Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 404
Cập nhật lúc: 2024-05-13 15:33:31
Lượt xem: 2,577
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta .” Tưởng Nguyễn n.g.ự.c Tiêu Thiều, cơ thể tỏa mùi cỏ xanh mát ngọt, còn mang theo lạnh, khiến nàng cảm thấy vô cùng an tâm. Nàng . “Chẳng qua , lẽ hoàng thượng sớm dự liệu hôm nay, nghĩ, ông cố ý hoàng đế, nhất định bố trí sẵn sàng, để lên vị trí , mà thứ quan trọng nhất, thứ bảo đảm duy nhất, chính là —— thánh chỉ.”
Có lẽ Tiêu Thiều hiểu hoàng đế, Cẩm y vệ trải rộng khắp thiên hạ, tình báo cao minh nhất, nhưng Tiêu Thiều là một sát thủ, là thủ lĩnh Cẩm y vệ, cũng một kẻ giỏi suy đoán lòng . Đối với hoàng đế, quá mức hời hợt, vì quan hệ huyết thống mà cận, trái luôn vạch rõ giới hạn.
Thế nhưng Tưởng Nguyễn thì khác, kiếp Tưởng Nguyễn sống trong cung mấy năm, vì trợ giúp Tuyên Ly, nàng từng lợi dụng các loại các dạng phương pháp tìm hiểu về hoàng đế, quá trình tất nhiên trả giá nhiều, đồng thời khiến nàng hiểu sâu hơn. Hoàng đế , bất luận ngoài như thế nào, ở vị trí , hẳn rõ ràng những thủ đoạn trong cung. Kiếp ông cũng từng dùng qua thủ đoạn như , xong thánh chỉ từ sớm, chính vì , việc đổi lập thái tử khiến lòng bàng hoàng, mà Tuyên Ly quả quyết tay khi thánh chỉ tiết lộ, chiêu của hoàng đế, thủ đoạn thiết huyết của Tuyên Ly, thi triển c.h.ế.t non.
Nay chuyện tái diễn nữa, hoàng đế đó lập thánh chỉ, Tưởng Nguyễn thể xác định, của Tuyên Ly tin tức , hơn nữa chọn , nên mới tay quyết tuyệt như , bọn chúng bóp c.h.ế.t hoàng đế, đó thuận lý thành chương, dùng cách của leo lên vị trí . Chỉ là kiếp Thập Tam hoàng tử, Tuyên Ly gặp bất kỳ trở ngại gì, mà nay, Tuyên Phái xé trời g.i.ế.c .
“Hắn g.i.ế.c Lý công công, lẽ tìm thế vị trí của Lý công công, tìm phần thánh chỉ bí mật .” Tưởng Nguyễn nhẹ giọng . “Ta nghĩ chỉ thánh chỉ, lấy tâm tư hoàng đế, lẽ âm thầm dặn dò đại thần tâm phúc, lúc cần thiết, chứng thật phận của .” Trong lúc nhất thời phận của Tiêu Thiều thể quá nhiều , nếu sẽ khiến Tiêu Thiều trở thành đối tượng công kích, hoàng đế bức ép Tiêu Thiều là một chuyện, nhưng vẫn cố gắng hết bảo vệ tính mạng của .
“Ta sẽ tìm thánh chỉ.” Tiêu Thiều nhẹ giọng . “Sau đó thiêu hủy, sẽ .”
Thứ đốt đơn giản chỉ là một phần thánh chỉ, còn cả tương lai của , cả con đường đế vương. Bất chợt lòng Tưởng Nguyễn chua xót, vốn nên như , Tiêu Thiều mang mệnh đế vương, kiếp , rõ ràng lên vị trí cao nhất giang sơn Đại Cẩm, nhưng kiếp nàng ngang ngược sửa mạng , còn là đế vương nữa.
thì thế nào? Nàng buông tay, nếu Tiêu Thiều hoàng đế, nàng sẽ để , nếu , dù liều cái mạng , nàng cũng sẽ để cho những đó như ý. Bảo vệ những thứ quan trọng với , đây mới là ý nghĩa nàng sống .
