Tiêu Thiều thể , chỉ cần chịu dùng mỹ nhân kế.
Ví dụ giờ phút , Tưởng Nguyễn cứ ngẩn Tiêu Thiều gần trong gang tấc, thấy trong con ngươi của thanh niên chợt lóe vẻ gian trá, ngay đó, Tiêu Thiều cúi đầu mổ nhẹ lên khóe miệng nàng.
“Khụ khụ,” Tưởng Nguyễn bất ngờ lấy tinh thần, tức giận bản hoa mắt vì sắc , cử chỉ bất ngờ của Tiêu Thiều cũng gì cho . Hồi lâu mới trợn mắt Tiêu Thiều, lui về phía một bước . “Có đấy.”
Mấy Thiên Trúc sớm hăng hái đầu sang chỗ khác, hình như còn đang trộm, Tưởng Nguyễn , Tiêu Thiều sờ đầu nàng . “Đi sớm về sớm nhé, hôm nay bận lắm, sẽ về sớm, thể ngoài dạo.”
Tiêu Thiều dạo gần đây bận rộn nào thời gian dạo với nàng, Tưởng Nguyễn hiển nhiên đồng ý, . “Được.”
Hắn gì nữa, xoay ngoài. Liên Kiều . “Cô gia và Thiếu phu nhân cảm tình thật , câu thế nào nhỉ, nguyện uyên ương tiên. Thoại bản xem cũng đôi như thiếu phu nhân và cô gia nhà .”
Lộ Châu cũng , xong ngẩn ngơ, nghĩ về chuyện của bản và Cẩm Nhị chỉ cảm thấy đau đầu. Tất nhiên Cẩm Nhị rõ ràng chuyện với cô, hơn nữa cũng xin cô . Thật tức giận trong lòng Lộ Châu sớm tiêu tan, cô trái, đối với Lộ Châu mà , Tưởng Nguyễn vĩnh viễn xếp hạng vị thứ nhất, đối với chủ tử cô lòng trung thành tuyệt đối. Cho nên, Cẩm Nhị vì bộ phủ Cẩm Anh vương, cũng vì Tưởng Nguyễn, cô dĩ nhiên câu oán hận. Lộ Châu khoan dung, hề xoắn xuýt mãi chuyện , chẳng qua Cẩm Nhị. Mắt cô chút ảm đạm, chỉ là vượt qua bức tường trong lòng, giống như ngăn cách luôn tồn tại, chịu .
Đang suy nghĩ, Lâm quản gia , tay cầm một đống sổ sách, dáng vẻ mấy Tưởng Nguyễn như ngoài, ngạc nhiên, hỏi. “Thiếu phu nhân ngoài ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-407.html.]
“Vào cung một chuyến.” Tưởng Nguyễn . “Để sổ sách lên bàn . Sau khi về sẽ xem.”
Lâm quản gia đáp, nhưng Lộ Châu run sợ Lâm quản gia, như đang suy nghĩ gì đó, một lát đột nhiên phụ họa . “Ta hôm nay cứ khang khác, Lâm quản gia trông trẻ hơn nhiều, ngay cả nếp nhăn mặt cũng ít hơn, hình như còn trắng hơn? Có Lâm quản gia bôi phấn ạ?” Lộ Châu kéo Lâm quản gia qua. “Phấn mua ở cửa hàng nào đấy ạ, như . , Lâm quản gia coi trọng tỷ tỷ nhà nào đấy chứ, cho nên mới đột nhiên chăm chút bản ? Ý, nếu coi trọng, thúc nhé?”
Lộ Châu tuông một tràng, Lâm quản gia cô đến nghẹt thở, dừng một chút mới . “Xú nha đầu bậy bạ gì đó! Từ lâu với cô , lão phu năm đó cũng là mỹ nam tử phong lưu hào phóng, bao nhiêu cô nương tiểu tức phụ đều say mê lão phu. Phấn gì chứ, lão phu cũng là một đại nam nhân, dùng những thứ , đây là thiên sinh lệ chất!”
Lộ Châu le lưỡi, hì hì phản bác gì. Trái Tưởng Nguyễn nghiêm túc quan sát Lâm quản gia một phen, quả nhiên, hôm nay Lâm quản gia trẻ tuổi hơn, mặc dù đổi quá nhiều, nhưng vẫn khiến sáng mắt lên. Tưởng Nguyễn chuyện cũ của Lâm quản gia, nghĩ năm xưa phong tư của Lâm quản gia bao thổn thức, nhưng thói đời hồng nhan bạc phận, bề ngoài đủ chứng minh đều gì, Lâm quản gia thể bỏ qua xác ngoài mà đều theo đuổi, hiển nhiên là một đại trí tuệ, đáng khích lệ.
Nàng dùng ánh mắt đầy suy tư Lâm quản gia, khiến Lâm quản gia nổi da gà, Tưởng Nguyễn đang suy nghĩ gì, khỏi chột , vội vàng mấy câu chuẩn ngựa cho Tưởng Nguyễn.