Tiêu Thiều thấu sự khác thường của Tưởng Nguyễn, môi nhếch lên, hôn trán nàng, . “Không cần lo lắng, giao cho .”
“Được.” Tưởng Nguyễn . “Giao cho .”
Phu thê thêm vài lời, Tiêu Thiều mới dậy tắm, thấy, khi xoay , nụ mặt Tưởng Nguyễn cứng , ánh mắt trở nên sâu u, còn cởi mở như . Nàng chậm rãi, tự nhủ. “Nếu hoàng đế, tất nhiên giúp .” Nàng rủ mắt, thấp giọng . “Giao cho .”
…
Một đêm , phủ Cẩm Anh vương còn một , ở một góc tĩnh lặng trong vườn hoa, mặt đặt một chậu thiết lớn, trong chậu lập lòe ánh lửa, kèm theo giấy tiền vàng bạc, đang đốt giấy tiền cho nào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-404.html.]
Gió rét thổi qua, mặc dù thời tiết đầu xuân, ban đêm vẫn lạnh, nhưng chỉ mặc trường sam đơn bạc, một bộ y phục xanh tựa như một học sinh bình thường nhất trong thư viện. Người đó đất, bên cạnh chậu thiết còn một bầu rượu, hai ly rượu, tuy nhiên chỉ một .
Người ai khác, chính là Lâm quản gia, ông ngọn lửa phập phồng mà xuất thần, như đang hoài niệm gì đó, đột nhiên . “Lão Lý, ông cũng quá ngu xuẩn , lăn lộn đến tận vị trí , còn trúng kế của khác? Xem kìa, , vẫn tìm ông uống rượu, thì ông , một đây uống rượu giải sầu, lạnh lẽo bao.” Ông buồn , mặt cũng , giống như hề bi thương, nhưng chính trong nụ , chứa mấy phần cô đơn và chua xót.
“Năm xưa ba chúng , ông, , thái tử gia, phong quang kinh thành. Aiz, mặc dù ông là thái giám, nhưng dáng dấp cũng tệ, tuy rằng như và thái tử gia, khi ba chúng xuất hiện, bao nhiêu cô nương đầu ngoái . Aiz, nếu ông là tên thái giám, thật sự đáng tiếc.” Lâm quản gia tự , như cảm thấy thú vị, cuối cùng bất giác lên. Ánh mắt ông như xuyên qua ngọn lửa mặt, thấy những chuyện .
Khi đó, Hồng Hi Thái tử vẫn là công tử văn nhã, ông là Thám hoa lang tuấn mỹ, Tiểu Lý tử mặc dù là một thái giám, nhưng thắng ở tánh tình cơ trí ham vui, hình dáng cũng thanh tú. Mỗi Thái tử Hồng Hi xuất cung, đều sẽ dẫn theo hai họ, ba vui sướng, giống như ba quân tử trong miệng thuyết thư . Thái tử Hồng Hi vốn là tính tình bình dị gần gũi, từ khi gặp thái tử phi Hướng Tiểu Viên, lúc họ mua đồ cho nữ tử thì chẳng phân cấc bậc quy tắc gì cả, mặt Thái tử Hồng Hi, ba bọn họ là bình đẳng.
Thật sự bình đẳng, nên lúc tin thái tử Hồng Hi c.h.ế.t truyền về, Tiểu Lý tử và Lâm quản gia đều chân thành khẩn thiết đau thương cực độ. Có điều Lâm quản gia lựa chọn từ quan quy ẩn, ông bảo vệ huyết mạch duy nhất của bạn để . Mà Tiểu Lý tử ở trong cung, việc đại biểu Tiểu Lý tử là một lang tâm cẩu phế, đây lẽ là một cách khác ông dùng để truy điệu bạn của —— ở đây, phụ tá quân vương, dù chỉ vì quân vương bưng đưa nước, chỉ cần thể một phần lực vì giang sơn mà bạn dùng tính mạng để đổi , thì cũng .