Chờ mấy Tưởng Nguyễn cung, đầu tiên đến cung Từ Ninh của Ý Đức Thái hậu một chút, Ý Đức Thái hậu vẫn khí thế mạnh mẽ như xưa, nhưng che giấu nét tang thương. Nữ nhân từng hoành đao lập mã cuộc phản loạn của Tám Vương, nay năm tháng mài mòn đến già nua. Cộng thêm hiện tại hoàng đế bệnh nặng, Ý Đức Thái hậu nhất định quên bản là một , đầu tiên trấn an quần thần chấn chỉnh hậu cung. Cuộc chiến đoạt đích sắp tới, nay giấu vẻ sóng êm gió lặng. Ý Đức Thái hậu thể nào , giữ gìn đại cuộc tình huống , thể rằng khó khăn.
Tưởng Nguyễn vốn quá nhiều cảm tình với Ý Đức Thái hậu, năm xưa lúc tiếp cận bà, chỉ vì lợi dụng Ý Đức Thái hậu để đề cao phận . nay tình huống bất đồng, Ý Đức Thái hậu là hoàng tổ mẫu của Tiêu Thiều, dù chuyện gì, bây giờ , bà cũng bức ép Tiêu Thiều bất cứ chuyện gì. Mà Tưởng Nguyễn xa gần cũng thấy rõ thái độ của Ý Đức Thái hậu, bà sẽ để Tiêu Thiều lên vị trí hoàng đế .
Tưởng Nguyễn chuyện với Ý Đức Thái hậu một hồi, đến cung của Tuyên Phái. Bây giờ cả triều đều Tưởng Nguyễn và Tuyên Phái cảm tình sâu dày, tỷ nửa đường cảm tình từ , đều chỉ cho rằng, tất cả đều là Tưởng Nguyễn đại biểu phủ Cẩm Anh vương về phía Tuyên Phái thôi. Hôm nay nàng đến Nam Uyển, tất nhiên vô ánh mắt nàng chằm chằm, Tưởng Nguyễn , nhưng đây chính là mục đích nàng đạt .
Vừa Nam Uyển, Tuyên Phái đang luyện chữ, thấy Tưởng Nguyễn tới, đầu tiên kinh ngạc, ngay đó vô cùng vui vẻ, lập tức bỏ bút xuống tới đón. “Mẫu. Vương phi.”
Tưởng Nguyễn khẽ, trong điện Tuyên Phái đều là , nhưng thật sự chướng mắt, Tuyên Phái phất tay bảo tất cả lui ngoài. Tưởng Nguyễn cũng mấy Liên Kiều trông cửa, bản xuống với Tuyên Phái.
Tuyên Phái vui mừng, lâu gặp Tưởng Nguyễn, gặp Tưởng Nguyễn tất nhiên vui, nũng . “Sao mẫu phi đến thăm con, gần đây trong cung náo nhiệt, mỗi ngày đều chuyện để xem, con cứ nghĩ mẫu phi nhất định sẽ thừa dịp xem náo nhiệt đến thăm con, kết quả chờ mãi chờ mãi mà vẫn chờ . Trái cái tên Cẩm Anh Vương thỉnh thoảng cung sẽ còn mời mà tới, Nam Uyển của con há nơi ai đến cũng chứ!” Nói xong lời cuối, giọng vẻ tức giận, hiển nhiên cực kỳ bất mãn với Tiêu Thiều. Tuyên Phái và Tiêu Thiều thật sự là một đôi oan gia, Tưởng Nguyễn tại Tuyên Phái cứ thích bới lông tìm vết với Tiêu Thiều, chỉ coi đó là tính khí trẻ con, . “Tùy tiện cung chỉ sợ sẽ mang phiền phức đến cho con, khi hoàng thượng bệnh nặng, nghĩ hẳn con cũng dễ dàng gì, gì con chứ?”
“Hắn” tất nhiên là chỉ Tuyên Ly, lòng con hai rõ, Tuyên Phái chớp mắt, mặt mày hớn hở . “Hắn nào dám tìm con gây phiền phức? Vốn là con rùa đen rúc đầu, nay càng hận thể phong bế bản , trong tình thế nguy cấp , sẽ gây chuyện rắc rối gì, cho dù con phun nước miếng lên , cũng sẽ hữu cung trách tội con.”
Tưởng Nguyễn. “. . . .”
Hôm nay Tuyên Phái chuyện bất giác mang theo chút khí chất thổ phỉ, là học ai, ánh mắt Tưởng Nguyễn tự chủ về phía Minh Nguyệt. Tuy Minh Nguyệt là Tiêu Thiều sắp xếp cho Tuyên Phái, điều Minh Nguyệt là Cẩm y vệ, Cẩm y vệ vốn bò từ thi cốt, mà ngày ngày Minh Nguyệt hầu hạ Tuyên Phái, khó tránh khỏi sẽ hư Tuyên Phái. Hình tượng bên ngoài của Tuyên Phái là thiếu niên hoàng gia quý khí xinh , năng cứ như thổ phỉ . Trong lòng Tưởng Nguyễn cũng hoài nghi rốt cuộc vì Tiêu Thiều đưa Minh Nguyệt tới.