Thế nên qua nhiều năm như , Lâm quản gia trở thành một quản gia chân chính, như quên hết bộ văn thao vũ lược, ngày ngày bận tậm chuyện vặt vãnh, ông đặt hết bộ tinh lực lên Tiêu Thiều. Mà Tiểu Lý tử ở trong cung dựa sự cơ trí của , rốt cuộc trở thành Đại tổng quản bên hoàng đế, Lý công công.
Biết bao năm qua, họ bao giờ liên lạc, nhưng đối phương vẫn sống , mỗi một đều lựa chọn riêng. Lâm quản gia ngửa đầu, rót đầy hai ly rượu mặt, một tay cầm một ly, đó rải đều một ly rượu xuống đất.
“Ba chúng , ông và thái tử gia coi như đoàn tụ, nhưng vẫn thể, Thiếu chủ sống , Thiếu phu nhân sinh tiểu Thế tử, Thiếu chủ và Thiếu phu nhân sống mới . Không , dù như cũng , sống thật , sớm , thái tử gia cũng ông cũng , ai cũng phúc bằng lão Lâm . Lão Lâm thể họ sống hơn từng ngày, các ông phúc thấy cảnh !” Lâm quản gia hì hì, một tiếng, chút dáng vẻ của ngày , thế nhưng kỹ, ánh lửa, khóe mắt ông nhanh lóe lên tia sáng.
Ông . “Mặc dù hôm nay Thiếu phu nhân rõ, nhưng cũng hiểu. Thái tử gia, ngài hẳn vui nhỉ, con dâu ngài thông minh như thế, nếu ngài còn sống, tất nhiên sẽ vui vẻ. Có điều vị của ngài, hình như vẫn giao vị trí cho Thiếu chủ. Thiếu chủ nhất định sẽ đồng ý, aiz, thái tử gia, nếu ngài còn sống thì , ngài thể con trai khác ức h.i.ế.p thế chứ.” Ông ực một hớp rượu. “Lão Lý ông cũng thiệt là, bản là Đại tổng quan, theo nhiều năm như , ngay cả một cái quyết định của cũng quản . Ông thể khuyên nhũ hoàng thượng , đang êm ép khác hoàng đế, cơ trí năm xưa biến mất ?”
Không ai trả lời Lâm quản gia, một ông giữa màn đêm lầm bầm lầu bầu, tựa như một điên, ông thở dài . “Lão phu cũng từng là một mỹ nam phong lưu phóng khoáng đấy.” Ông suy nghĩ giây lát. Móc một bình sứ nhỏ từ trong n.g.ự.c , siết bình sứ trong tay, đột nhiên lên. “Đến hôm nay, cũng , thấy Thiếu chủ sống vui vẻ hạnh phúc, cơ hội . Bầu trời kinh thành sắp đổi, phủ Cẩm Anh vương chúng mặc dù Đông cung, nhưng theo Thiếu chủ nhiều năm như , nơi là nhà của lão Lâm, bao nhiêu dòm ngó lom lom, nay bảo vệ nó.” Ông nghiêng bình sứ đổ lên lòng bàn , một viên thuốc lăn từ trong .
Viên thuốc trông gì đặc biệt, Lâm quản gia , ông khí thế hướng về phía ánh lửa hét lên một câu, . “Đã nhiều năm qua, lão phu vẫn phong lưu phóng khoáng như .” Ông dứt khoát ném viên thuốc miệng, hồi lâu mới cầm bầu rượu mặt lên ực một hớp.
Nuốt viên thuốc , Lâm quản gia vì thế mà khác , chẳng qua trông dễ chịu hơn, như hạ một quyết tâm nào đó.
“Đã đến lúc dùng mặt thật để gặp .” Lâm quản gia yên lặng ném giấy tiền chậu. “Lần , sẽ bảo vệ Thiếu chủ thật , thái tử gia, giao cho .”